chap 11
Nhân vật mới:
- Đinh Sơn Hà:1 trong 4 ứng cử viên của ngôi vị vương đế. Sở hữu sức mạnh của đất, vật nuôi là rồng. IQ:190/200
- Bạch Ngọc Phương Trà:1 trong 4 ứng củ viên của ngôi vị vương đế. Sở hữu sức mạnh về âm thanh, vật nuôi là rồng. IQ: 189/200
_._._.
Chap 11: 4 người được chọn
Thấm thoát đã 1 năm trôi qua, tình cảm của mỗi cặp ngày càng tốt hơn.
- Lớp ta hôm nay có học sinh mới_ông thầy phù thủy cười tươi như hoa.
8 đứa bọn nó nghe thấy nhưng vẫn mặc kệ. Từ ngày hắn tỏ tình với nó thì đã hợp 2 bang lại với nhau. Người quản lí là Zin và Win, có việc quan trọng thì bộ 3 ra tay chứ ko bao giờ tụi nó fải ra mặt.
- Xin chào cả lớp, mình là Bạch Ngọc Phương Trà, rất vui được làm quen_cô bạn mới nở nụ cười tươi làm lũ con trai ngẩn ngơ trừ bọn hắn
- Đinh Sơn Hà, ko cần chỉ bảo_cậu bạn mới kiêu ngạo
- Lớp chúng ta rất vinh dự vì 2 bạn đây là 2 trong 4 ứng cử viên của ngôi vị vương đế_ông thầy càng niềm nở hơn
- Wow, giỏi quá_hs 1
- Đẹp quá_hs 2
@%*&...bla...bla...bla_học sinh bên dưới bàn tán.
- Các em, trật tự. Còn các em muốn ngồi ở đâu?_ông thầy vẫn cười tươi
- Tùy.
- Sơn Hà fải ko?_nó ngẩng đầu nhìn Hà
- Cô là ai? Đừng thấy sang bắt quàng làm họ_ Trà vênh mặt, trừng mắt hỏi nó.
- Tôi ko hỏi cô_nó nhấn mạnh từng từ khiến Trà lạnh người.
Sơn Hà ở bên cạnh suy nghĩ một hồi rồi thốt lên
- Nguyênca, là ca fải ko?_giọng nói xen lẫn vui mừng chứ ko còn ngạo mạn kiêu căng như lúc nãy
- Tiểu đệ nhớ ra ca rồi hả?_nó nói đã có fần nhẹ nhàng hơn.
- Ây yo, lâu rồi ko gặp, ca càng ngày càng đẹp nha_Hà phi thẳng xuống chỗ nó.
- Thằng oắt đáng chết kia, mi chỉ nhớ Nguyênca của mi đúng ko?_Linh quát lên
- Linh tỷ à, đệ biết tỷ võ nghệ cao siêu rồi. Đừng giở trò sư tử gầm với đệ_Sơn Hà ngoáy ngoáy tay trả lời
- Đệ...được lắm_Linh tức quá ko nói lên lời
- Hehe, tỷ quá khen, đệ ko dám nhận_Sơn Hà vẫn cố trêu
- Thôi đi bà, nói ko nổi đâu_Hoành cười kéo tay Linh
Cả lớp vẫn đang tròn mắt nhìn về phía Sơn Hà, lúc nãy là 1 con người kiêu ngạo tự cao
nhưng bây giờ lại thành 1 người láu cá, tinh danh.
Trà đứng phía trên vẫn còn sợ vì những lời nói lúc nãy của nó.
Trưa, cả lũ kéo nhau xuống căng-tin, Trà cũng nối gót theo theo sau, cố gắng tiến gần lại chỗ hắn nhưng hắn cố tránh xa. Nó nhìn thấy thế nên hàn khí bắt đầu dày hơn, hắn cười cười rồi ôm ngang eo nó, mặc kệ Trà đang ở đằng sau tức xì khói.
