Chap 23:
Một ngày bình yên, mùa xuân đã tới, hoa nở rộ khắp nơi. Nhưng chỉ còn cây anh đào lẽ loi đứng đó, nó chỉ đang nảy nụ và sắp nở.Mùa hương thoang thoảng của mùa xuân đang bay khắp vườn, đúng là cái mùa dễ chịu...
Bây giờ, Nagisa đang ngồi uống trà với Kayano trong khi Karma đã đi chạy việc. Việc nhà thì Kayano đã hoàn thành xong sớm từ khi có cô bạn giúp đỡ nên bây giờ rảnh rỗi đến nỗi không biết làm gì tiếp theo.
-Nagisa, cậu đi mua sắm với mình không?
Kayano xoay sang Nigisa hỏi với vẻ mặt đã nhớ ra việc gì đó. Đang nhâm nhi tách hồng trà thơm ngon, cô quay lại gật đầu rồi cười. Cả 2 cùng dắt tay nhau vào trong, Kayano thì vẫn trong bộ đồ hầu gái nhưng riêng Nagisa phải choàng thêm chiếc áo choàng bên ngoài.
Không giống như các áo choàng đen khoác lên như mấy bạn nghĩ, nó thiết kế theo cách riêng của dòng họ Akabane, màu trắng của áo choàng tôn lên vẻ quý phái sang trọng, nhờ đường viền sắc xảo màu vàng nên nhìn rất đơn giản nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp của tộc.
Đi xuống đường chợ của thành phố, tấp nập và náo nhiệt, Nagisa ngẩn ngơ trước vẻ ồn ào nơi này. Kayano phải nắm chặt tay cô bạn ngây thơ mà kéo đi, nghĩ tới cảnh Nagisa đi lạc rồi bị Karma mắng xối xả là đã khiến cô toát mồ hôi rồi.
Vì thấy cô không chịu nhìn đường mà đi, chỉ toàn ngó lung tung nên bắt buộc Kayano phải lên tiếng dặn dò:
-Nagisa, cẩn thận đấy!!
-Tớ biết, nhưng Kayano này.... cậu định mua gì?
-Thì vẫn như bình thường, mua rau củ, thịt,... để nấu bữa tối. Mà có gì sao?
Nagisa không nói gì rồi ngó nghiêng ngó dọc khiến Kayano khó hiểu.
-Tớ muốn nấu cùng Kayano.
Hiểu ra ý đồ muốn nấu ăn cho Karma ăn, Kayano cười thầm rồi nắm tay Nagisa đi mua đồ. Thấy cô bạn cứ mãi cười tủm tỉm, Nagisa quay lại nhìn chằm chằm ngụ ý không lành rồi lai cáu lên:
-Cậu nghĩ bậy gì vậy, Kayano... Đơn giản vì tớ muốn nấu ăn thôi!!!
-Rồi rồi... Tớ đã nói gì đâu, có chuyện gì à!!!
Khuôn mặt vẫn cười, Nagisa đỏ mặt quay qua chỗ khác.
"Cậu ấy đã biết mình nấu cho Karma sao!!! Không, không, không, không có chuyện đó. Mình còn chưa nói gì mà, mà Kayano nói vậy chắc không biết đâu.... AAAAAAA... Nhưng lỡ cậu ấy giấu thì sao? Không được, không được nghi ngờ người khác, chắc mình đa nghi quá!!! Mà rõ ràng là cậu ấy cười mà, hay cậu ấy cười cho vui? Chắc vậy rồi, cậu ấy cười cho vui thôi, chắc hôm nay có mình đi chung... AAAAAAAAAAAA... Làm sao đây!!?"
Hàng loạt ý nghĩ tự dưng hiện trên đầu Nagisa lúc này, mặt đỏ bừng bừng dù không ai làm gì... Lâu lâu lại cáu lên hai ba cái rồi bắt đầu đỏ tiếp, còn Kayano vẫn đi mua hàng và cười dù không ai biết cô cười chuyện gì...
Khi về nhà, họ bắt đầu làm những món ăn mà Nagisa lên kế hoạch lúc mua đồ, nào là thịt nướng, súp hải sải, rau salad nước sốt mè và bánh phô mai vừa nướng xong đi cùng với chai rượu vang đỏ đậm.
-Xong!!!
-Haha... chắc cậu mệt rồi, để tớ dọn ra bàn cho, cậu đi nghỉ đi...
