Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17: Ở bên nhau


Sau bao tháng ngày chia sẻ, cùng vượt qua bao sóng gió của những cảm xúc mâu thuẫn và bỡ ngỡ, cuối cùng Keng và Namping cũng chính thức trở thành một đôi. Nhưng dù cho tình yêu của họ đã được công khai, nhưng đôi khi vẫn còn chút vụng về, những khoảnh khắc ngọt ngào xen lẫn chút bỡ ngỡ, như thể họ vừa mới bước chân vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi mà mỗi cử chỉ, mỗi lời nói đều mang theo niềm háo hức và cả nỗi lo sợ bị lộ ra những điều chưa trọn vẹn.

Một buổi sáng đẹp trời, khi ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua khung cửa sổ lớp học, cả trường dường như cũng như chung vui với tình yêu mới chớm nở của họ. Trước giờ ra chơi, Keng đợi Namping ở cửa lớp, tay cầm bó hoa dại mà cậu hái được trên đường về. Namping xuất hiện với bộ đồng phục gọn gàng, nhưng trong đôi mắt vẫn lấp lánh chút e thẹn. Khi thấy Keng tiến lại gần, Namping mỉm cười, ánh mắt ấy như muốn nói rằng "Cuối cùng thì chúng ta cũng đã trở thành một đôi rồi." Tuy nhiên, đôi lúc sự rụt rè lại len lỏi vào từng cử chỉ, khiến cả hai trông có chút vụng về, như thể họ vẫn đang học cách để yêu nhau theo cách thật tự nhiên.

Trước mặt nhóm bạn thân, mọi chuyện càng trở nên thú vị hơn. Bạn bè, vốn luôn là những người hay chọc ghẹo, không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để trêu chọc họ. "Này, Keng ơi, sao hôm nay cậu cười to thế, có phải vì cậu vừa thấy Namping không?" Một người bạn gọi to, cả nhóm cười rộ lên. Namping đỏ mặt, cố gắng che giấu nụ cười, nhưng rõ ràng sự bỡ ngỡ đã hiện hữu. Keng chỉ cười nhẹ, nói với giọng trêu chọc: "Đúng vậy, cậu ấy chạy quá nhanh nên ngã xuống đất nữa đó!" Cả nhóm bạn bùng nổ trong tiếng cười, không khí trở nên ấm áp và vui vẻ đến lạ, như thể họ đang chào đón một chương mới đầy hy vọng trong cuộc sống của Keng và Namping.

Trong những ngày đầu, cả hai thường cảm thấy lúng túng khi phải đối mặt với những tình huống quen thuộc nhưng giờ đây đã có thêm sắc thái lãng mạn. Ví dụ, khi cùng nhau ăn trưa trong căng tin, Keng thường vụng về khi cố gắng bắt chước cách cử chỉ "lãng mạn" mà cậu từng thấy trên phim. Cậu ngại ngùng xíu xíu khi cố gắng cầm tay Namping qua khung cửa sổ, rồi nhanh chóng rút tay lại khi nhận ra ánh mắt tò mò của các bạn xung quanh. Namping, mặc dù đã quen với những cử chỉ này từ trước, nhưng giờ đây, mỗi lần Keng cố gắng lại khiến em cảm thấy bỡ ngỡ, như thể cả hai đang khám phá một thế giới hoàn toàn mới – thế giới của những cử chỉ tình tứ, của những lời nói ngọt ngào, và của những nụ cười bâng khuâng.

Có những buổi chiều, khi lớp học tan, Keng và Namping cùng nhau đi bộ ra về. Trong lúc đi, Keng có lúc nói chuyện rôm rả, kể cho Namping nghe những câu chuyện hài hước về ngày hôm đó, nhưng lại có lúc câm lặng, chỉ biết nắm chặt tay nhau. Có những khoảnh khắc, khi gió nhẹ thổi qua, Keng nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Namping, và trong giây phút đó, dường như cả thế giới bên ngoài chỉ còn lại hai con người, cùng nhau cảm nhận sự ấm áp của tình yêu. Nhưng rồi, chỉ một chút vụng về cũng xuất hiện – Keng có khi cười to quá, làm rơi cả tách cà phê, hay Namping cười rộ lên đến mức phải nhăn nhó, khiến cả hai cùng bật cười ngượng, như thể những lỗi nhỏ nhặt ấy lại càng làm cho họ trở nên đáng yêu hơn trong mắt bạn bè.

