Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35 : Ghen với chính mình

Tám giờ sáng, chiếc xe đến đón Jung Soo Jung đã xuất hiện.

Jung Soo Jung kéo chiếc va li nặng trịch xuống tầng, một người đàn ông vội vàng chạy ra đỡ, giúp cô bỏ hành lý vào thùng xe.

- Cảm ơn.

Nói xong, Jung Soo Jung mới phát hiện ra người này chính là Jin Suk, người đại diện của Kim Jong In, cô có phần gượng gạo.

Jin Suk lại không quá để ý, anh ta mở cửa xe cho cô. Jung Soo Jung bây giờ mới thấy Kim Jong In đang ngồi ở ghế sau. Cô do dự một lát, quyết định ngồi ở ghế phụ lái.

Kim Jong In từ tốn mở miệng.

- Em tranh chỗ của Jin Suk rồi.

- Đúng vậy, anh còn phải chỉ đường cho tài xế nữa. Jung Soo Jung, em ngồi ghế sau đi.

Jung Soo Jung đành phải nghe lời.

Kim Jong In quét ánh mắt qua người cô, cô không biết phải nói gì, đành giả vờ đang tìm đồ trong túi xách, lấy ra một cuốn tạp chí xem.

- Trên xe đừng đọc sách, hại mắt.

Jung Soo Jung gấp cuốn tạp chí lại, không thể đọc thì nhắm mắt nghỉ ngơi vậy !

Thế nhưng trời không chiều ý cô, vừa đi vào một đoạn đường xóc, chốc chốc lại lắc lư, Jung Soo Jung cảm thấy dạ dày khó chịu. Cô vốn bị say xe, biết hôm nay phải ngồi xe lâu nên sáng sớm đã không dám ăn gì, cô bụm miệng, thầm cầu nguyện mình không bị mất mặt lần nữa.

Kim Jong In lập tức nhìn ra sự khác lạ của cô.

- Không thoải mái à ?

Jung Soo Jung không dám nói, chỉ lắc đầu.

- Say xe à ?

Cô gật đầu.

- Dừng xe !

Kim Jong In thấp giọng nói.

- Có chuyện gì thế sếp ?

Tài xế giẫm lên phanh, Jin Suk quay đầu lại hỏi.

- Cô ấy không khỏe.

Kim Jong In ngừng một chút rồi nói.

- Mở cửa sổ ra cho cô ấy hít thở không khí.

Jin Suk khó xử nói.

- Mười giờ khởi quay rồi, nếu còn không mau đi thì không kịp mất.

Kim Jong In còn chưa kịp lên tiếng thì Jung Soo Jung đã đỡ lời.

- Lái xe đi, em chịu được.

- Không được.

Kim Jong In không đồng ý.

Jung Soo Jung khăng khăng.

- Em thật sự không sao mà. Em có cách.

Cô lấy ra một quả ô mai mơ, ngậm trong miệng.

Kim Jong In nghi hoặc hỏi.

- Thật sự có tác dụng à ?

- Vâng.

Kim Jong In chợt thấy hối hận, nếu biết cô say xe anh đã đổi thành đi tàu, anh thật sự không thể chịu nổi khi nhìn thấy bộ dạng khó chịu của cô. Anh chần chừ.

- Vậy tiếp tục lái xe đi, nếu không chịu được em nhất định phải nói đấy nhé !

- Vâng.

Kim Jong In lại bổ sung.

- Lễ khởi quay thiếu anh cũng không sao.

Jung Soo Jung giương mắt nhìn anh, không biết phải đáp lại như thế nào.

Jin Suk thở dài, xem ra cô gái này chiếm vị trí rất quan trọng trong lòng sếp mình. Trước đây, Kim Jong In không để bất cứ điều gì ảnh hưởng tới công việc.

Ưu điểm mạnh nhất của Jung Soo Jung chính là giàu nghị lực, cô ngồi thừ người chịu đựng gần hai tiếng đồng hồ.

Lúc xe tới phim trường, vừa xuống cô lập tức tìm một thùng rác mà nôn thốc nôn tháo. Vì buổi sáng chưa ăn gì nên cô nôn ra toàn bộ đều là nước. Sắc mặt cô nhợt nhạt khiến người khác nhìn mà xót xa.

