Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9

Bất mộ (9)

Châu Kha Vũ ôm chặt lấy Lực Hoàn, khẽ đung đưa qua lại như đang dỗ dành một đứa trẻ, chờ đến khi Lực Hoàn thôi không còn run rẩy mới cẩn thận hỏi, "Lực Hoàn mơ thấy chuyện gì vậy?"

Lực Hoàn nhẹ nhàng cọ lấy cậu nhưng không nói lời nào, Châu Kha Vũ chờ một lúc mới lại hỏi tiếp, "Trước kia cũng từng mơ thấy những chuyện đó sao?"

"Ừm..."

Nhìn anh như thế này, Châu Kha Vũ không dám tiếp tục hỏi nữa, chỉ sợ rằng nó lại khiến anh nhớ đến những ký ức không hay.

"Vậy giờ mình ngủ tiếp nhé? Em ôm anh đi ngủ."

Lực Hoàn ngẩng đầu lên, nhìn cậu rồi lắc đầu, ngẫm nghĩ một hồi rồi nói, "Lửa, to lắm, còn có nước nữa."

"À, cái đó gọi là ác mộng, trong mơ đều ngược lại với ngoài đời." Châu Kha Vũ cầm túi kẹo mua cho Lực Hoàn khi nãy, bóc một viên rồi đút cho anh.

"Không phải mơ, là thật, là thật đấy." Viên kẹo quá to, khiến cho Lực Hoàn không nói rõ được.

"Thật sao?"

"Ừ, từ lâu rồi."

"Anh còn nhớ chuyện trước kia không?" Châu Kha Vũ vẫn luôn cảm thấy tình trạng của Lực Hoàn không giống như bẩm sinh đã thế, năng lực học tập của anh rất mạnh, có thể tự lo cho bản thân, không giống với chậm phát triển mà là. . .

Nhưng dù sao Châu Kha Vũ cũng không phải người có chuyên môn, nếu như muốn biết rõ thêm thì chỉ có thể đưa Lực Hoàn đến bệnh viện khám, hiện giờ nếu cứ hỏi tiếp chỉ sợ sẽ kích thích đến Lực Hoàn, vả lại Lực Hoàn cũng không nói rõ được nên nhiệm vụ hàng đầu lúc này là phải kiếm thật nhiều tiền trước đã.

Lực Hoàn nhìn Châu Kha Vũ mải suy nghĩ mà phớt lờ mình thì liền đưa tay sờ lên mặt cậu, tiến đến muốn hôn cậu một cái.

"Còn muốn hôn nữa sao? Miệng em cũng sưng lên luôn rồi." Châu Kha Vũ đưa tay lên sờ môi mình.

"Hôn hôn, là, không sợ nữa."

"Sao anh lại dính người vậy chứ." Châu Kha Vũ nhẹ nhàng đặt môi mình dán lên môi anh, "Quỷ dính người."

Lực Hoàn cảm thấy bị cậu qua loa lấy lệ, anh đuổi tới liếm liếm lên môi Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ không có cách nào chỉ có thể dùng một tay ôm lấy đầu Lực Hoàn, nặng nề mà ngậm lấy môi anh, là vị nho, thịt mềm nơi đầu lưỡi anh vừa trơn vừa nóng, truyền đến tiếng nước khiến Châu Kha Vũ nghe mà đỏ bừng từ cổ lên mặt.

Lúc tách nhau ra Châu Kha Vũ vô tình lấy luôn viên kẹo trong miệng Lực Hoàn, Lực Hoàn thấy vậy liền tiến tới muốn lấy lại.

"Còn hôn nữa thì xảy ra chuyện mất, để em lấy viên khác cho anh."

Lực Hoàn căn bản không nghe cậu nói gì, anh trực tiếp cưỡi lên người Châu Kha Vũ, cái mông căng tròn nảy nở vừa khéo đè xuống bộ phận quan trọng của Châu Kha Vũ.