Không chỉ riêng trong những khoảnh khắc riêng tư, tình yêu của họ còn được thể hiện qua những cử chỉ hàng ngày khiến mọi người xung quanh không khỏi trêu chọc. Một lần, khi cả nhóm bạn đi dã ngoại, Keng và Namping cùng nhau chia sẻ chiếc bánh mì, nhưng Keng vụng về cắn nhầm miếng bánh của Namping, khiến em phải nhăn mặt, trong khi bạn bè cười rộ lên. "Này, xem Keng ăn bánh như thế này, cậu chỉ muốn ăn luôn phần của Namping thôi!" Một người bạn trêu chọc, khiến cả nhóm không nhịn được cười. Dù có lúc cười ra nước mắt, Keng và Namping cũng biết rằng, đó chính là bằng chứng cho thấy tình yêu của họ không chỉ là những lời nói trống rỗng, mà còn là những khoảnh khắc thật sự ấm áp, thật sự sống động trong cuộc sống hàng ngày.

Dần dần, sự ngại ngùng ban đầu dần tan biến, nhường chỗ cho niềm vui và sự tự tin. Namping bắt đầu tự tin hơn khi nói chuyện với Keng, cậu dám chia sẻ những suy nghĩ sâu kín, những ước mơ nhỏ mà cậu chưa từng dám thổ lộ với ai. Keng, với sự dịu dàng và kiên nhẫn, luôn lắng nghe, luôn khích lệ, khiến Namping dần dần mở lòng hơn. Có những lúc, khi cả hai cùng nhau lang thang quanh công viên, Namping sẽ bất chợt dừng lại và nhìn Keng, như thể muốn nói rằng: "Mình tin rằng, tình yêu của chúng ta là chân thành." Những lời nói ấy có thể không rõ ràng, không phô trương, nhưng đối với Keng, mỗi lần nhìn vào ánh mắt của Namping, cậu đều cảm nhận được sự khẳng định từ trái tim của người mình yêu.

Bạn bè xung quanh cũng không ngần ngại trêu chọc họ mỗi khi có dịp. Họ thường nói những câu như, "Này, các cậu trông đẹp đôi thật đấy, ai mà không muốn có một tình yêu như vậy chứ?" hay "Nhìn Keng và Namping, các cậu đừng tỏ ra quá ghen nữa, vì họ là cặp đôi đáng yêu nhất đấy!" hay là " Này hai cậu lại xà nẹo nhau nữa rồi đó. Cho xin xía có người yêu đi!" Những lời trêu chọc ấy không chỉ làm cho cả hai cười, mà còn càng khẳng định rằng tình yêu của họ đã trở thành điều không thể chối cãi trong mắt bạn bè – một mối tình đầy ấm áp, đầy hy vọng và không ít phần vụng về, như chính con người của họ.

Trong những khoảnh khắc riêng tư, khi mọi người xung quanh đã về, Keng và Namping thường ngồi lại bên nhau, cùng nhau trò chuyện về những điều nhỏ bé trong cuộc sống. Họ kể cho nhau nghe về những ước mơ, về những hy vọng cho tương lai, về những nỗi lo và cả niềm vui mà chỉ có hai người mới hiểu. Đôi khi, khi Keng bất ngờ nắm lấy tay Namping, ánh mắt cậu lại chứa đựng cả sự bỡ ngỡ vì không biết liệu mình có đang làm điều gì đó sai trái hay không, nhưng rồi cậu lại mỉm cười nhẹ, nhìn vào mắt Namping, và biết rằng, chỉ cần có em bên cạnh, mọi thứ đều trở nên đúng đắn.

Những ngày tháng bên nhau như thế không phải lúc nào cũng tràn đầy hạnh phúc, cũng có lúc mâu thuẫn, có lúc hiểu lầm nho nhỏ. Nhưng những mâu thuẫn ấy không phải là những trở ngại, mà chính là những bài học quý giá giúp họ hiểu rõ hơn về nhau, giúp họ trưởng thành hơn trong tình yêu. Mỗi lần cãi nhau, mỗi lần bất đồng chỉ khiến cho tình cảm của họ thêm sâu sắc, bởi cả hai đều học được cách lắng nghe, cách tha thứ và cách yêu thương nhau hơn.

