Ep 4: Đêm đầu tiên
Dọn dẹp bữa tối cũng đã là chín giờ khuya, Vương đội trưởng bảo em bé đi tắm trước, còn chính mình thì lại đi ra ngoài.
Thiên Tỉ mở tủ quần áo, lấy ra áo ngủ đã được chuẩn bị sẵn, mỉm cười, thầm nghĩ tại sao người này lại chu đáo đến vậy, mới chợt nhớ ra Vương Tuấn Khải chính là cung Xử nữ a, đương nhiên là cái gì cũng chu toàn rồi.
Bộ đồ ngủ hình con cừu nhỏ, bên cạnh còn có một chữ 样 rất đáng yêu, Thiên Tỉ thuận tay lấy ra bộ đồ của Tuấn Khải, là một con mèo lớn thêu chữ 王, em bé xếp lại để đầu giường thật cẩn thận, sau đó mới bước vô phòng tắm.
Bởi vì từ phòng ngủ có thể nhìn thấy cảnh bên trong, dù chỉ là cái bóng mờ ảo nhưng không khỏi khiến cho đội trưởng một phen đỏ mặt nha.
Thiên Tỉ xong xuôi đâu đó, lấy một chiếc khăn lau tóc cho mình, dúi đồ vào tay anh họ Vương, mở miệng nói:
-Khải, đi tắm a~
-Được *Cười meo*
Thiên Tỉ ngồi một lúc, đi ra ban công bên ngoài ngắm cảnh đêm. Từ trên cao nhìn ra xa xa, cũng không biết lại suy nghĩ miên man gì nữa rồi...
Một vòng tay bao lấy em từ phía sau, hơi thở nhè nhẹ của đối phương khiến Thiên Tỉ co người lại vì nhột, không cần nói cũng biết, chính xác là bạn Vương 2.5 tuổi a~
-Ở ngoài này lạnh lắm, đi vô nhà cho ấm nào.
Thiên Tỉ nhéo nhéo mu bàn tay ai kia, theo người đó vào phòng, để người đó ngồi trước mình, lấy khăn lau a lau tóc.
Vương cơ hội cũng không hổ cái tên con dân đặt cho, đưa tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhỏ của em, nhắm mắt tận hưởng hít một hơi.
-Anh bỏ ra một chút, em vướng tay, lát nữa sẽ để anh ôm mà *cười bất lực*
-Ôm Thiên Thiên chưa bao giờ là đủ a~~~
Em bé cũng đành mặc kệ cho người kia mè nheo, lau khô tóc cho anh xong, mới hôn lên đỉnh đầu anh một cái. Cất khăn đâu đó xong xuôi mới theo người kia đắp chăn đi ngủ nha~~~
Bạn tưởng như vậy là đi ngủ thật rồi?
Làm sao có thể nha?
Dưới đây lại là một câu chuyện khác nữa.
-Thiên Thiên, nằm xa như vậy làm sao anh có thể ôm em a?
-Nhưng mà... nằm gần sẽ rất nóng đó...
-Vậy anh chỉnh nhiệt độ thấp chút, cơ thể em lại dễ bị lạnh, anh ôm một cái, em có thể thoải mái mà ngủ a~~~~
-Em...
-Haizz...
Vương Tuấn Khải dụ dỗ bất thành, quyết tâm không để ý đến em nữa. Ôm ôm cũng là người nhà mình, thân thân cũng là người nhà mình, chứ có phải ai khác đâu mà không cho a~~~ Em thật là... hứa cho anh ôm cơ mà?- Vương bất mãn...
(Hải Đào:... Tiểu Khải a, đến giận dỗi cũng cho người ta ăn cẩu lương được....)
Mắt thấy cuộn chăn họ Vương lăn vào một góc, Thiên Tỉ vừa thương vừa buồn cười. Đành phải tiến lại đầu giường bên kia, ôm cái "cục" kia, vừa ôm vừa vỗ về.
-Khải a, đừng giận mà, em chỉ đang chọc anh thôi.
Cái "cục" kia ngọ nguậy một chút, nhưng vẫn im lặng.
-Anh ôm em, còn cần phải hỏi ý em sao? Sao không kéo em vào lòng như anh vẫn hay làm chứ?