- Nguyên ca, đây là ai thế?_Sơn Hà chỉ vào hắn
- Chồng_nó đáp gọn.
- Wow, huynh siêu thật đấy, xin nhận đệ làm đệ tử_Sơn Hà quay sang chỗ hắn
- Siêu gì?_Thiên tỉ ngạc nhiên hỏi lại.
- Hehe, các huynh có biết đệ chịu khổ bao nhiêu lâu mới được ca ấy nhận làm đệ đệ ko?_Sơn Hà cười khổ
- Thế nào? Kể đi? Đừng vòng vo_Kiệt xen vào.
- Là thế này_Sơn Hà thở dài 1 tiếng rồi kéo bọn hắn sang 1 góc nói_Đệ quen tỷ ấy tầm 5 năm trước, lúc ấy đệ trốn nhà bỏ đi chơi, trên đường gặp 1 lũ lưu manh, thực ra là thừa sức đánh lũ ấy nhưng bị lũ ấy chơi bẩn đánh thuốc mê. May mà có vài người trong bang tỷ ấy vừa đi thu nạp bang khác về qua đường. Mà lũ kia lại là kẻ thủ của bang nên xông vào đánh nhau. Đến lúc đệ tỉnh lại thì nhìn thấy Nguyên ca với Linh tỷ ngồi đó. Ko biết gì thế là xông vào đánh 2 tỷ ấy, nhưng chưa kịp ra tay đã bị Nguyên ca cho chiêu ngã ngay tại trận. Mà ko biết tại sao ca ấy lại biết thân thế của đệ. Nói đệ 1 trận lên bờ xuống ruộng, đệ thì bướng ko nghe nên cãi lại, rồi bị Nguyênca đập cho 1 trận. Lúc ấy thấy ca ấy giỏi quá nên đòi đi theo. Nhưng cứ lại gần là bị ca ấy đánh. Suốt 1 năm trời vì đệ theo đuôi ác quá nên đành nhận_Sơn Hà luyên thuyên 1 hồi.
- Trời đấy, đến gần thôi mà đã bị đánh á?_Zin tròn mắt hỏi thì nhận được cái gật đầu thay câu trả lời.
- Huynh là người đầu tiên có thể thân mật với ca ấy như thế đấy. Chứ hồi trước dám đứng gần ca ấy 2m thôi là được vào viện ăn cháo ngay. Có 1 thằng dám động vào người ca ấy và bị ca ấy bẻ gãy tay, đánh cho vào viện 1 năm trời_Sơn Hà nhìn hắn bằng ánh mắt thán phục.
- Ặc, ko fải người, mà là quỷ_đồng thanh
- Có tin chúng ta là đồng loại ko_âm thanh lạnh lùng bên tai làm bọn hắn chết đứng.
- Thôi đi, làm người khác sợ chết khiếp rồi kìa_Hoành kéo tay nó cười cười.
- Mà sao lại ở đây thế?_Linh quay sang Sơn Hà hỏi
- Đệ giới thiệu rồi mà, đệ là 1 trong 4 ứng cử viên của ngôi vị vương đế . Nhưng chỉ đứng thứ 3 thôi, cái ả cứ sán sán vào Phong huynh đứng thứ 4. Còn 2 người đứng đầu thì đệ chưa biết, nghe nói 3 ngày nữa sẽ được công bố_Sơn Hà cười.
_._._
Bảng phép thuật 3
- Sơn Hà: đất
Tu luyện: cao
Vũ khí: kiếm
Điểm mạnh: vùng đất màu mỡ
Điểm yếu: ko có
- Trà: âm thanh
Tu luyện: thường (nhưng vì có nước mắt cứu người nên được đứng trong 4 người được chọn)
Vũ khí: đàn piano, lụa
Điểm mạnh: ko có
Điểm yếu: rất nhiều
_._._
Tiết âm nhạc là tiết nó thường xuyên trốn, ai cũng nghĩ là nó ko biết chơi nhạc, và tin này truyền đến tai Trà
- Tôi muốn thách đấu với cô_Trà chỉ thẳng mặt nó
- Tôi? Lý do_nó lạnh lùng đáp lại
- Tôi muốn anh ấy_Trà chỉ vào hắn.