Và rồi, qua bao tháng ngày trôi qua, những khoảnh khắc ngọt ngào xen lẫn chút bỡ ngỡ ấy dần dần trở thành một phần không thể thiếu trong câu chuyện tình yêu của họ. Bạn bè chứng kiến sự thay đổi đó, không chỉ trong cách họ cười nói, mà còn trong những hành động chân thành, trong cách mà hai người luôn tìm cách làm cho nhau vui vẻ. Họ thấy được rằng, mặc dù Keng và Namping vẫn còn những lúc vụng về, nhưng đó chính là điều làm cho mối quan hệ của họ trở nên thật tự nhiên, thật gần gũi và thật đáng yêu.

Một ngày, khi cả nhóm bạn cùng nhau tổ chức một buổi picnic ngoài trời, Keng và Namping xuất hiện không còn là những người lặng lẽ ở góc lớp, mà là một cặp đôi thật sự. Bạn bè trêu chọc họ không ngần ngại, nhưng cũng không quên khen ngợi sự đáng yêu của họ. "Trông hai cậu thật sến súa, từ khi bắt đầu hẹn hò là không bao giờ xa nhau được nửa bước." một người bạn nói, khiến cả nhóm cười vui vẻ. Namping, mặc dù vẫn có chút đỏ mặt vì ngại, nhưng em đã không còn né tránh nữa, emcười cùng, tham gia vào những trò chơi, chia sẻ những câu chuyện vui vẻ với mọi người.

Trong từng khoảnh khắc ấy, Keng và Namping không chỉ đơn thuần là hai người yêu nhau, mà còn là minh chứng cho một tình yêu chân thành, dẫu có vụng về nhưng lại đầy ấm áp và giản dị. Dù có lúc bỡ ngỡ, dù có lúc trục trặc vì những hành động vụng về, nhưng tất cả đều là phần của quá trình hai người học cách yêu nhau, học cách chấp nhận cả những thiếu sót của nhau. Mỗi nụ cười, mỗi cái nhìn, mỗi cái ôm đều chứa đựng niềm hạnh phúc và cả niềm tin rằng, bất kể có gì xảy ra, họ vẫn sẽ luôn ở bên nhau.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng nhẹ nhàng bao trùm khung cảnh, Keng và Namping cùng nhau đi bộ về nhà, tay trong tay, trên con đường dài mà họ đã cùng nhau bước qua. Trên đường về, những tiếng cười, những lời trêu chọc của bạn bè vang lên như một bản nhạc vui tươi, nhắc nhở họ rằng, tình yêu không chỉ là những lời hứa hẹn mà còn là những khoảnh khắc thực tế, những phút giây ngọt ngào được chia sẻ cùng nhau.

Cuối cùng, dù vẫn còn chút vụng về, dù vẫn có những lúc bỡ ngỡ khi mới bước vào vai trò của một cặp đôi, Keng và Namping đã biết rằng, chính những điều giản dị, tự nhiên ấy mới là nền tảng cho một tình yêu bền vững. Và trong mỗi ngày trôi qua, họ lại càng cảm nhận được rằng, tình yêu không cần phải hoàn hảo, chỉ cần chân thành và thật lòng, thì mọi thứ đều có thể trở nên trọn vẹn.

Trong trái tim của họ, những ngày bối rối, những khoảnh khắc ngập tràn nỗi do dự đã dần biến mất, thay vào đó là niềm tin và hạnh phúc khi cùng nhau tiến bước. Họ biết rằng, dù cho con đường phía trước có đầy rẫy thử thách, thì chỉ cần có nhau, thì mọi khó khăn cũng sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn. Và mỗi ngày mới, mỗi lần chạm tay, mỗi lần trao đổi ánh mắt, lại càng khẳng định rằng họ đang sống trong một câu chuyện tình yêu đẹp, dù không hoàn hảo nhưng lại đầy ắp những khoảnh khắc đáng nhớ và tràn ngập yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com