Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28 : Nhất kiến chung tình

Nửa năm sau.

Jung Soo Jung bị Kim Do Yeon gọi vào phòng làm việc. Sau khi chủ biên Jang chuyển công tác, Kim Do Yeon đảm nhiệm vị trí chủ biên.

- Soo Jung, chị muốn em đảm nhận việc viết bản thảo này.

Kim Do Yeon đưa cho Jung Soo Jung một bản tài liệu.

- Vâng.

Jung Soo Jung nhanh chóng đồng ý. Trước đây có lần một biên tập viên của toà soạn không kịp hoàn thành công việc, vừa đúng lúc Jung Soo Jung đang rảnh liền giúp cô ấy một tay. Kết quả Kim Do Yeon phát hiện, chị không ngờ Jung Soo Jung chẳng những vẽ đẹp mà hành văn cũng hay. Thế nên mỗi lần biên tập viên có việc bận không đến, Jung Soo Jung liền được gọi đi đảm nhận thay, có lúc là viết bản thảo, có lúc là ra ngoài phỏng vấn.

Kim Do Yeon cười.

- Em không mở ra xem à ?

Jung Soo Jung cũng cười.

- Nhiệm vụ chị giao em dám không hoàn thành sao ?

Cho dù quan hệ trong cuộc sống của hai người có tốt đến mấy, chuyện công việc cũng không thể mập mờ qua loa. Jung Soo Jung mở tập tài liệu ra, vừa nhìn lập tức sững người.

- Niềm vui bất ngờ phải không ?

Kim Do Yeon hỏi.

Jung Soo Jung lẩm nhẩm trong miệng.

- Có bất ngờ, nhưng không có vui.

Tập tài liệu này có liên quan tới chuyến công tác Paris của Kim Jong In. Công việc chụp ảnh là do một nhóm khác đảm nhận, chuyến đi này có thể coi vừa là công tác, vừa là du lịch. Việc biên tập và sắp chữ được giao cho nhóm của Soo Jung.

Kim Do Yeon không nghe rõ câu nói vừa rồi của Soo Jung, còn tưởng cô đang quá vui mà hồ đồ, chị hưng phấn nói.

- Chị đặc biệt dành cơ hội này cho em đấy, thế nào, còn không mau cảm ơn đi.

Jung Soo Jung cúi đầu.

- Em có thể từ chối được không ?

Nếu chỉ viết bản thảo thì được, đằng này còn phải liên lạc với quản lý của anh ấy, hẹn thời gian mang bản thảo tới cho anh ấy xem, Jung Soo Jung thật sự không có dũng khí.

Kim Do Yeon lấy làm lạ.

- Chẳng phải em là fan của anh ấy sao ?

- Vâng.

Dù trước kia đã xảy ra chuyện gì, Jung Soo Jung vẫn không phủ nhận được điều này. Thế nhưng...

Kim Do Yeon cười nhìn cô.

- Thế em do dự cái gì ?

Jung Soo Jung không biết nên giải thích thế nào, cô chỉ có thể kiên quyết có bị đánh chết cũng không nhận lời.

Kim Do Yeon không còn cách nào, đành hạ lệnh.

- Những người khác đều đã được giao công việc hết rồi, em không đi thì chẳng còn ai làm nữa. Không có hình, không kịp đưa vào tạp chí để in ấn, em bảo chị làm sao ăn nói với sếp đây ?

Jung Soo Jung rụt rè.

- Thật sự không thể đổi người được ạ ?

- Không thể.

Jung Soo Jung mím môi.

- Vậy được, em nhận.

Cô cầm tập tài liệu ra khỏi phòng, Kim Do Yeon cảm thấy rất khó hiểu. Rõ ràng đây là chuyện tốt, vì sao Soo Jung lại tỏ ra đau khổ, miễn cưỡng như vậy ?

Jung Soo Jung ngồi ngây người trước máy vi tính.

Nửa năm trước kiên định rời khỏi Kim Jong In, không giữ lại cho mình bất cứ một đường lui nào. Cô lấy lý do bận rộn bài vở để xin bà cụ thôi việc gia sư của Byul. Lần đầu tiên cô chấp nhận vay tiền của Kim Jun Myeon, sau đó nhờ người tới Sowon trả tiền cho Kim Jong In.

Cô thậm chí còn chuyển nhà, đổi số điện thoại. Về sau cô mới biết, Kim Jong In vốn không hề đi tìm cô, tất cả là do cô tự mình đa tình. Hiện tại, có lẽ anh đã quên sự tồn tại của cô, cô sợ gặp lại anh như vậy rốt cuộc là vì sao ?

Nửa năm trở lại đây, cô tiếp tục thực hiện lời hứa, giao tranh vẽ cho Kwon Tae thông qua thư điện tử. Đấy là bởi vì cô vẫn còn coi anh là thần tượng của mình, sẵn lòng dùng một chút năng lực cỏn con của mình để giúp đỡ anh.