Kim Jong In bị kéo vào nơi làm lễ khởi quay nhưng tâm tưởng đều để ở chỗ của cô. Mãi mới thoát ra được nhưng anh tìm mãi không thấy cô, sau đó nhìn thấy cô ở chỗ nghỉ ngơi, bên cạnh còn có một chàng trai, hai người cười cười nói nói. Kim Jong In tỉnh bơ đi đến đó, hóa ra là Lee Tae Min, là bạn, đồng thời là người diễn vai nam thứ với anh trong bộ phim này.

Kim Jong In ho nhẹ một tiếng.

- A ! Anh.

- Sao cậu ở đây ?

- Vừa rồi em thấy cô ấy nôn nên mang nước tới cho cô ấy súc miệng.

Lee Tae Min vừa nói, vừa đưa cho Soo Jung một chiếc khăn tay, dịu dàng nói.

- Lau miệng đi.

Jung Soo Jung nhận lấy.

- Cảm ơn anh.

Kim Jong In nhíu mày.

- Bên kia họ đang tìm cậu đấy, cậu ra đó xem thử đi.

- Được.

Lee Tae Min trước khi đi còn quay đầu nói với Soo Jung.

- Nghỉ ngơi đi nhé.

Kim Jong In trong lòng buồn bực, Lee Tae Min trẻ tuổi hơn anh, ngoại hình cũng nổi trội, dù hiện tại vẫn chỉ là một diễn viên bình thường nhưng luôn nỗ lực hết mình, bản thân anh ta cũng rất có tài, chỉ cần đợi được thời cơ, chiếu sáng nửa bầu trời chỉ là chuyện sớm muộn.

Jung Soo Jung xinh đẹp không chỉ có mình anh biết, mình anh yêu thích, hiện giờ anh đã có hai tình địch, khó khăn lắm anh mới đưa cô tách rời hai người họ ra được, chẳng ngờ giữa đường lại thêm một tên Lee Tae Min. Kim Jong In thở dài trong lòng.

Jung Soo Jung đương nhiên không biết anh đã ăn giấm chua, chỉ cảm thấy kỳ lạ. Chẳng phải anh bận rộn nhiều việc lắm sao, sao lại có thời gian rảnh ra ngoài đi tản bộ ?

- Đỡ hơn chưa ?

Kim Jong In ngồi xuống cạnh cô, dịu dàng hỏi.

Hóa ra anh vẫn quan tâm tới mình, Jung Soo Jung tâm tình phức tạp.

- Đỡ nhiều rồi.

- Lát nữa anh bảo Jin Suk đưa em về phòng nghỉ ngơi.

- Vừa rồi Lee Tae Min nói buổi chiều sẽ chính thức khởi quay, em...

Kim Jong In cắt ngang lời cô.

- Không gấp, em cứ nghỉ ngơi một ngày đi, mai bắt đầu công việc cũng chưa muộn.

- Em đã không sao rồi...

- Jung Soo Jung, nghe lời anh.

Jung Soo Jung ngậm miệng.

Anh xoa đầu cô.

- Đợi ở đây nhé, đừng đi đâu.

- Vâng.

Đã mấy tháng rồi, đây là lần thứ hai anh vuốt tóc cô. Lòng Jung Soo Jung bị khuấy đảo, cảm xúc vừa lạ lẫm, vừa nguyên vẹn.

Jin Suk theo lệnh của "cấp trên" vội vàng tới đưa Jung Soo Jung tới phòng nghỉ, rồi lại vội vàng rời đi. Cô chợt có cảm giác không phải mình tới đây làm trợ lý, mà là rước thêm phiền phức cho người khác.

Cô ở trong phòng khách sạn ăn không ngồi rồi xem tivi, đọc tạp chí, lại đến nghịch di động, nhân viên phục vụ mang cơm tới phòng, đủ vị đủ sắc.

Ăn no uống say, Jung Soo Jung nằm thừ trên giường đang mơ màng ngủ thiếp đi thì có người gõ cửa. Vừa mở cửa, cô liền thấy Kang Soo Yeon. Cô bấy giờ mới hiểu vì sao hôm qua chị lại nói :"Gặp lại sau."