- Cô thừa hơi dửng mỡ à, tôi ko thích_hắn quát
- Được_nó đáp khiến ai cũng nhìn chằm chằm nó.
- Nguyênà, em đừng đùa_hắn cầm tay nó
- Muốn cướp ck em thì em để yên à?_nó nói bằng giọng lạnh tanh
- Có chí khí, ko hổ danh là nữ hoàng nơi đây_Trà cười gian tà
- Đừng nhiều lời, muốn chơi thế nào?_nó nhìn Trà bằng ánh mắt khinh thường.
- Ngay bây giờ tại phòng âm nhạc_Trà đáp nhanh
- Bì ổi quá, lấy sở trường của mình ra đấu với sở đoản của người khác mà vẫn dám to tiếng_Linh lắc đầu.
- Chịu thua ngay từ đầu cũng được_Trà cười
- Chấp nhận_nó nở nụ cười băng giá.
- Ai nói ca ấy ko biết? Ai nói đây là sở đoản của ca ấy? Cô coi thường người khác quá đấy. Cô chuẩn bị nhận hình phạt khắc nghiệt nhất đi vì sai lầm lớn nhất đời cô chính là thách đấu với Vương Nguyên_Sơn Hà nói xong thì quay bước theo nó. Để lại Trà đang ngơ ngác ko hiểu gì cả. Trong phòng học nhạc, tất cả các loại nhạc cụ tốt nhất trong nước đều tập trung nơi đây, phòng học mang 1 màu vàng bóng, trong lớp chứa được hơn 100 người.
Ả Trà đã có mặt ở đây sẵn, đúng 10' sau, bọn nó mới bước vào lớp
- Hừ, các người đến muộn_ả Trà vênh mặt
- Ko fải chúng tôi đến muộn mà là cô đến sớm_Linh nhìn lại bằng ánh mắt khinh thường
Reng...reng...reng_tiếng chuông vào lớp
Ả Trà định cãi lại nhưng đành nín thít, ko dám hó hé chút gì.
- Ha, đúng là ko biết lượng sức mình_Linh nhìn chằm chằm ả.
- Có giỏi thì chọn nhạc cụ đi, đừng có nói nhìn_ả vênh mặt cao hơn.
Tất cả đều quay lại nhìn nó lo lắng
- Em làm được ko?_hắn
- Ơ huynh hay nhỉ, nên nhớ 1 điều là muốn coi thường ai cũng được nhưng đừng bao giờ coi thường ca ấy, hãy tin tưởng ca ấy 101%, ca ấy sẽ ko bao giờ làm người khác thất vọng_Sơn Hà trừng mắt nhìn hắn.
- Đúng, tin tưởng chứ_đồng thanh
- Thôi đi, nếu muốn có thể bỏ cuộc đấy_ả cười to
- Gọi hiệu trưởng lên đây_nó nói bằng 1 giọnh lạnh lùng.
- Gọi làm gì?_Hoành tròn mắt
- Ca ấy sẽ ko bao giờ để yên cho những kẻ dám coi trời bằng vung đâu_Sơn Hà đáp lại nhưng nhìn chằm chằm vào ả Trà.
Đúng 3' sau, HT có mặt tại phòng học nhạc
- Kẻ điên nào chọc giận nam hoàng đây?_HT cười đùa.
- Haha, kẻ điên đằng sau thầy kìa_Kiệt chỉ chỉ.
- Bạch Ngọc Phương Trà?_HT quay lại nhíu mày nhìn.
- Đúng, là tôi thì sao?_ả ko phân biệt lớn bé mà vẫn cứ vênh mặt.
- Đuổi học, dừng tranh cử_nó lạnh lùng
- Cô có tư cách gì?_ả giật mình
- Điều kiện khi cô thua đó_Sơn Hà nói rồi quay sang nó_ca cao tay thật đó.