Kim Jong In thời gian qua cũng không hề nhắn tin qua SNS cho Pha Lê Tím. Còn cô vẫn tiếp tục chia sẻ trạng thái của anh, quan tâm tới lịch trình làm việc của anh, thu thập tạp chí có ảnh của anh, chỉ có điều cô không tham gia vào các hoạt động gặp mặt người hâm mộ của Kim Jong In nữa.

Hoa Lưu Ly từng có ý định để Soo Jung đảm nhận hội trưởng câu lạc bộ fan của thành phố nhưng cô lấy lý do bận công việc mà từ chối. Mỗi lần thông báo có hoạt động, cô cũng viện đủ cớ để thoái thác.

Hoa Lưu Ly càng nghĩ càng không hiểu, Kim Jong In tới thành phố S làm việc, rõ ràng càng có nhiều cơ hội để gặp gỡ, nhưng vì sao Pha Lê Tím lại tỏ ra hờ hững như vậy ? Nếu không phải cô vẫn còn vẽ tranh hoạt họa cho Kim Jong In thì có lẽ Hoa Lưu Ly đã tưởng rằng cô đã rời khỏi câu lạc bộ fan rồi.

Jung Soo Jung tốt nghiệp đại học xong, được tòa soạn nhận vào làm chính thức. Một tuần trước khi cô tới nhậm chức, dự án Paris mà tạp chí hợp tác cùng Kim Jong In đã chính thức bắt đầu, Jung Soo Jung không kịp tham gia, nhưng trong lòng thầm cảm thấy may mắn.

- Soo Jung, đang nghĩ gì thế ?

Choi Jin Hee vỗ đầu cô.

Jung Soo Jung thoát ra khỏi hồi ức, gượng cười.

- Có phải tối qua không ngủ ngon không ? Sắc mặt em không tốt lắm.

Jung Soo Jung thuận theo câu hỏi mà trả lời.

- Vâng.

- Về nhà nghỉ ngơi sớm chút đi, chị và chị Do Yeon sẽ bao che cho em.

- Như thế không ổn lắm.

Jung Soo Jung trước giờ là người luôn giữ đúng quy củ, nào dám cả gan làm loạn như Choi Jin Hee.

- Sợ gì chứ ? Nghe chị đi không sao đâu.

Choi Jin Hee cầm điện thoại và ví tiền trên bàn bỏ vào túi xách của cô.

- Đi đi, không sao đâu.

Jung Soo Jung do dự.

Choi Jin Hee đẩy cô ra cửa, còn ấn mở thang máy giúp cô.

- Về nhà ngủ một giấc đi, em xem em kìa, còn trẻ mà mắt đã có quầng thâm rồi đây này.

Jung Soo Jung không quá để tâm tới dung mạo của mình, nhưng nghe Choi Jin Hee nói vậy cũng giật mình, nghĩ về nhà sẽ dùng lá trà đắp.

Trên đường, cô nhận được điện thoại của Yoo Hyuk.

- Soo Jung, tối nay đi xem phim nhé, hôm nay bắt đầu công chiếu "Nhất kiến chung tình" mà Kim Jong In nhận vai chính.

Lòng Jung Soo Jung chợt bị xáo trộn.

- Nghe nói vé xem rất khó mua phải không ?

- Cậu lo cái gì chứ, giao cho tớ đi.

Trong điện thoại dường như còn truyền qua tiếng Yoo Hyuk vỗ ngực.

Jung Soo Jung cười khúc khích.

- Được.

- Vậy tan làm tớ đến đón cậu.

- Không cần đâu, cứ đợi tớ ngoài cửa rạp là được.

- Vậy cũng được, giờ đó có thể sẽ tắc đường đấy, cậu đi tàu điện ngầm sẽ nhanh hơn chút đấy.

Hẹn thời gian xong, Jung Soo Jung cúp máy.

Quãng thời gian đau khổ nhất, khó khăn nhất của Soo Jung, Yoo Hyuk luôn ở bên giúp đỡ. Cậu giúp cô tìm nhà, chuyển nhà. Bởi vì Jung Soo Jung không muốn giải thích lý do đột nhiên chuyển nơi ở nên Yoo Hyuk xung phong đứng ra giải thích vì cô muốn tới ở cùng mình, sau đó còn chịu hai cú đấm của Kim Jun Myeon.

Jung Soo Jung rất cảm kích Yoo Hyuk, không còn lạnh nhạt với cậu như trước nữa, thỉnh thoảng cũng nhận lời mời đi chơi cùng.

Yoo Hyuk lại hâm nóng lòng tin một lần nữa, trong đầu dào dạt ý nghĩ theo đuổi Soo Jung. Chỉ có điều anh ta không hành xử thô lỗ như trước mà lặng lẽ ở bên cạnh cô, chậm rãi bước vào cuộc sống của cô, khiến cô quen với sự có mặt của mình.

Jung Soo Jung về tới nhà liền nằm thừ người trên giường, không thể chợp mắt.