Rõ là cô quá trì độn, bộ phim này do văn phòng của anh ở Sowon đầu tư, Kang Soo Yeon đương nhiên có can dự.

Kang Soo Yeon híp mắt cười.

- Xem ra Kim Jong In này có cách tốt hơn !

Jung Soo Jung đỏ ửng mặt.

- Chị dâu, chị lại trêu em.

- Haizzz... Bây giờ em còn gọi chị như vậy nữa thì không hợp đâu.

Kang Soo Yeon đã vài lần bắt gặp Kim Jun Myeon và Son Seung Wan dính lấy nhau, xem ra chuyện vui của họ cũng sắp đến gần. Cô và Kim Jun Myeon dù không thể thành vợ chồng nhưng tốt xấu gì vẫn còn làm bạn được.

Jung Soo Jung lè lưỡi, gọi thành thói quen rồi, sửa mãi không được.

Kang Soo Yeon cười. Cô và Kim Jun Myeon đều là người nóng nảy, ngang ngạnh, khẳng định không thể nào ở bên nhau. Còn Son Seung Wan lại thùy mị, có chừng có mực, người ta nói, luyện trăm lần thép cũng không mềm. Nhưng cô đã thực sự cải tạo được Kim Jun Myeon.

Jung Soo Jung kéo ghế cho Kang Soo Yeon ngồi, còn mình lại ngã nhào lên giường.

Kang Soo Yeon lấy làm lạ.

- Kim Jong In đã quay xong một cảnh rồi mà em vẫn còn ung dung tự tại ở đây ?

- Lúc sáng em bị say xe, nôn một trận, anh ấy cho rằng em mắc bệnh nan y, không dám để em ra ngoài làm việc.

Jung Soo Jung tự giễu mình.

- Anh ta đúng là rất lo lắng cho em.

Kang Soo Yeon nhìn cô cười.

Jung Soo Jung ngượng đỏ mặt.

- Có lẽ vậy.

Kim Jong In đối tốt với cô, điều này cô hiểu, nhưng anh thích Park Sun Young, đó cũng là sự thật. Cô không muốn làm vật thay thế, càng không muốn làm sự lựa chọn thứ hai của anh.

Bây giờ cô chỉ nghĩ, cố gắng trong một năm tới, rồi từ từ trở về vị trí fan trước đây. Những chuyện đã qua, coi như giấc mộng, một giấc mộng dang dở không thuộc về cô.

Kang Soo Yeon lại không nghĩ như vậy, ngay từ lúc đầu cô đã phát hiện ra tình cảm đặc biệt mà Kim Jong In dành cho Soo Jung. Hơn nữa còn rất mong hai người họ thành một đôi. Nhưng Kang Soo Yeon không biết về sự tồn tại của Park Sun Young. Cô vẫn cho rằng là Soo Jung chưa cảm nhận được tình cảm của Kim Jong In. Chuyện này cô không thể giúp được, chỉ có thể để anh tự suy tự tính.

Kang Soo Yeon tới là để hỗ trợ đoàn phim một vài vấn đề, buổi chiều lại vội vội vàng vàng đi ngay.

Jung Soo Jung an nhàn đến phát hoảng, đành lôi notebook ra lên mạng. Cô trông thấy trên SNS có một tấm ảnh tạo hình mà đoàn phim đăng lên, liền tiện tay vẽ lại một bức.

Hoàn thành bức vẽ Kim Jong In rồi, cảm thấy vẫn còn hứng, cô bèn vẽ thêm một bức cho Lee Tae Min. Tạo hình của Lee Tae Min là một chàng thư sinh vẻ ngoài nho nhã, tài năng xuất chúng. Anh mặc bộ đồ trắng, anh tuấn phong độ khó tìm được từ nào để hình dung hết được.

Jung Soo Jung lần nào vẽ Kim Jong In cũng đều chuyên tâm, hiện giờ vẽ Lee Tae Min tuy rằng chỉ là tùy tiện vẽ nhưng hiệu quả vẫn rất thần kỳ. Cô hài lòng với tác phẩm của mình, chỉnh sửa lại một chút rồi đăng lên SNS.

Jung Soo Jung tài năng xuất chúng, hơn nữa trước giờ ngoài Kim Jong In ra cô chưa hề vẽ ai khác, thế nên lần này vừa đăng tranh lên, lập tức gây xôn xao.