Lực Hoàn cảm thấy phía dưới mình có gì cộm lên, thế là anh liền dịch sang góc khác, anh chỉ mặc một lớp quần đùi mỏng tang, lúc cử động khe mông liền cọ đến thứ đã cứng lên giữa chân Châu Kha Vũ, có cảm giác như đã cắm vào một cách vi diệu.

Lực Hoàn còn quay xuống đưa tay gạt ra mấy lần, "Cộm quá, cái gì đó."

Châu Kha Vũ miễn cưỡng duy trì lý trí, đẩy Lực Hoàn ra, "Đừng nghịch nữa, anh nhanh đi ngủ đi." Nói xong liền muốn chạy vào phòng tắm.

Lực Hoàn không muốn buông cậu ra, anh vòng chân quấn lấy eo Châu Kha Vũ, Châu Kha Vũ nhìn Lực Hoàn bị mình đẩy ngã nằm trên giường, cánh môi anh đã bị mút đến sưng, trên mặt toát ra một tầng mồ hôi mỏng, trên mặt anh rõ ràng là vẻ ngây thơ chưa trải sự đời, thế nhưng trong mắt lại lộ ra sự tham lam với tình dục, Châu Kha Vũ bị mê hoặc bởi loại cảm giác mâu thuẫn này.

"Kha Vũ, Lực Hoàn thấy, khó chịu."

Châu Kha Vũ vừa nghe liền trở nên căng thẳng, "Khó chịu chỗ nào?"

Lực Hoàn cầm tay cậu sờ lên hạ thân của mình, "Chỗ này, khó chịu quá đi."

"Anh cứ tự mình sờ vào nó là, là được rồi." Sau đó Châu Kha Vũ liền thấy Lực Hoàn xoa nắn không theo bất cứ cách thức nào rồi lại không kiềm chế được mà rên rỉ.

"Không được, Kha Vũ, anh không làm được, khó chịu quá."

"Vậy để em giúp anh." Châu Kha Vũ vừa cởi quần Lực Hoàn ra vừa tự phỉ nhổ chính mình. Thế nhưng trong thâm tâm cậu biết rõ ràng đây chính là tham vọng khó lòng thỏa mãn mà cậu đã mưu đồ từ lâu, mấy cái bao cao su dưới nệm chính là chứng cứ buộc tội rõ ràng nhất của cậu.

Châu Kha Vũ giúp Lực Hoàn vuốt ve hai lần, sau đó đưa tay cởi áo phông của anh ra, làn da trắng như tuyết của anh như thể đang phát sáng trong đêm tối, dụ dỗ cậu đưa lưỡi nếm thử.

Châu Kha Vũ hôn từ cổ anh hôn lên, rồi lại liên tiếp hôn lên bờ vai Lực Hoàn, "Anh có biết chúng mình đang làm gì không?"

Lực Hoàn lắc đầu, "Đây cũng là chuyện, em phát minh, ra sao?"

"Đúng rồi." Châu Kha Vũ chuẩn xác tìm đến đôi môi anh, "Vậy nên anh không thể nói cho người khác biết."

Châu Kha Vũ đưa tay vuốt ve đầu gối đã hơi mỏi của Lực Hoàn, cậu nhất thời xuất thần, người trước mắt đây giống hệt như giấc mộng xuân mơ hồ mà cậu từng mơ thời niên thiếu.

Đã bước vào giấc mơ của Châu Kha Vũ rồi thì bây giờ cũng nên thuộc về cậu.

Châu Kha Vũ lật người Lực Hoàn lại, đưa tay nắn bóp mông anh, sau đó cậu cúi người ngậm đôi tai mềm mụp thịt của anh vào miệng.

Lực Hoàn cẩn thận che miệng mình lại, bởi vì dường như anh không thể kiểm soát được thanh âm của mình, có thứ đó cứ trực chờ muốn trào ra từ cổ họng, thổn thức trong đó khiến anh chỉ có thể nghẹn ngào nuốt xuống.