- Đừng có nói nhiều, tôi sẽ bắt đầu trước_ả Trà ngắt lời.
Ả đi đến cây đàn piano đen tuyền, 1 bản nhạc cất lên, nghe du dương, huyền ảo rất hay nhưng ả sai đến 3 lỗi khi chơi, ả tưởng ko ai để ý nhưng
- 3 lỗi_nó cất giọng lạnh tanh.
Ai cũng nhìn chằm chằm nó, ả Trà cãi cố
- Sai nốt nào? Tôi thấy ko sai
Nó bước đến cây đàn trắng tinh, từng ngón tay nhẹ nhàng lướt trên phím đàn, chính là bản nhạc mà ả Trà vừa đàn nhưng nó ko cần nhìn bản nhạc mà vẫn đàn thuần thục. Kết thúc bản nhạc, nó bước xuống chỗ ả đang tròn mắt
- Biết lỗi sai rồi chứ?_nó nghiêng đầu hỏi.
- Ừ thì sai, nhưng đó là bản nhạc của tôi, cô cũng fải chọn nhạc cụ chứ_ả vẫn cố.
Trong tay nó đột nhiên xuất hiện 1 cây sáo ngọc trắng tinh, 1 miếng ngọc hình bông tuyết ở đuôi sáo. Nó cười nhẹ nhìn ả rồi đưa cây sáo lên miệng thổi. Bản nhạc nhẹ nhàng lẫn 1 sự lạnh lùng khiến bản nhạc vừa lạ lại vừa hay. Thổi xong, nó cài cây sáo vào eo rồi nhìn ả.
- Đi được rồi chứ?_nó cười nhẹ nhưng còn lạnh hơn bình thường gấp trăm lần.
- Cô...cô ko đủ tư cách, dù gì tôi cũng là 1 trong 4 ứng cử viên đó_ả sợ nhưng vẫn lớn tiếng.
- Ok, 3 ngày nữa sẽ biết_nó gật gật rồi bỏ đi.
Ai cũng đang ngơ ngác, nghe nó thổi sáo xong mà vẫn ngẩn ngơ, lúc nó bỏ đi rồi thì mặt mũi lại trở nên đơ đơ. HT nhìn vậy chỉ cười rồi cũng bò đi luôn.
3 ngày sau.
- Trường ta rất vinh dự vì có cả 4 ứng cử viên của ngôi vị vương đế đều ở đây_HT nói to trong hội trường.
- Số 3 và số 4 thì các em đã biết là ai rồi, mời 2 em_cô hiệu phó tiếp lời.
Sơn Hà và ả Trà cùng bước lên hội trường.
- Ko fải cô kia bị đuổi học rồi sao?_hs 1 chỉ vào ả.
- Ờ ha, thua nam hoàng của chúng ta mà vẫn dám đứng đó_hs 2 tiếp lời
@&%...bla...bla_bàn tán xôn xao.
- Các em trật tự, hôm nay cô sẽ thông báo về 2 người còn lại, các em sẽ rất bất ngờ đấy_cô hiệu phó cười_số 2 chính là Vũ Anh Phong_cô hét lớn.
- Wow, hỏa vương đấy mày_hs 1
- Ko ngờ nha_hs 2
@&%...bla...bla_bàn tán tập 2
- Im lặng nào, vị trí thứ nhất còn bất ngờ hơn cơ_HT tiếp_đó chính là nam hoàng của các em đó
- Hoan hô, nam hoàng số 1_tất cả nam sinh bên dưới đều đồng thanh hô to.
Nó và hắn bước lên trên trước sự cổ vũ nồng nhiệt của học viên bên dưới.
- Bây giờ đủ tư cách rồi chứ?_nó ghé sát tai ả.
Ả ko dám nói gì chỉ biết im lặng bỏ đi. Ở dưới hội trường ai cũng biết lí do mà ả fải bỏ đi. Và ko chỉ đơn giản là như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com