Thực ra trước đây cô đã thấy trên trang web nội bộ của tòa soạn toàn bộ ảnh chụp và lộ trình chuyến công tác Paris của Kim Jong In. Thế nên soạn bản thảo đối với cô không hề khó khăn. Vấn đề là cô phải trực tiếp gặp anh để thảo luận. Trước đây có lần Kim Jong In đã gặp rắc rối vì biên tập viết bậy bạ, thế nên anh quyết định tất cả những bài viết có liên quan tới mình về sau đều phải do đích thân mình xét duyệt mới được đăng. Jung Soo Jung hiểu con người Kim Jong In, nếu có chỗ nào không thích hợp anh sẽ lập tức sửa chữa ngay tại chỗ.

Nữa năm qua, Kim Jong In chủ yếu đặt trọng tâm công việc vào hậu trường, chỉ tiếp nhận một bộ phim duy nhất là "Nhất kiến chung tình".

Jung Soo Jung vẫn như trước kia, luôn theo dõi mọi thông tin về anh, cô không nghe thấy bất cứ tin đồn nào về chuyện của anh và Park Sun Young. Thế nhưng như vậy thì sao chứ, chẳng thể hiện được điều gì cả. Năng lực giữ bí mật của anh cô đã rõ. Có lẽ vì anh quá yêu Park Sun Young, nên bảo vệ cô ấy rất cẩn thận, cũng có thể chính vì Park Sun Young mà anh mới tận lực rút lui về phía sau ánh đèn sân khấu, giảm bớt hào quang của mình. Anh vì cô ấy mới bước chân vào con đường nghệ thuật thì cũng có thể vì cô ấy mà rút lui khỏi giới giải trí.

Jung Soo Jung cô nên vui mừng thay cho anh ấy mới đúng, nhưng vì sao trái tim cô lại khó chịu thế này ? Trong ngực cô tựa như có một tảng đá lớn đang đè nặng. Cô tự nhủ, chẳng có gì ghê gớm cả, không làm được người yêu, cùng lắm thì quay trở lại vị trí người hâm mộ, tiếp tục như trước kia đứng từ xa nhìn anh. Thế nhưng, cô không làm được. Kim Jong In đã vững vàng chiếm đóng tại vị trí quan trọng nhất trong trái tim cô, một khi nhổ ra, sẽ để lại một lỗ hổng máu chảy đầm đìa.

Yêu, hóa ra lại làm người ta tổn thương đến thế, Jung Soo Jung thực sự hy vọng giá như mình chưa nếm trải qua. Nếu ngay từ lúc bắt đầu cô không có những suy nghĩ không an phận kia thì bây giờ đã không bị thương nặng đến vậy. Cô nên căm ghét Kim Jong In, anh cho cô hy vọng, rồi lại giáng một đòn thanh tỉnh cô. Nhưng thật xót xa, cô hận không nổi, cô chỉ có thể oán hận bản thân không biết cao thấp, ôm mộng tưởng viển vông, là cô cam tâm tình nguyện lún sâu vào sự ấm áp của anh. Thế nên, cô rất sợ gặp lại anh, sợ lại nhớ tới tình cảm những ngày qua, sợ phát hiện ra bản thân vẫn còn thâm tình với anh, cô càng lo lắng mình sẽ rơi nước mắt trước mặt anh.

Jung Soo Jung thở dài, đến ngày hôm nay cô mới phát hiện, hóa ra nửa năm qua, lòng cô vẫn chưa bình ổn.

Yoo Hyuk gọi điện thoại tới, Jung Soo Jung còn đang mơ màng liền giật mình tỉnh lại.

- Soo Jung, tớ đến nơi rồi, cậu đến đâu rồi ?

Jung Soo Jung bất giác hoảng hốt nói lớn.

- Tớ lập tức đi đây.

- Đừng vội, còn nhiều thời gian mà.

Jung Soo Jung qua loa cột tóc rồi vội vàng ra khỏi nhà, giờ tan tầm nên ngoài đường người đông nghịt, mấy lần cô chen lên tàu điện ngầm không được, cuối cùng lại bị người ta xô đẩy lên. Thật không dễ dàng gì mới tới được trước cửa rạp chiếu phim, người người tấp nập, còn đông hơn cả trên tàu điện ngầm. Quả nhiên Kim Jong In vẫn rất được yêu thích, thu hút từ thanh niên mười tám tuổi đến cụ già tám mươi tuổi, giải thưởng được yêu thích nhất hằng năm đúng là không phải hữu danh vô thực. Jung Soo Jung đứng ngoài cửa rạp bị đám đông chen chúc, không tìm được Yoo Hyuk gọi điện thoại cũng không nghe rõ người bên kia nói gì.

Cô nghĩ một lúc, đành gửi tin nhắn cho Yoo Hyuk :"Tớ đợi cậu ở quầy KFC."

Đúng lúc ấy, đám đông bỗng rối loạn, có người hét lên.

-Oa ! Kim Jong In tới rồi !!!

Bấy giờ Soo Jung mới hiểu vì sao buổi công chiếu hôm nay lại đông người đến vậy. Cô đang cố len ra khỏi đoàn người để tới chỗ hẹn nhưng chống trọi không nổi với những fan cuồng đang hùng hổ xông vào, cơ thể mất kiểm soát đành phải thuận theo dòng người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com