Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 30 - "ANH KHÔNG NẮM TAY EM. NHƯNG EM VẪN GIỮ LẤY - NHƯ THỂ NẾU KHÔNG"


---

CHAP 30 – “ANH KHÔNG NẮM TAY EM. NHƯNG EM VẪN GIỮ LẤY – NHƯ THỂ NẾU KHÔNG, MÌNH SẼ LỠ MẤT THỨ GÌ RẤT QUAN TRỌNG.”

Cuối tuần.
Tin nhắn đến từ Hạ, không dài:

> “Em có muốn xem phim không?
Không cần chọn phim hay đâu – chỉ là muốn ngồi gần nhau một chút.”

Phương đọc đi đọc lại hai lần.
Không vì nội dung đặc biệt, mà vì...
người như anh, chưa bao giờ nói thẳng điều gì không cần thiết.

---

Rạp phim nhỏ, không đông.
Chọn suất muộn, rạp chỉ có 4 người.

Phim thuộc thể loại độc lập – dòng suy ngẫm, ánh sáng tối, thoại ít.

---

Hạ mua nước, đưa cô một ly nóng.
Cô không thích ngọt. Anh nhớ.

Cả hai ngồi ghế hàng G.
Cách nhau một chỗ – đủ khoảng cách cho những người chưa định nghĩa mối quan hệ.

---

Đèn vừa tắt, màn hình chưa sáng hẳn.
Trong khoảng lặng đó – Hạ nhẹ nhàng đặt bàn tay phải lên ghế trống giữa hai người.

Không đụng cô.
Không nói “nắm không?”
Không đưa mắt dò xét.

Chỉ để đó.

---

Phương không phản ứng.
Chỉ nhìn qua.
Thấy bàn tay lớn, bình thản, ngửa lên – như đang chờ, nhưng không đòi.

---

30 phút sau, phim vẫn đều đều, tiếng nhạc nền mơ hồ.
Phương cầm ly nước bằng tay trái.
Tay phải… chạm nhẹ vào tay anh.

Không đan vào.
Chỉ nhẹ nhàng đặt lên.

---

Hạ không quay sang.
Chỉ hơi xoay lòng bàn tay, để các ngón tay ôm gọn lấy tay cô – đủ ấm. Không hơn.

---

> Không ai nói gì.
Không ai cười.
Nhưng trong giây phút đó, có gì đó bên trong họ đã đổi vị trí.

Từ "gần gũi" chuyển sang "rất khó để rời xa."


---

Lúc phim kết thúc, hai người vẫn ngồi lại vài phút.
Đèn bật sáng, họ vẫn không buông tay.

---

Ra khỏi rạp, Phương không rút tay ra.
Cô đi bên anh, tay trong tay – như thể đã quen rồi,
như thể nếu buông ra, sẽ mất một điều gì không thể tìm lại.

---

Hạ không hỏi.
Cô không giải thích.
Cả hai chỉ bước, như thể đã đi cùng nhau từ rất lâu.

---

> Có những cái nắm tay không cần dắt đi đâu cả.
Nó chỉ cần… được giữ lại, khi mình có thể chọn buông.


---

[HẾT CHAP 30]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com