Cô lau sạch mồ hôi ướt đẫm trên mặt rồi xoay lại nói với Kayano:
-Tớ muốn phụ cậu, để tớ dọn cho!!!
Khí thế bừng bừng trong người Nagisa trổi lên bất ngờ, cô cười và gật nhẹ đầu rồi cùng Nagisa bưng thức ăn ra...
Cánh cửa chính bắt đầu mở ra, gió buổi tối lạnh buốt bắt đầu lùa vào khiến không khí trong căn nhà có chút xáo trộn.
Với vẻ mệt mỏi của người vừa mở cửa, Nagisa và Kayano chạy ra ngoài cửa rồi cùng cất giọng nói:
-Chào mừng chủ nhân trở về!!
Karma đứng ngơ ngác nhìn 2 người rồi đỏ mặt khi Nagisa đang mặt bộ đồ hầu gái giống Kayano và nói "Chúc mừng chủ nhân trở về"... Trước cảnh tượng không bao giờ ngờ tới, Karma hoang man hốt lên:
-Em... Em đang bày trò gì nữa vậy, Nagisa!!?
Nagisa bối rối rồi đỏ mặt không nói nên lời, Kayano thì cười không ngớt rồi trả lời giùm Nagisa.
-Nagisa đã tự nấu ăn và bày dọn cho ngài đấy!!!
-Oái, không phải!!!
Karma cũng cười theo, nhưng cuối cùng lại đặt tay vào vai Kayano rồi nói nhỏ bên tai cô với đầy vẻ mệt mỏi, Kayano gật đầu rồi chạy ra ngoài cửa, Nagisa đứng đơ ra không biết họ nói cái gì.
-Karma, chuyện gì vậy!?
-Vào ăn thôi, Nagisa.
-Này, đừng có phớt lờ câu hỏi của em chứ! Có chuyện gì?
-Vài chuyện nhỏ nhờ Kayano giải quyết...
Đang ngồi ăn thì Kayano từ cửa bước vào, cô không đóng cửa, chỉ để cửa hé mở. Bỗng có 2 cái bóng lấp ló ngoài cửa, không nhìn rõ mặt, Nagisa đứng dậy định bước lại thìbị Karma ngăn lại:
-Đứng im đó, Nagisa.
-Nhưng... Tại sao?
-Nghe lời đi...
Cô thực sự không hiểu ý Karma ngăn cô lại, cô vẫn cứ nghe lời mà ngồi xuống mà cứ bồn chồn nhìn ngoài cửa.
-Nagisa à, nghe lời Akabane-sama đi... Cậu cứ ăn bình thường, không có gì phải lo, để tớ giải quyết.
Kayano đứng ở bên, vuốt nhẹ khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của cô rồi xoay sang nhìn Karma rồi nói tiếp:
-Ngài cũng đừng lo quá, chỉ là 2 anh em vô gia cư xin ở lại đêm nay thôi!! Được chứ ạ?
-Khô...
-Được!!
Chặn lời Karma đang nói, Nagisa quay lại nắm áo Kayano gật đầu lia lịa tỏ ý muốn mời 2 người đó vào nhà.
-Này Nagisa, anh không đồng ý!!!
-Karma...
Sát khí tỏa ra từ phía Nagisa, áp đảo cả anh. Cô đập mạnh chiếc bàn rồi chạy ra ngoài cửa lôi 2 người vào trong. Bây giờ, Karma và Kayano chỉ biết ngơ ngác mà nhìn.
Một trai một gái, cả 2 người đều khoác áo choàng đen rách rưới và mỏng tanh. Không hành lí, không mang theo gì cả, cũng không có giày để mang. Karma chịu thua trước sự cứng đầu của cô rồi đứng dậy đi tới 2 người đó.
-Tên?-Karma trừng trừng nhìn 2 người.
Giọng nói lạnh tanh, không ngụ ý, cứ như nói để tra tấn màng nhĩ của người khác vậy... Cô gái rùng mình mà toát mồ hôi, còn cậu con trai chỉ im lặng, cứng họng không nói nên lời. Nagisa bụng bịu tỏ ý chán ghét rồi xoay qua tươi cười nói:
-Hai người tên gì vậy!?
-À... um... Yukiko Kanzaki, còn đây là anh tôi, Tomohito Sugino...
Hết.
_____________________
Haizz... Dạo này văn chương của mình hơi bị giảm thì phải, đọc cứ có cốt ý rời rạc, lập từ, bla bla... Xin lỗi nếu các bạn cũng cảm giác như mình nhé :<
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com