Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10

Nàng thật sự lo sợ , cái mà Kỳ Duyên nói sẽ lo liệu rốt cuộc là bằng cách nào . Trong khi nàng còn hoang mang thì bên ngoài có tiếng giày cao gót bước vào , nàng lập tức đứng thẳng người định đi ra ngoài vì sợ người ta khiển trách là trốn việc . Nhưng ai ngờ khi nàng vừa ngẩng đầu lên thì đã thấy bà tổng giám đốc phu nhân kia đứng trước mặt mình . Mắt bà ta lộ ra ý cười và khinh thường , đưa tay vuốt lên mặt nàng
- Ồ ồ , sao da mặt lại dày như vậy chứ ? Xài hàng giả mà còn hoang hách
- Tôi ... tôi ...
- Ở trong công ty này , chồng tôi là tổng giám đốc , sao cô dám bì với tôi được . Biết điều thì về nhà , châm lửa đốt đi cái túi đó cho tôi ... - Minh Triệu trong đầu nghĩ thật sự mắc cười . Bà ta cao quý đến thế mà đầu ốc không còn phân biệt được , trên tổng giám đốc vẫn còn có chủ tịch sao ?

- Tôi ... tôi
- Tôi cảnh báo cho cô biết , khôn hồn mà trách khỏi tầm mắt tôi , đừng để tôi nhìn thấy cô lại một lần nào nữa . Một lần trừ lương 1 tháng , đến lần thứ 3 sẽ tự động biến khỏi công ty , hiểu chưa ? - Bà đưa tay vỗ vỗ lên má Minh Triệu một lần nữa , tuy lực không đủ mạnh nhưng hơi đau một tí . Minh Triệu đột nhiên đứng hình , sao trên đời này lại có thể tồn tại một người như bà ta nhỉ ? - Nàng hít sâu vào để bình tình rồi quay ra ngoài bắt đầu làm việc .

Đến tối về nhà , nàng suy nghĩ nhiều lắm không biết có nên nói chuyện này cho Kỳ Duyên biết không . Mà nếu Gấu biết Gấu sẽ làm gì . Dù sao vợ chồng đó cũng là bậc trưởng bối , thật sự không nên thất kính . Mãi cho đến khi đã lên giường chuẩn bị đi ngủ . Minh Triệu mới kể hết mọi chuyện cho Kỳ Duyên nghe . Đến bây giờ nàng mới hiểu câu nói " vợ chồng thủ thỉ bên giường " là như thế nào .
- Chuyện là như vậy đấy . Thật sự Bé cũng không muốn kể cho Gấu nghe đâu nhưng ... Bé sợ bà ấy sẽ làm bậy nên ...
- Không sao . Chuyện này để Gấu giải quyết . Ngủ ngon - Kỳ Duyên nói rồi giơ tay tắt đèn bên cạnh

- À ừ ... Ngủ ngon - Minh Triệu cũng lớ ngớ chưa hiểu được hết những gì Kỳ Duyên nói , giải quyết kiểu gì ? Trong khi mê man suy nghĩ thì bên này Kỳ Duyên đã lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó ...

Sáng hôm sau , vì là chủ nhật nên cả 2 đều được nghỉ ở nhà . Minh Triệu cũng một mạch ngủ đến 9h mới tỉnh dậy , nhìn thấy bên giường trống trơn . Bình thường thì lúc nào Minh Triệu cũng thức dậy trước sau đó gọi Kỳ Duyên , sao hôm nay lại tiến bộ như vậy chứ. Minh Triệu vào toilet làm vệ sinh . Sau đó mặc nguyên bộ đồ ngủ đi xuống nhà . Vừa mở cửa nàng đã nghe tiếng Kỳ Duyên cười nói vang vảng . Minh Triệu nhắm mắt ngáp ngắn ngáp dài đi xuống cầu thang , vừa mới hé mắt thì đã thấy 3 người bao gồm : Kỳ Duyên , tổng giám đốc và cuối cùng là ... tổng giám đốc phu nhân ngồi trò chuyện ở phòng khách . Bà ta cũng vừa vặn hướng nhìn người mới đi cầu thang xuống kia . Trên tay bà đang bê ly trà cũng rung rung liên hồi. Kỳ Duyên cũng thấy lạ nên nhìn theo hướng đó . Quả thật là Minh Triệu đã tỉnh dậy . Cô đứng lên kéo nàng ngồi xuống salon .
- Đây là tổng giám đốc của công ty chúng ta , còn đây là phu nhân - Kỳ Duyên giơ tay giới thiệu hai người kia và rút cuộc chỉ tay về phía nàng - Còn đây là Phạm Đình Minh Triệu , VỢ - CỦA - TÔI .

- Cả Minh Triệu và bà phu nhân chưa kịp tiêu hoá những gì Kỳ Duyên nói . Cái mà Kỳ Duyên nói giải quyết đêm hôm qua , giải quyết là như thế này đây sao ? Còn về bà phu nhân chỉ có một từ để diễn tả ' bàng hoàng ' . Bà thật sự không thể tin vào mắt mình nữa .
- Tôi cũng nói qua với hai người là tôi đã kết hôn . Đó chính là Phạm Đình Minh Triệu , hiện nay đang làm ở phòng tài chính . Mong tổng giám đốc sẽ chiếu cố cho cô ấy . Còn nữa , tôi không muốn mọi người trong công ty biết đến chuyện này , vì vậy nên ... - Kỳ Duyên ngừng một lúc

- Tôi biết nên làm gì , chủ tịch . Tôi thật không ngờ rằng cô này là phu nhân của chủ tịch ! Vậy bây giờ cũng đã gần trưa , hôm nay đến thăm chủ tịch như vậy là đủ rồi . Tôi và phu nhân xin phép ra về . Có gì hôm nào tôi sẽ lại ghé qua chơi - Ông kéo tay bà phu nhân đứng dậy cúi người đòi về

- Được rồi , lần sau quay lại . Quản gia , tiễn khách giúp tôi ! - Kỳ Duyên ra lệnh cho quản gia . Đợi một lúc khi cả hai người kia chuẩn bị mở cửa bước ra thì lại nói to tiếng - Bé ơi ! Em dậy rồi à ? Ngủ cả đêm rồi chắc đói lắm . Muốn ăn gì Gấu bảo đầu bếp nấu ? - Giọng nói của Kỳ Duyên ngọt như kẹo làm Minh Triệu cùng hai người đứng ở cửa đứng hình vài giây rồi mau chóng mở cửa đi ra khỏi nhà .

   Vài phút sau khi bình tĩnh lại , Minh Triệu quay sang Kỳ Duyên ném ánh mắt hình viên đạn vào người cô
- Sao lại nhìn Gấu như vậy ? Gấu đã giúp Bé đấy

- Giúp cái gì chứ ? Gấu ... Gấu ... Thật là hết chỗ nói . Sao lại tự tiện như vậy chứ hả ? Bé chưa đồng ý giải quyết theo cách đó mà
- Nói nhiều , bây giờ họ cũng đã biết , chuyện gì phải che giấu nữa chứ . Coi bà ta còn dám đụng vào vợ của Gấu nữa hay không ? - Chính câu nói này làm Minh Triệu đỏ mặt không biết giấu mặt đi đâu ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com