Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 109 - "BÀI LUẬN BỊ ĐIỂM KÉM KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ GIẤC MƠ SAI."

CHAP 109 – “BÀI LUẬN BỊ ĐIỂM KÉM KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ GIẤC MƠ SAI.”

---

Phương lật lại ngăn kéo cũ trong phòng làm việc.
Tìm sổ tay để ghi đơn hàng sách mới.
Nhưng thứ cô kéo ra… là một xấp giấy cũ, kẹp lại bằng kẹp nhựa mờ đục.

Góc giấy đã ố.
Dòng chữ đầu tiên in đậm:

> “Bài luận môn Định hướng nghề nghiệp – Nguyễn Nhã Phương.”

---

Cô nhớ rất rõ.
Bài này viết năm mười tám tuổi.
Cô ngồi suốt hai buổi tối chỉ để viết ra những điều chưa từng nói với ai.

Rằng cô muốn làm lễ tân.
Không phải vì mặc vest đẹp hay môi trường sang.
Mà vì cô thích lắng nghe.

Cô thích hỏi “Chị dùng trà nóng hay lạnh ạ?”
Thích được thấy một gương mặt lạ bỗng dịu đi vì cảm thấy được quan tâm.

---

Phương đọc lại, tim dội lên từng nhịp.

Ở cuối bài, có dòng mực đỏ:

> “Quá cảm tính. Không rõ định hướng. Không phù hợp ngành.”
Điểm: 5.5/10

---

Cô từng khóc vì con số đó.
Từng nghĩ: “Mình sai rồi. Mình không đủ thực tế.”

Và rồi… cô rẽ hướng.
Và rơi.
Và rơi thêm nhiều lần nữa.

---

Giờ đây, ngồi trong tiệm sách – không còn là nhân viên lễ tân,
nhưng Phương hiểu điều ngày xưa cô viết – không hề sai.

Cô vẫn đang tiếp người.
Vẫn hỏi “Cháu cần sách gì?” hay “Trà nóng hay đá?”

Chỉ khác là… cô không còn cố để phù hợp.
Mà là sống cho đúng với mình.

---

Hạ bước vào, thấy cô đang cầm bài luận.
Anh không nói, chỉ ngồi xuống đối diện, đưa tay lật xem.

> “Ngày xưa… em từng bị nói là cảm tính à?”

Phương gật đầu:

> “Họ nghĩ như thế là yếu đuối.
Không đủ lý trí để làm việc lớn.”

> “Vậy thì tiệm sách này…” – Hạ cười khẽ –
“chính là minh chứng cho việc cảm tính vẫn có thể tạo ra điều tử tế.”

---

Cô cất lại bài luận vào một khung kính nhỏ.
Đặt trên kệ đầu tiên – ngay lối vào tiệm.

Gắn dòng chú thích:

> “Viết năm 18 tuổi.
Điểm thấp.
Nhưng chưa từng sai.”

---

[HẾT CHAP 109]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com