Châu Kha Vũ cảm thấy anh như đang cố ý dụ dỗ mình liền kéo tay anh xuống hỏi, "Sao anh lại dâm đến thế?"

Lực Hoàn nghe không hiểu lời này, thế nhưng vì Châu Kha Vũ rất dịu dàng khi nói nên anh liền cho rằng đó là một lời khen ngợi, anh bắt đầu buông thả những âm thanh đáng xấu hổ kia ra.

Châu Kha Vũ bị anh quyến rũ không nhịn được, đưa tay chạm vào hoa huyệt dưới thân anh, Lực Hoàn ngoan ngoãn chủ động nâng eo lên, dù sao thì anh vẫn luôn tin tưởng Châu Kha Vũ vô điều kiện.

"Lạnh không?"

"Lạnh." Lực Hoàn hít một cái, "Khi nào, Kha Vũ mới, ôm anh."

"Ngay bây giờ đây." Châu Kha Vũ kê gối đỡ lưng anh, dùng tính khí của mình đâm vào trong anh từng chút một.

"Đau, đau quá, anh không muốn, Lực Hoàn đau." Lực Hoàn ngốc ngếch đến bây giờ mới bắt đầu thấy không ổn, thế nhưng đã muộn rồi.

Châu Kha Vũ bị anh kẹp chặt đến mức không thở nổi, chỉ có thể không ngừng dỗ dành, "Sắp được rồi, sẽ thoải mái ngay thôi."

Lực Hoàn bị cậu đâm chọc đến choáng váng, chỉ có thể rên rỉ không ngừng, Châu Kha Vũ cũng bị anh kẹp chặt chẽ, cả cơ thể sung sướng mơ màng, cậu cúi đầu xuống muốn hôn anh.

"Thoải mái không, em không gạt anh chứ." Châu Kha Vũ kéo Lực Hoàn ngồi lên người mình, nắm lấy cái mông trắng như tuyết, dùng cây gậy thịt của mình đỉnh lên thật mạnh.

Lực Hoàn không sao trả lời cậu, thế nhưng cậu càng muốn nhận được một câu trả lời.

"Dễ. . . dễ chịu lắm." Châu Kha Vũ hài lòng, lại mạnh mẽ đẩy hông đâm sâu đến tận khi anh bắn ra giọt tinh dịch cuối cùng.

Lực Hoàn mệt mỏi ngủ thiếp đi, Châu Kha Vũ vừa dọn dẹp xong thì đã thấy trời sắp sáng.

Châu Kha Vũ cảm thấy mình như một tên sát nhân trong đêm, đang loay hoay chôn vùi tội ác của mình trước khi mặt trời mọc. Cậu nằm xuống một lần nữa, ôm chặt nạn nhân vào lòng.

"Kha Vũ?" Lực Hoàn tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng động, anh thấy Châu Kha Vũ đang mặc quần áo chuẩn bị đi làm.

Châu Kha Vũ thấy Lực Hoàn tỉnh dậy liền đi tới cho anh uống nước, "Ngày hôm nay anh đừng đi đâu cả, trưa nay ở nhà chờ em về."

Lực Hoàn lắc đầu rồi quay đi tìm quần áo, thế nhưng lại bị Châu Kha Vũ đẩy về giường, vừa dỗ dành vừa hôn anh một trận.

Lực Hoàn cũng vui vẻ phối hợp đón nhận những nụ hôn dịu dàng của Châu Kha Vũ, giống như thể đang chơi một trò chơi tình ái.

Có lẽ Lực Hoàn mãi mãi cũng không học được cách yêu mình, Châu Kha Vũ hiểu rõ điều này hơn ai hết.

_________________

Tránh đi tránh lại vẫn không tránh được một màu vàng =)))) Thật sự lúc mình làm thì fic này mới ra tầm 5c thôi, cứ nghĩ cute trong sáng dư này thì sao mà có H được dzậy mà cuối cùng vẫn cua không kịp với độ lái lụa của các tay đua vàng nhà Kha Hoàn 😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com