Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương XL: Nghi ngờ

Nghe theo Rio, mỗi lần ai mang thức ăn đến Nagisa đều ăn sạch không thừa lại một mẫu nào, thân thể suy nhược cũng dần lấy lại sức sống. Mà quan trọng hơn cả, việc cậu bắt đầu ăn uống trở lại khiến cho ai ai cũng ngạc nhiên và không khỏi vui mừng.

Chuyện này rất nhanh truyền đến tai Karma, người vẫn luôn lo lắng nhưng không cách nào dám đối diện với Nagisa. Vào lúc nghe được Karasuma nói cậu đã chịu ăn đồ đưa đến, trong lòng hắn hỗn độn, vừa mừng rỡ vừa hoang mang lo sợ.

Cậu không ngược đãi bản thân, hắn đương nhiên rất mừng. Nhưng đồng thời Karma thắc mắc, tại sao cậu lại thay đổi đột ngột tới vậy. Đang tuyệt thực mấy ngày trời, đùng một cái không bỏ bữa nào chẳng phải rất mông lung ư?

Nguyên nhân nào cậu làm vậy. Có phải cậu đã thông suốt rồi không? Có lẽ nào... cậu đã tha thứ cho hắn không?

Một tia ý nghĩ xẹt qua như tia chớp, tuy mỏng manh mà lì lợm bám chặt trong tiềm thức Karma. Trước đến nay, hắn chưa từng tin vào hai chữ hi vọng. Nhưng, từ khi có Nagisa ở bên, có gì là không thể nữa chứ.

Thế nên, niềm hi vọng nhỏ nhoi này, cho dù không đáng, thì Karma vẫn đặt niềm tin vào nó. Nhỏ thôi, nhưng mạnh mẽ bền lâu.

Chẳng qua.... niềm tin đó rồi, sẽ bị đạp đổ như hắn đã từng dập tan cảm xúc của người kia.

....

-"Thần kì thật đấy, sau lần thứ hai cô mang đồ ăn đến cho Nagisa-sama là cậu ấy ăn sạch luôn. Nè Rio, cô rốt cuộc đã nói và làm gì mà khiến Nagisa-sama hồi tâm chuyển ý hay vậy?"

Ngoài sân vườn, Rio được giao nhiệm vụ tỉa cành và quét lá rụng cùng một vài người khác.

Nghe hỏi, Rio chỉ mỉm cười qua loa:

-"Tôi thì làm gì được chứ, chắc tại đói quá nên ăn thôi. Con người mà, nhịn ăn một tuần là hay rồi. Huống hồ đối với người suy dinh dưỡng như Nagisa-sama thì càng không kéo dài lâu được."

Miệng nói thế nhưng Rio không hề chắc chắn về việc Nagisa không thể nhịn đói quá một tuần. Rõ ràng là nhìn cậu chẳng có ý gì là quan tâm đến sức khỏe bản thân, có khi chết vì đói cũng nên.

Dạo này ăn uống điều độ như lời cô nói, da dẻ cũng có chút sắc huyết rồi, xem chừng chỉ cần chờ cô hoàn thành xong nhiệm vụ là có thể thuận lợi rời đi rồi.

-"Nói cũng phải, à mà cô nghe tin gì chưa, hôm nay Karma-sama trở về đấy."

Đang chuyên tâm quét lá, Rio dừng lại hành động mà thắc mắc nhìn cô nữ hầu vừa nói.

-"Bữa giờ ngài ấy không có ở đây sao?"

-"Rio ơi Rio, cô làm việc cho chủ mà sao không biết quan tâm chủ gì hết vậy. Ngài ấy hai tuần liền không thấy mặt đấy, trừ bỏ cái lần ngài ấy quay về rồi đến thẳng phòng Nagisa-sama là không còn lần nào khác. Mà nghe nói là ngài ấy không gặp Nagisa-sama, chỉ đứng bên ngoài cửa suốt thôi."

Chuyện đó thì cô không cần biết, cô cần biết là tại sao hôm nay Karma lại trở về. Nếu đã biệt tăm biệt tích những hai tuần, khi không về ắt hẳn không phải vì nguyên nhân tốt đẹp nào.

Nên cẩn thận thì hơn.

Rồi ba giờ sau đó, có tiếng động cơ xe văng vẳng giữa khoảng sân trước. Quả như lời cô nữ hầu đó nói, Karma đã về dinh thự sau hai tuần vắng bóng gia chủ.

Cơ mà có một điều không ai ngờ đến được, thậm chí chưa từng có ý nghĩ đó trong đầu.

Akabane Karma, sau một thời gian không ngắn không dài bặt âm vô tính, bất ngờ xuất hiện, đáng chú ý hơn là hắn gọi Rio, cô hầu gái chưa từng nói chuyện làm việc trong dinh thự của mình tới phòng để nói chuyện.