Đến đây, Vương cục bông lập tức phá kén, thò tay ra túm lấy em nhét vào chăn, thỏa mãn muốn cười to luôn rồi.
-Thiên Thiên, em đúng là biệt nữu đáng yêu a~
-Đồ ngốc này... em muốn chúng ta càng thân mật hơn, lẽ nào sẽ từ chối anh sao?
-Anh biết anh sai rồi, bảo bối đừng giận, bây giờ chúng ta đi ngủ nào!!!
Thiên Tỉ lúc này lại bất chợt ngước nhìn anh, mái đầu nhỏ đen mượt lướt ngang qua chiếc cằm của người đối diện, trêu chọc lòng người ngứa ngáy.
-Khải, chúng ta thật là được ở bên nhau rồi?
-Hay anh ôm em chặt thêm một chút, để em biết đây là sự thật a?
-Anh nỡ sao? *Chớp*
-....
-Haha, đi ngủ thôi. Khải, ngủ ngon! *hôn hôn*
-Ngủ ngon, Thiên Thiên.
(Hải Đào: Huhu, thật đáng giận. Đi ngủ rồi còn phát đường cho người khác. Cô tiên răng sẽ buồn lắm....
Mọi người:....
Thầy Hà: *Phát bơ cho Đào ca* *Hỏi Vương Nguyên* Đây là tập thứ 4 rồi, nhưng tôi vẫn thật hoang mang đoán xem hai người bọn họ là Khải Thiên hay Thiên Khải đây a...
Vương Nguyên: Em thấy cái này 100% là Thiên Khải rồi. Thầy nhìn đi, từ đầu đến giờ toàn là Thiên Thiên cưng chiều nhường nhịn Khải cưa được không...
Hải Đào: Tôi thấy cả hai đều yêu thương nhau theo cách của họ mà, nhưng về khí chất thì em nghiêng về Khải Thiên hơn.
Staff: Chúng tôi chính là muốn đi theo Khải Thiên a~~~~~
Vương Nguyên: Các chị.... các chị.... *bất tỉnh vì tức đến bất lực*)
Phỏng vấn hậu trường:
-Vương Tuấn Khải-
Q: Đêm đầu tiên của hai người thật hòa hợp...
A: Đúng vậy, Thiên Thiên ngủ rất ngoan, vừa thơm vừa mềm....
Q: Thỉnh tiết chế....
A:....
Q: Có một câu hỏi này muốn hỏi em, tổ chương trình hiện nay đang tranh cãi là Vãng Tích hay Hồng Trần, đã được bỏ phiếu kín bình chọn, nên là, vận mệnh của chúng tôi phụ thuộc vào câu trả lời của em a~~
A: Mặc dù em đang không hiểu lắm, nhưng mà, Vãng Tích nghe có vẻ tốt lắm~~~
Q:....
A:????
Staff: Cám ơn em!
Vương Tuấn Khải nghe tiếng trái tim ai đó tan vỡ rồi...
-Thiên Tỉ-
Q: Cảm nhận của em về đêm đầu tiên?
A: Chính là rất ấm áp hòa thuận. Vòng tay đội trưởng lại rất vững vàng, em ngủ cả đêm rất ngon.... Chính là... thích ạ...
Q:....
A:???
Q: Đây là câu hỏi trọng tâm a. Vãng Tích hay Hồng Trần?
A: Em không hiểu lắm ạ...
Q: Em cứ chọn đi được không?
A: Vậy, .. Vãng Tích đi?
Q: Thật?
A: Vâng... vì em nghĩ cái này có liên quan gì đó đến Vương Tuấn Khải, mà đã liên quan, em nhất định sẽ chọn a.
Staff: Cám ơn em
Thiên Tỉ dường như lại nghe tiếng ai đó từ ngoài rất thảm vọng vào..
(Hải Đào: Hồng Vãng 0-2. Chị em nào Hồng Trần đâu, lẩu cay Tứ Xuyên và tiệc nướng trông nhờ mọi người rồi
Vương Nguyên: *Ôm dép chuồn*
Hải Đào: *Túm lại* Bảo bối à, không dễ thế mà... quay lại đi ăn nào, anh đói bụng
Thầy Hà:.... )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com