Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương XIV: Mặt khác của Karma-san

-"Em đúng là cứng đầu đấy....có phải bấy nhiêu đây vẫn còn chưa đủ với em không?"

-"Đừng....đừng làm vậy....ngài...ngài sao lại phải dùng cách này..."

-"Ta vì biết em lúc nào cũng tâm trạng không tốt cho nên mới đích thân giúp em, em lại còn than thở sao? Đúng là không biết trời cao đất dày...đêm nay đừng hòng ngủ nhé~~"

-"Ưm~~"

Vệ sĩ bên ngoài căn phòng đóng cửa khoá kín bít bùng, mặt tuy nghiêm túc lạnh như tiền, vậy mà bên trong tim nó cứ đập lung tung loạn xạ hết cả lên vì những âm thanh không mấy trong sáng truyền vào tai mình. Họ thật không hiểu, bá tước chính là đang làm gì mà lại khiến Nagisa phải kêu rên như thế? Không phải là thật đấy chứ....

Hai người họ....

-"Thoải mái quá~~"

Nagisa kêu lên sảng khoái, mặt ửng hồng trông đầy hạnh phúc sung sướng khi những chỗ đau nhức và cứng đờ trên cơ thể qua những động tác mát xa của Karma mà trở nên dễ chịu hơn hẳn. Thật ra, Karma chỉ là đang giúp Nagisa thư giãn gân cốt mà thôi. Đâu phải điều như những người bên ngoài kia đang tưởng tượng.

Dù rằng Karma cũng muốn điều đó trở thàng sự thật đấy, nhưng từ đầu hắn đã chọn đi theo phương án chậm mà chắc. Dục tốc bất đạt. Điều tra được bao nhiêu thứ về cậu có lẽ là con số 0. Ngoài việc cậu từng là trẻ mồ côi và bị bắt cóc thì không còn gì khác. Cả cha mẹ ruột cũng không biết là ai.

Tóm gọn chính là, lai lịch bất minh. Nhưng Karma không lấy điều đó mà nghi ngờ cậu, Nagisa quả thật có những khả năng đặc biệt mà không phải ai cũng có được, chẳng qua chính vì do đó hắn mới càng giữ chặt cậu bên mình hơn.

Hắn từng có ý định hỏi Nagisa xem có biết gì về người thân của mình không nhưng sau cùng vẫn là không thể. Mỗi lần, đều nhớ đến nét mặt Nagisa kinh hãi hôm đó. Dường như là một sự việc gì đó rất khủng khiếp mới khiến cậu bày ra sự sợ hãi ấy.

Cho nên, Karma quyết định không hỏi gì. Thay vào đó, tận dụng mọi quãng thời gian có thể để chinh phục trái tim người con trai nhỏ bé ấy có khi còn thực tiễn hơn.

Ba tháng trôi qua, nhưng mọi thứ cứ như vậy dậm chân tại chỗ. Karma có làm gì, Nagisa cũng đều không phản ứng quá đặc biệt. Như hôm nay, kết thúc màn mát xa đó, cậu lại trở về làm cậu của thường ngày.

Karma nhìn Nagisa ngủ ngon trên giường mà không khỏi cảm thấy bức bối khó chịu. Thật hận sao không thể nào mạnh mẽ chiếm lấy cậu ngay tức khắc đi. Có được cơ thể cậu rồi, sợ gì cậu không giao tình cảm và trái tim cho hắn?

Nó nên là như vậy, đối với Karma mà nói thì đáng lí nó đã diễn ra từ lâu rồi. Chờ đến tận lúc này, đúng là quá muộn màng. Không chừng vượt khỏi giới hạn mới khiến cậu thật sự căm phẫn hắn. Như vậy có khác gì đang leo đến gần đỉnh núi thì lại bị bão táp hất văng lại điểm xuất phát hay không?

Karma thở dài ảo não, đã lâu rồi hắn mới có dịp phải trăn trở suy nghĩ thế này. Bao năm qua hành động tùy tiện mà chưa bao giờ nghĩ đến hậu quả, mấy ai đoán được tương lai về sau vì Nagisa mà Karma sẽ còn phải đau đầu thế nào nữa?

Cơ mà người ta nói đúng thật, thứ gì càng khó có được thì người ta mới càng muốn nó. Nhất là một khi có được rồi, xác xuất bỏ rơi là rất thấp nha. Như Nagisa đấy thôi, hệt một viên ngọc tưởng chừng như thô kệch xấu xí, không ngờ là một viên ngọc chưa được khai quật hết hoàn toàn mà thôi.

-"Em càng ngày càng làm ta hứng thú rồi Nagisa."

Chất giọng tràn ngập bỡn cợt thú tính, nhưng vẻ mặt kia lại khác xa một trời một vực. Hạnh phúc? Không, phải nói là còn hơn cả hạnh phúc. Là gì nhỉ? Viên mãn? Karma còn có thể dùng từ nào để biểu đạt hết những cảm xúc của mình lúc này? Khi chỉ mới theo đuổi cậu thôi đã nếm trải vô số những loại vị ngọt trên thế gian, giả sử có ngày cậu là của hắn thật rồi thì...thế giới mờ mịt này sẽ còn sáng bừng tới mức nào nữa đây?

Nghĩ đến đã thấy thêm nôn nao.

....

-"Đi chơi ạ?"

Karma gật đầu:

-"Hôm nay ta khá rảnh rỗi, nếu em không muốn thì chúng ta không cần đi cũng được."

