Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

cách anh cún chừng trị em mèo kiêu ૮₍ ˶ᵔ ᵕ ᵔ˶ ₎ა

taehyun khỏe lại sau trận ốm nhẹ, và như quy luật muôn đời của vũ trụ:

mèo khỏi bệnh đồng nghĩa với việc mèo kiêu lại.

nguyên một ngày trời, cậu không thèm liếc nhìn kai.
vào lớp cũng không ngồi cạnh.
ra chơi không ăn snack kai mua.
về nhà không nhắn tin, không thả tim, không typing gì luôn.

kai thì đầu sắp nổ. không hiểu mình gây thù chuốc oán gì.

cho đến khi thấy taehyun đứng ở sân sau trường, tựa vào tường, khoanh tay, môi mím chặt.
ánh mắt hơi lạnh. hơi... ướt.

kai tiến lại gần, gãi đầu:

"em giận thật hả?"

"không."

"...em không nhìn anh từ sáng."

"bận học."

"không trả lời tin nhắn nữa."

"bận ngủ."

"không ăn bánh anh mua luôn."

"bận nhịn ăn."

kai muốn gục tại chỗ. mất luôn cả quyền được lo cho mèo con.

"vậy giờ em rảnh chưa?" - kai hỏi, nhẹ giọng.

"ừ."

"rảnh để được anh dỗ không?"

"ai nói là em giận để anh dỗ?"

"không giận thì cho anh hôn má đi."

taehyun đứng yên. không đáp. cũng không né.

kai nhếch môi, cúi xuống, hôn nhẹ một cái lên má trái.

chụt.

"đó. hết giận chưa?"

"...chưa."

kai nghiêng đầu, hôn tiếp má phải.

chụt.

"bây giờ?"

"...còn một chút."

kai khẽ cười, rồi chạm môi vào giữa hai má.

chụt.

"giờ sao?"

taehyun mím môi.
má đỏ như hoa hồng bị nắng hôn.
mắt liếc đi, nhưng giọng thì nhỏ như gió thoảng:

"...còn dư giận."

kai cười ranh mãnh.

"lại đây."

chụt.

chụt.

chụt.

mỗi cái hôn là một bước tiến.
mỗi bước tiến là một nhịp tim taehyun lỡ đập.

đến khi cậu giơ tay đẩy nhẹ vai kai, giọng lí nhí:

"anh thôi đi..."

"không đấy. phải dỗ cho em mềm xèo mới chịu."

"em không phải bánh nếp."

"ừ, em là cục mochi nhỏ ngọt ngào nhất đời anh."

cuối cùng, mèo nhỏ ngồi gọn trong lòng kai.
hai má đỏ như nắng chiều.
môi mím đến mức tưởng sắp dính lại thành một đường chỉ.

kai ôm cậu, cười không ngừng:

"lần sau giận cũng báo trước nhé. để anh còn chuẩn bị môi để dỗ mèo."

"...biến giùm." - nhưng vẫn tựa đầu vào vai kai.

mèo nhỏ là thế.
giận thì kiêu.
kiêu thì lườm.
lườm rồi lại đỏ mặt.
rồi mềm nhũn trong vòng tay người thương.

chỉ cần được cưng, được hôn, được dỗ là ngoan ngoãn như chú mèo đã được vuốt bụng, rù rì kêu "meow" trong tim người ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com