Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 110 - "EM ĐÃ SỐNG SÓT, VÀ SẼ TIẾP TỤC SỐNG TỬ TẾ."


---

CHAP 110 – “EM ĐÃ SỐNG SÓT, VÀ SẼ TIẾP TỤC SỐNG TỬ TẾ.”

---

Buổi chiều nắng hiếm hoi sau nhiều ngày mưa.

Phương đang sắp lại quầy sách gần cửa thì một cô gái trẻ bước vào.
Mặc đồng phục thực tập sinh khách sạn – áo trắng, cà vạt xám, giày đen.
Mắt thâm nhẹ, dáng đi hơi gấp gáp.

---

Cô gái dừng lại rất lâu trước khung kính treo trên kệ đầu tiên.
Đọc dòng chú thích:

> “Viết năm 18 tuổi.
Điểm thấp.
Nhưng chưa từng sai.”

Cô không hỏi giá, cũng không hỏi chủ tiệm.
Chỉ… đứng đó và bật khóc.

---

Phương đến gần, đặt một ly nước lọc xuống bàn.

> “Em ổn chứ?”

> “Chị viết bài này sao ạ?”

Phương gật đầu.
Cô gái cười, trong tiếng nấc.

> “Em cũng học khách sạn.
Tuần trước bị giảng viên nói thẳng mặt là ‘em mơ mộng quá.’
Còn bảo nếu cứ muốn sống tử tế thì nên đi làm từ thiện, không nên vào ngành dịch vụ.”


---

Phương không vội an ủi.
Cô chỉ hỏi:

> “Em còn muốn tiếp tục không?”

Cô gái gật.

> “Em muốn.
Dù mấy lúc em nghĩ… chắc mình chọn sai.”

Phương đưa cho cô một tờ giấy nhỏ, nét chữ mực tím:

> “Nếu em từng nghi ngờ chính mình,
hãy nhìn lại – điều gì khiến em bắt đầu.”

> “Và nếu ai đó cho rằng sống tử tế là yếu đuối…
hãy sống tử tế đến mức họ phải tự thấy xấu hổ.”


---

Cô gái cúi chào, siết tay Phương một lúc rất lâu rồi rời đi.

Phương đứng trước khung kính, lặng yên.

---

Tối đó, Hạ bảo Phương đừng nấu cơm.

Anh dẫn cô đến một căn phòng tầng áp mái – nơi cả hai từng dọn, từng phát hiện hộp thư.

Giờ đây căn phòng được dọn sạch, trải thảm êm, có đèn vàng, có giá sách nhỏ.
Trên bàn gỗ, đặt một hộp nhỏ – kèm theo một mảnh giấy.

---

> “Hôm nay đúng một năm kể từ ngày em khỏi bệnh.
Ngày đầu tiên em bắt đầu sống sót –
và cũng là ngày anh biết mình muốn sống cùng em.”


---

Trong hộp là một cây bút lông và một quyển sổ chưa viết.

Bìa ngoài in nổi:

> “Dành cho những ngày sau khi sống sót – để em tự viết lại câu chuyện của mình.”


---

Phương không nói gì.
Chỉ mở nắp bút, viết lên trang đầu tiên:

> “Tôi vẫn đang học cách sống.
Nhưng lần này, không còn chạy trốn.”


---

[HẾT CHAP 110]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com