「Trọng sinh ta thành quyền thần bàn tay kiều」Tác giả: Phong Xuy Tiểu Bạch Thái.Editor: AnhHeri( Chanh chảnh Choẹ)Nguồn Covers: wikidth.com Thể loại: Trọng sinh, ngôn tình, cổ đại, ngọt sủng ,1v1⚠️ ⚠️ ⚠️ cảnh báo: truyện thể loại sủng ngọt nam cường .Nữ chính không theo hình thái nữ cường mà IQ lên xuống thất thường, 80 -90% là do nam chính gánh team .Nên cân nhắc trước khi nhảy hố vì khi đọc có thể khiến bạn tức chết .( lời khuyên trân thành: mang theo bình dưỡng khí và thuốc hạ huyết áp phòng khi tăng xông)Thuở nhỏ Nam Bảo Y cẩm y ngọc thực được nuông chiều lớn lên, không nghĩ tới gả không đúng người, rơi xuống kết cục tan cửa nát nhà đầy bi thảm.Sống lại một đời, nàng cắn khăn tay nhỏ, ngầm để mắt tới vị con nuôi nghèo túng ti tiện trong phủ kia.Chỉ có nàng biết, nhìn như thiếu niên nghèo túng, cuối cùng rồi sẽ tiền đồ vô hạn, quyền khuynh thiên hạ.Nàng thay đổi tính tình ngang ngược ương ngạnh, đối với vị quyền thần tương lai ngoan ngoãn khiêm tốn đủ kiểu nịnh ngọt, đáng tiếc hắn như cái lĩnh chỉ hoa, từ đầu tới cuối đối với nàng đều là hờ hững lạnh nhạt.Nàng rốt cục nản lòng thoái chí dự định ôm một cái đùi khác, hung danh hiển hánh quyền thần kia lại đột nhiên lôi lệ phòng hành phế đi phu quân mà nàng chọn trúng, còn tựa trên giường tơ, lười biếng hướng nàng duỗi chân ," Kiều Kiều tới, nhị ca cho ngươi ôm..."*08/06/20**Chuyện chỉ được đang tải trên wappad bởi Anhherri Không chuyển ver hay re-up khi không có sự đồng ý *…
"Anh là kẻ tồi tệ, nhưng em muốn cùng kẻ tồi tệ như anh vĩnh viễn ở cùng một chỗ."."Một rừng không thể có hai hổ và một thành phố thì không đủ chỗ cho hai tên tội phạm khét tiếng đâu.".Note: Fluff (sweet), Size gap, Age gap, Criminal!Au.THIS WORK BELONGS TO ME a.k.a @Jun_VkDO NOT RE-UP, RECOMMEND, OR RE-EDIT WITHOUT MY PERMISSION.BOOK COVER DESIGNED BY @Jun_Vk…
Tên truyện: Lạc Nhi Ý Tác giả: Tuyết Sơn Tiểu Lộc Thể loại: Xuyên không Số chương: 400 Nam chính: Hách Liên Y ( Nhiếp Chính Vương) Nữ chính: Vân Tử Lạc Truyện này cũng tình cờ đọc được từ trang dịch truyện của 1 chị,khá hay nhưng do là truyện phụ chị ấy dịch nên ra khá chậm .mình chỉ edit từ phần 2 trờ đi, phần 1 mọi người có thể tìm Lạc Ý Nhi và đọc nhé. Lần đầu mình edit truyện văn phong có nhiều chỗ nó không mượt mong mọi người góp ý :)…
Tác phẩm: Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi Tác giả: Cố Nhân Ôn Tửu Thể loại: Bách hợp, hiện đại, chiếm hữu, giả incest, 1×1, HE.Nhân vật chính: Hứa Úc Liêm × Hứa Ôn GiảoĐộ dài: 101 chương (100 chương chính văn + 1 phiên ngoại)Translator + Editor: Khương DuyGiới thiệu sơ lược:Đại tiểu thư kiêu ngạo, ngoài lạnh trong nóng x Người đẹp ốm yếu hai mặt quyến rũ.Hứa Úc Liêm là thiên kim tiểu thư của một gia đình giàu có, thông minh, xinh đẹp, vốn dĩ cuộc sống của cô sẽ thuận buồm xuôi gió nhưng lại gặp một chướng ngại vật mang tên "Hứa Ôn Giảo".Người em gái không rõ từ đâu mà đến này là người mà cô ghét nhất.Khi còn bé, Hứa Ôn Giảo ốm yếu lúc nào cũng bệnh tật luôn chiếm hết tình yêu thương của mẹ với cô. Đến khi trưởng thành Hứa Úc Liêm đã nảy sinh tình cảm với chị gái nhà bên mới vừa đi du học về. Chưa kịp thổ lộ tình cảm với người ấy, cô đã bắt gặp cảnh người mình thầm thương trộm nhớ tỏ tình với Hứa Ôn Giảo.Ở trong nhà, có Hứa Ôn Giảo thì sẽ không có Hứa Úc Liêm và có Hứa Úc Liêm thì sẽ không có Hứa Ôn Giảo.Hứa Úc Liêm tức giận vô cùng, cô thu thập hành lý ngay trong đêm để chuẩn bị rời nhà trốn đi, lại bị người em gái luôn luôn giả vờ ốm yếu khóa cổ tay và ép vào góc tường. Hai mắt của đối phương đỏ hoe, cắn lấy vành tai của cô mà nói: "Chị ơi, sao chị thích cô ấy mà không thích em?"Hứa Úc Liêm xấu hổ đỏ bừng cả mặt: "Hứa Ôn Giảo, cô bị bệnh rồi phải không? Đọc nhiều truyện tổng tài dùng vũ lực cưỡng ép người khác à?"Link truyện gốc: https://manga.bilibili.c…
Hán Việt: Pháo hôi mỹ nhân bị điên phê cưỡng chế số mệnh (khoái xuyên )Tác giả: Tam Nhi Bất KiệtTình trạng: Còn tiếpTình trạng bản edit : đang editEditor : ShilinaThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , Tương lai , OE , Tình cảm , H văn , Song tính , NP , Chủ thụ , Cường thủ hào đoạt , 1v1Mất acc cũ lập acc mới viết lại , lần này mất là thôi nhé…