Nagisa vội vàng luống cuống nói:

-"Không, không đâu ạ. Tôi muốn đi lắm, cảm ơn ngài Karma-san."

Nhìn vẻ hào hứng của cậu, Karma không nhịn nổi cười một cái. Xem ra cậu đối với những thứ này rất mới mẻ, rất thích thì phải. Muốn gần với cậu hơn, chắc chắn là không còn quá khó khăn nữa đâu.

-"Vậy được, em thay quần áo đi ta sẽ dẫn em đi tham quan thành phố."

-"Vâng."

Một lúc sau, Nagisa được Karma dẫn đi rất nhiều nơi trong lòng thành phố. Trước đây bị bắt giả dạng ăn xin cậu xuống thành phố hoài, lại không để ý hoá ra nó đẹp đẽ như thế.

Những ngôi nhà rồi cửa hàng san sát nhau. Dòng người qua lại hai bên đường kín mịt, lòng đường xe cộ chạy tua tua. Thật sự đến lúc này mới nhận ra, hóa ra những thứ này trong mắt cậu có thể trở nên thú vị đến thế.

-"Karma-san, Karma-san, cái này là gì vậy?"

Nagisa chỉ tay về phía một cửa hàng bánh crepe di động, có vẻ là lần đầu tiên cậu thấy. Karma nói:

-"Em muốn ăn không?"

-"Ừm."

-"Thế được."

Karma nói rồi liền nắm tay lôi kéo cậu đi. Mà Nagisa giờ phút này cũng đã không mấy để tâm đến điều đó.

Vài phút sau, cầm trên tay chiếc bánh crepe dâu là lạ, Nagisa vừa hồ hởi muốn ăn mà lại vừa ngờ vực không dám ăn làm sắc thái khuôn mặt thay đổ liên tục khiến Karma bật cười rôm rả.

-"Haha, em làm như nó là sinh vật lạ không bằng vậy..."

-"Tôi...tôi...vì đây là lần đầu tôi ăn nó mà...."

Nagisa phụng phịu, vô tình ăn thử một miếng bánh crepe, liền mở to mắt réo lên:

-"Ngon quá."

Vị dâu chua ngọt xen lẫn với sự béo ngậy của kem đánh, phần bánh mỏng nhưng vừa miệng​. Ăn vào liền cảm thấy như thể mình mới sống lại vậy. Thật sự rất ngon.

-"Đâu nào."

Karma tiến tới ăn ngay một phần bánh đã bị Nagisa cắn trước đó. Nhai nhóp nhép một chút, Karma nói:

-"Không đến nổi tệ."

-"Ngài thật là...a, Karma-san."

Khẽ cụp đầu xuống nhìn Nagisa, bất ngờ cậu đưa tay chạm lên môi hắn rồi đưa ra trước mặt hắn là ngón tay có dính chút kem cười cười:

-"Kem này."

Thoáng sửng sờ rồi tới ngây ngốc, sau đó đến giai đoạn phát hoả lên. Phát hoả ở đây không phải nói Karma giận, mà là vì ngạc nhiên trước hành động của Nagisa mà làm cho cả khuôn mặt đỏ lên như trái ớt.

Nagisa thấy vậy thì hiển nhiên không hiểu nguyên nhân, rất hoang mang hỏi Karma:

-"Karma-san, ngài sao vậy ạ? Sao mặt ngài đột nhiên đỏ vậy ạ?"

Hắn thật không biết phải làm gì với cậu. Ngây thơ đến thế là cùng. Cái sự ngây thơ đã đánh gục hắn không kiểm soát nổi như vậy.

Karma đảo mắt, hắn với tay nắm lấy bàn tay Nagisa lên bản thân thì hơi cúi xuống. Chớp ngay cánh tay vừa rồi đã quệt đi vệt kem trên mép, Karma khẽ động lưỡi mình quấn lấy ngón tay thon gọn trắng trẻo ấy.

Đưa tay cậu ra, Karma nói:

-"Đó là hình phạt, cho việc em dám làm tôi có những cái biểu hiện xấu hổ như vậy. Đi tiếp thôi."

Nagisa thơ thẩn rồi rất nhanh cũng đi theo Karma. Sao vậy nhỉ? Tim đập nhanh nữa rồi, cả khuôn mặt cũng nóng ran lên. Thế nhưng không phải bối rối như những lần trước, trái lại Nagisa cảm thấy rất vui. Có lẽ, vì cậu đã thấy được mặt khác của Karma-san chăng?

Buổi đi chơi ngày hôm đó, thật sự là một dấu ấn quan trọng trên hành trình dài dẳng về sau của họ.

Ngọt bùi rồi sẽ đến lúc có đắng cay nhỉ?

-"Đó là Akabane Karma? Hắn ta sao lại đi cùng một tên nhóc tầm thường như thế? Thậm chí còn làm ra những hành động kì quái đó."

-"Theo tình báo cho biết, đó là người mà Akabane Karma đã tuyên bố cho gia đinh trong dinh thự là vợ mình. Hắn chắc không hứng thú với phụ nữ, có nên đưa việc này đến cánh báo đài không ạ?"

-"Không, nếu chỉ là đăng tin thôi thì chưa đủ sức thuyết phục chúng ta cũng không có nhiều bằng chứng. Nếu có thì với tên Karma đó cũng dễ dàng lật đổ mà thôi. Hắn không phải hạng dễ chơi nhưng, lần này hắn sẽ phải bại dưới tay ta thôi. Vợ ư? Để xem ta sẽ làm gì với người "vợ" bé bỏng này của hắn đây."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #karnagi