Đầu tiên là Hoa Lưu Ly gửi nghi vấn tới :"Pha Lê, vượt tường đấy à ?"

Jung Soo Jung cười đáp :"Sao nào, chỉ là một bức tranh thôi mà."

Hoa Lưu Ly :"Nhưng xưa nay hình như cậu chưa vẽ người khác bao giờ."

Hôm nay, Jung Soo Jung hí hửng vẽ Lee Tae Min, một là vì tạo hình của anh thu hút, hai là vì, cô cảm kích sự giúp đỡ của anh ta.

Ngẫm nghĩ một lúc, cô trả lời :"Thích vẽ thì vẽ thôi, không có nguyên nhân gì cả."

Hoa Lưu Ly gửi sang một cái biểu tượng trộm cười :"Tớ dự cảm sẽ có người ghen đấy."

Jung Soo Jung ngây người :"Cậu nói Lão Kim ?"

Hoa Lưu Ly gửi liên tiếp ba cái biểu tượng cười lớn :"Không anh ấy thì còn ai !"

Jung Soo Jung mím môi :"Tớ cũng vẽ anh ấy rồi."

Hoa Lưu Ly cười :"Đợi xem."

Jung Soo Jung không chú ý tới lời của Hoa Lưu Ly, Kim Jong In làm gì có thời gian mà bận tâm tới chuyện này. Hơn nữa, rất lâu rồi anh ấy không để ý SNS của cô, trước đây thỉnh thoảng anh ấy gửi tin nhắn, chuyện trò vài câu, còn hiện giờ anh ấy đã coi như cô không tồn tại rồi.

Jung Soo Jung nhếch miệng cười, Hoa Lưu Ly đúng là lo bò trắng răng.

Tranh của cô được người hâm mộ Lee Tae Min chia sẻ điên cuồng. Chẳng mấy chốc, cô phát hiện ra Lee Tae Min cũng theo dõi SNS của cô. Để cho phải phép, cô cũng theo dõi lại SNS của anh ta.

Lee Tae Min vừa mới chia sẻ tranh, số người quan tâm của Jung Soo Jung lập tức tăng mạnh. Cô không chú ý chuyện này lắm, ôm notebook nằm lên giường tiếp tục dạo SNS.

Bỗng nhiên Jung Soo Jung nhận được một tin nhắn riêng, cô tưởng là của Hoa Lưu Ly, không ngờ lại là người đã lâu không liên lạc, Kim Jong In.

Kim Jong In :"Về sau chỉ được vẽ một mình anh."

Jung Soo Jung sửng sốt. Chuyện gì thế này, đúng như lời Hoa Lưu Ly nói sao ?

Cô còn chưa nghĩ ra phải trả lời thế nào thì Kim Jong In đã nói tiếp :"Nhớ kỹ, lần sau không được thế này nữa."

Jung Soo Jung có chút có chút bất mãn, anh dựa vào cái gì để ép cô ?

Anh là sếp của cô, nhưng không phải sếp của Pha Lê Tím. Cô bực bội nghĩ.

Có lẽ thấy Soo Jung mãi không hồi đáp, Kim Jong In lại nói :"Tạo hình em vẽ anh hôm nay, anh rất thích !"

Jung Soo Jung nghiến răng nghiến lợi gõ :"Em cũng rất thích bộ phim mới của anh."

Lần này đến lượt Kim Jong In không trả lời, Jung Soo Jung không kìm được, nói tiếp.

- Em rất chờ mong giới thiệu của anh về vai diễn lần này.

Kim Jong In :"Anh cũng chờ mong được xem tác phẩm tiếp theo của em."

Jung Soo Jung :"Vâng."

Kim Jong In :"Nghỉ sớm đi, đừng làm việc mệt quá."

Jung Soo Jung do dự một lát rồi đóng trang web, giọng điệu của anh ấy dường như rất thân thiết.

Hai người quen thân lắm sao ? chẳng phải chỉ là thần tượng và người hâm mộ thôi ư ? Vì sao anh ấy nói chuyện với cô cứ như nói chuyện với người bạn đã quen biết mấy chục năm thế ?

Jung Soo Jung phát hiện ra, bản thân đang ghen với chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com