CHƯƠNG 26: "EM ĐẾN RỒI, ĐANG Ở DƯỚI NÈ..."❗️
0h32.
Giao thừa vừa qua được nửa giờ.
Khoa vẫn ngồi bên bàn, tay nắm chặt chiếc vòng tay trái tim nhặt được trước hiên. Bên ngoài, pháo hoa đã ngưng. Không còn ai hò reo, không còn tiếng rượu cụng vào ly. Căn nhà lặng như thể đang lắng nghe một điều gì đó sắp xảy ra.
Và rồi... điện thoại rung lên.
Màn hình sáng mờ. Cái tên quen thuộc hiện ra:
"Sơn iu💗"
Khoa bất động.
Ngón tay lướt lên — một tin nhắn hiện ra:
"Em đến rồi, đang ở dưới nè."
⸻
Tim cậu như bị bóp nghẹt, cậu thì thầm.
"Sao em lại quay lại... Sơn."
Cậu đứng bật dậy, mở cánh cửa gỗ.
Người ấy đang đứng trước cổng.
Sơn.
Không ướt. Không tái. Không ma mị.
Chỉ là Sơn — với mái tóc đen, dáng đứng quen thuộc, chiếc áo sơ mi màu kem anh vẫn thường mặc.
Anh đứng đó, như từng đứng vô vàn lần khi đến đón Khoa đi dạo.
Tay buông xuôi, ánh mắt dịu dàng, không buồn, không trách.
⸻
Khoa đứng chết lặng.
Không một bước chân.
Không một lời gọi.
Ánh mắt hai người gặp nhau qua lớp song cổng. Thời gian như đông cứng trong một khoảnh khắc giữa thực và mơ.
⸻
Và rồi... điện thoại Khoa rung lần nữa.
Không phải từ "Sơn iu💗".
Là một số lạ, không lưu tên.
Chỉ một dòng tin ngắn ngủi hiện lên:
"Đừng xuống."
⸻
Khoa vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Cửa chưa mở. Cổng chưa bước ra.
Trước mặt cậu là người mình từng yêu hơn cả bản thân.
Trong tay là chiếc vòng tay từng hứa hẹn mãi mãi.
Và giữa họ... là một hàng rào. Một lựa chọn.
⸻
Chuyện kết thúc ở đó.
Không ai biết Khoa sẽ làm gì sau đó.
Không ai biết người nhắn tin "đừng xuống" là ai.
Và cũng chẳng ai biết... người đứng trước cổng có thật là Sơn hay không.
Chỉ có gió đêm vẫn thổi nhẹ.
Và một nỗi lặng im lạ kỳ như tiếng thở của dòng sông — lặng mà vẫn chảy.
⸻
Hết phần 1.....
Còn tiếp...
⸻
Thế là hết phần 1 cho câu truyện "Lặng Dưới Làn Nước" rồi:)) nhưng mà mọi người yên tâm là sắp tới là tớ sẽ cố ra phần 2 sớm nhất ạ+))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com