Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 52 - "THƯƠNG RỒI MỚI BIẾT, KHÔNG PHẢI CÁI GÌ MÌNH MUỐN CŨNG CÓ THỂ GIỮ."

---

CHAP 52 – “THƯƠNG RỒI MỚI BIẾT, KHÔNG PHẢI CÁI GÌ MÌNH MUỐN CŨNG CÓ THỂ GIỮ.”

Thứ Năm.

Hạ về quê.
Xe lăn bánh lúc 5h30 sáng. Trời chưa sáng hẳn, sương mỏng bám mặt kính.

Anh nắm tay Phương trong khoảnh khắc cuối, nói nhỏ:

> “Em nhớ ăn đúng giờ.
Có gì thì gọi.”

Cô gật. Không dài dòng.

---

8h20 sáng – Phương đi phỏng vấn.
Một khách sạn lớn, sảnh rộng, mùi hoa nhẹ dịu.

Cô ngồi đợi đến lượt.
Tên người phỏng vấn hiện trên bảng – Lâm.

Cái tên không xa lạ.

---

Ba năm trước, cũng trong ngành này –
Lâm là người hướng dẫn cô khi thực tập.
Từng nâng đỡ. Từng nhìn cô khác biệt.
Và cũng chính anh ta… cười nhạt khi cô từ chối “đi xa hơn để được lên nhanh hơn”.

Cô rút khỏi ngành ngay sau đó.

---

Cửa mở.
Anh ta vẫn như cũ. Cách cười vẫn tự tin quá mức.

> “Chà. Lâu rồi không gặp.
Vẫn định làm lại à?”

> “Tôi không quay lại vì định chứng minh gì cả.” – cô nói, giọng lạnh.

> “Vậy vì gì?”

> “Vì tôi không muốn sợ một cái tên nào nữa.”


---

Buổi phỏng vấn diễn ra bình thường.
Ra khỏi sảnh, cô đứng một lúc lâu.
Tay nắm quai túi – rất chặt.
Nhưng môi… nhẹ hơn nhiều năm trước.

> “Lần này, tôi chọn lại ngành.
Nhưng không để chạy trốn nữa.
Mà để đi đến nơi mình từng muốn đến.”


---

Tối.
Cô về nhà. Căn phòng thiếu tiếng bước chân quen.
Hạ vẫn nhắn đều – hỏi ăn chưa, mệt không.

Cô nhắn lại:

> “Ổn. Chỉ hơi lặng.”

Video call lúc 21:40.

Anh nằm trên giường trong phòng cũ. Mắt nhìn cô qua màn hình:

> “Phỏng vấn sao?”

> “Ổn. Gặp lại người cũ. Không còn sợ nữa.”


---

Anh im một chút.
Rồi nói:

> “Phương…”

> “Ừ?”

> “Nếu sau này phải chọn – giữa giấc mơ và người em thương…
Em chọn gì?”


---

Cô không chớp mắt.

> “Em từng nghĩ chọn giấc mơ.
Nhưng giờ em biết…
Nếu người em thương làm em thấy bình yên –
Em có thể chọn cả hai.

Còn nếu phải hy sinh một thứ –

Em sẽ chọn điều khiến em không phải tiếc sau này.”


---

Anh gật đầu.
Không ép cô trả lời rõ hơn.

---

Cuộc gọi kết thúc.
Màn hình đen.
Phương nằm nghiêng, tay chạm mép giường trống – nơi anh vẫn thường nằm.

---

> “Em chưa từng muốn bỏ ước mơ.
Nhưng lần này, nếu em giữ anh…

Em sẽ không hối hận.”


---

[HẾT CHAP 52]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com