Điều đó đến người trong cuộc là Rio cũng không hiểu nổi. Cô rõ ràng chưa lần nào thật sự chạm mặt Karma, làm sao mới về đã gọi cô lên phòng?

Chẳng lẽ... bắt đầu nghi ngờ rồi?

Nghĩ một đằng, nhưng làm một nẻo. Muốn hay không, Rio đành nghe theo "chủ nhân" của mình.

Trong căn phòng, bốn mắt nhìn nhau mà không ai lên tiếng nói lời nào. Rio trong lòng đã áp dụng chiến lược, địch không động ta bất động. Hoặc là Karma mở miệng, hoặc cô tuyệt nhiên khoá mồm.

Và, phần thắng thuộc về Rio thì phải.

-"Cô tên gì?"

Câu hỏi này không hiểu sao làm Rio ngứa tai kinh khủng. Nhưng vẫn cố gắng nở nụ cười gượng gạo trả lời:

-"Dạ thưa, tôi tên là Rio ạ."

-"Rio..." Karma gọi chậm tên cô, nhìn cô bằng ánh mắt lặng lẽ, vừa điềm tĩnh vừa uy nghiêm. Làm người ta không tự chủ, cảnh giác tăng cao đối với con người quyền lực độc đoán này. Hắn tiếp: -"Ta nghe nói, do vài lần tiếp xúc với cô mà Nagisa đã chịu ăn uống, có thật như vậy không?"

Gọi cô lên tận đây để chất vấn, không lẽ chỉ vì chuyện này?

-"Không đâu ạ, tôi không nói gì nhiều với Nagisa-sama cả. Là cậu ấy cảm thấy đói sau nhiều ngày bỏ bữa thôi ạ."

'Ồ' một tiếng, Karma bất chợt nhếch môi. Cười ư? Không hoàn toàn vậy. Nói thẳng ra thì, Rio tự thấy như mình bị vạch trần trước mặt Karma. Lời nói dối ấy, một chút cũng không làm Karma tin tưởng. Cặp mắt nhìn cô sắc lẹm, bá chủ hắc bạch đạo... quả là không thể xem thường.

Nhưng, đã lỡ phóng lao thì chỉ còn cách theo lao. Cô cũng không tin, bấy nhiêu thôi đã bị hắn nhìn ra.

-"Cái ngày mà có con dao phóng vào Nagisa ấy, vào thời điểm đó, cô làm gì?"

Hỏi thế này, khác nào đang gián tiếp nghi ngờ cô là kẻ gây tội trạng ấy. Bỗng chốc lo lắng, không biết mình đã để lộ sơ hở gì để Karma ngờ vực. Tuy nhiên, cô đã được huấn luyện rất nhiều cho trường hợp này. Càng để lộ vẻ mất bình tĩnh, càng chứng minh mình có tật giật mình.

Rio khẽ hít sâu một hơi rồi nói:

-"Hôm đó tôi được giao nhiệm vụ quét dọn tầng trên, phụ bếp và dọn dẹp sân vườn bên. Nhưng trong lúc tôi đang ở ngoài vườn, tôi không hề thấy Nagisa-sama đâu."

Thời này khắc này, là lúc mà Rio tuyệt đối phải cẩn thận với từng câu từng chữ mình thốt ra từ cửa miệng. Bởi chỉ cần cô nói thừa hay thiếu một chi tiết nhỏ thôi, cái người giảo hoạt kia sẽ lập tức dễ dàng nắm thóp cô. Rồi sau đó, có chạy đằng trời cũng không thoát nổi tay vị bá tước ranh mãnh tàn bạo này.

Không gian trở nên im lặng sau phần trả lời của Rio. Karma đăm chiêu nhìn Rio hồi lâu, cuối cùng thở hắt một hơi phủi tay:

-"Được rồi, cô đi làm việc của mình đi."

Nãy đến giờ Rio chỉ chờ duy nhất câu nói này. Như được ban phát ơn xá, Rio giấu sự nhẹ nhõm vào trong, tỏ ra bình thản cúi gập người kính cẩn:

-"Xin phép!"

Không nán lại thêm, Rio xoay người vài bước ra khỏi căn phòng. Tuy thoát được lần này nhưng nếu có lần sau, có lẽ sẽ không may mắn được nữa.

Quanh quẩn trong đầu Rio lúc này, là câu hỏi tại sao Akabane Karma lại hỏi mình về vụ việc xảy ra với Nagisa.

Phải chăng những gì cô làm, từ lâu hắn đã nhìn ra và đang chờ cô tự rơi vào cái bẫy của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #karnagi