Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 111 - "NẾU MỘT NGÀY RỜI ĐI, LIỆU EM CÓ ĐI CÙNG ANH KHÔNG?"


---

CHAP 111 – “NẾU MỘT NGÀY RỜI ĐI, LIỆU EM CÓ ĐI CÙNG ANH KHÔNG?”

---

Tiệm sách buổi sáng có mùi gỗ mới.
Hạ đang sơn lại kệ, Phương pha trà, thì cánh cửa bật mở.

Cô gái trẻ hôm trước bước vào.
Vẫn là đồng phục thực tập sinh, nhưng ánh mắt đã vững hơn.

> “Chị ơi… em có thể xin thực tập ở đây không ạ?”

Phương hơi ngạc nhiên.

> “Ở đây không giống khách sạn.”

> “Dạ em biết.
Nhưng… em muốn học cách sống, trước khi học cách phục vụ.”


---

Hạ ngồi bên, lật sách, không xen vào.
Nhưng ánh mắt anh có vẻ đồng tình.

Phương mỉm cười:

> “Được.
Từ tuần sau nhé. Nhưng ở đây không có đánh giá, không có chấm điểm.
Chỉ có trà, sách… và vài câu hỏi khó.”

Cô gái cười, mắt đỏ hoe:

> “Vậy là quá đủ rồi ạ.”


---

Chiều, khi trời sắp tắt nắng, Hạ cầm sổ tay bước ra vườn sau.
Phương đang lau chậu cây.

> “Phương.” – Anh gọi nhẹ.
“Nếu sau này, có một cơ hội tốt… nhưng phải rời Đà Lạt,
em có đi cùng anh không?”


---

Phương sững lại.

> “Anh được mời đi à?”

> “Chỉ là lời mời sơ bộ.
Một dự án xuất bản ở Huế.
Anh chưa nhận lời.”

> “Vậy… anh hỏi em để xem có nên từ chối không?”

> “Không.”
“Anh hỏi để biết – nếu một ngày mình buộc phải rời nơi an toàn…
thì có người đi cùng không?”


---

Phương không trả lời ngay.

Chỉ điềm tĩnh:

> “Em từng mất tất cả khi rời một nơi từng nghĩ là mãi mãi.
Nên… em không hứa.
Nhưng nếu hôm đó đến… em sẽ đi,
nếu biết rằng nơi đến – em vẫn có thể sống là chính mình.”


---

Tối.

Hai người dắt nhau đi dạo.
Góc ngã tư cũ, họ vô tình gặp lại một người quen – Thu Huyền, bạn học đại học của Phương.

Huyền đã là trưởng bộ phận nhân sự của một chuỗi khách sạn lớn.

Cô nhìn Phương sững vài giây:

> “Là cậu thật à?
Tớ tưởng… cậu đã chuyển ngành hẳn.”

Phương mỉm cười:

> “Tớ vẫn ở trong ngành.
Chỉ là ngành… làm người.”


---

Huyền nhìn Hạ, rồi nhìn lại Phương:

> “Cậu khác thật đấy. Không còn là người im lặng nép ở cuối bàn nữa.”

> “Tớ không khác.
Tớ chỉ… bắt đầu chịu sống với phần rất thật của mình.”


---

Họ chào nhau.
Trên đường về, Phương quay sang Hạ:

> “Nếu hôm đó em nói không đi cùng… anh có ở lại không?”

> “Không.
Vì ở lại khi em không muốn đi cùng – cũng là một cách rời xa.”


---

[HẾT CHAP 111]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com