Chap 2 : Ngủ một đêm . Không nhận ra?
.
Sau khi Song Hân cúp điện thoại, hít một hơi thật sâu , vội vàng chăm sóc bản thân rồi trực tiếp đi xuống cầu thang, gọi một chiếc taxi và đi về nhà .
Trở lại với gia đình nhà họ Song.
Bố Song, người đang ngồi trên ghế sofa đọc báo, lạnh lùng: "Tối qua con đi đâu?"
Song Hân, thờ ơ không thèm trả lời ,thái độ của cô thậm chí còn giận dữ hơn hơn cả cha của mình.
"Nếu con ra ngoài chơi ít nhất phải về nhà, sao con có thể chơi cho đến đêm không về . Con đã quên mất thân phận của con bây giờ là gì à?
" Ba có quan tâm đến tôi nhiều như vậy không?" Song Hân cười khẩy, giọng nhạo báng: "Nếu ba còn muốn tôi cưới ông già, tôi sợ rằng tôi sẽ chết bên ngoài, Nên ba đừng hỏi thêm gì nữa."
"Con!"
Bố Song nổi giận. Trên tầng hai, cô phát hiện ra một người. Cô mất kiên nhẫn. “ Cô đưa bạn trai về nhà hôm nay ?”.
"Phải." Song Đan nói và cười với cô "Nói về bạn trai của tôi, tôi nghĩ Cô dường như biết rất rỗ về anh ấy, hãy đợi ,tôi sẽ giới thiệu cho Cô biết."
Song Hân có một cảm giác tồi tệ trong lòng. .
Song Đan có tất cả mọi thứ từ nhỏ đến lớn, nhưng vẫn muốn cướp lấ mọi thứ của cô, mỗi khi cô ta ăn cắp thứ gì nụ cười này sẽ hiện lên.
Vài giây tiếp theo Song Đan ngọt ngào giữa một dáng người cao lớn và quen thuộc bước xuống từ tầng hai.
Song Hân, đôi mắt mở to.
Làm thế nào nó có thể là anh ấy?
Không phải anh ấy đang ở nước ngoài sao?
Anh ấy đã nói rằng anh ấy sẽ quay lại kết hôn với cô sau khi ra nước ngoài ba năm?
Nếu không phải vì cuộc gọi của anh ấy đêm qua, cô sẽ không nghĩ đến quán bar để tìm ai đó ...
Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Song Hân, Song Đan mỉm cười hạnh phúc: “ giới thiệu với Cô, đây là bạn trai của tôi, Chí Hào. Tôi nghĩ hai người đã rất quen thuộc , có cần tôi cho hai người thời gian riêng tư? "
"Những điều trước đây đã là quá khứ rồi" Khuôn mặt Chí Hào hiện lên một nụ cười, một nụ cười quen thuộc.
"Bây giờ tôi có thể nhìn thấy Anh bằng chính đôi mắt này, anh vẫn ở đây? Có điều tôi dường như đang giao tiếp với Một người khác. "Cô đau lòng.
Song Đan nhấc chân lên và đặt một nụ hôn lên mặt Chí Hào. Cô không quên ném ánh mắt khiêu khích cho Song Hân. Cô cố tình kéo dài giọng điệu: "Anh yêu, anh thật tuyệt!"
Song Đan cùng Chí Hào ngồi xuống , nhìn vào khuôn mặt của Song Hân với sự hài lòng. Cô ta cố tình nói: "Làm thế nào ông Chu vẫn chưa đến ? Chúng tôi là một cặp, vậy mà chị gái tốt của tôi chỉ có một mình, không tốt lắm. Aaa! "
Song Hân nhìn Chí Hào, nhưng tầm nhìn của anh từ đầu đến cuối là Song Đan và không bao giờ nhìn cô.
Mối tình đầu với sự hạnh phúc của tuổi thơ, Chí Hào lời hứa của anh với cô đã trở thành một trò đùa.
Song Hân cắn chặt môi và cố gắng không để mình mất kiểm soát: " Thời gian ông Chu đến không phải là mười giờ sao? Bây giờ mới chín giờ rưỡi."
Song Đan nhếch mép , mỉm cười: "Ôi, Chí Hào, có vẻ như em là một người em không tốt. Hình như chị ấy đang rất tức giận.”
Chí Hào nghe lời cô, và lạnh lùng nhìn Song Hân.
Song Hân đột nhiên cảm thấy ngực mình rất ngột ngạt. Cô nói: "Tôi có thể tìm cho mình một đôi giày khác tốt hơn, tôi nghĩ cô là một người thích mang đôi giày mà người khác không muốn?"
"Cô!"
Song Đan nổi giận, nhưng quản gia bước vào và nói: "Ông chủ, ông Chu đến."
"Mời vào."
Song Đan kìm nén sự tức giận trong lòng và khịt mũi: "Để tôi xem thử người chồng tương lại của cô cư xử tốt với cô thế nào. Thật đáng xấu hổ nếu mọi thứ ngược lại nhưng cô lại nói câu đó với tôi. Đôi giày tốt hơn thật nực cười".
Song Hân quá lười biếng để để ý cô ta, và quay lại nhìn cánh cửa, tim cô đập mạnh.
Sau khi Chu Biệt bước vào, những người có mặt đã sững sờ.
Chủ sở hữu của gia đình họ Chu, ông Chu, người phụ trách tất cả các tập đoàn kinh tế của thành phố A, có phải là một ông già 50 hay 60 tuổi?
Thật sự rất bất ngờ mọi người như không tin vào sự thật.
Song Hân sững sờ, người đàn ông này ...
Rất soái ! !
Có vẻ như cô đã nhìn thấy anh ta? Nhưng cô không thể nhớ nổi!
Song Hân nhìn chằm chằm vào Chu Biệt, tự hỏi làm thế nào để bắt chuyện, nhưng Bố Song đã mở lời trước: "Xin lỗi, ông là ông Chu ..."
Ánh mắt Chu Biệt quét ngang qua khuôn mặt của Song Hân, khi thấy cô ấy đang nhìn mình bằng đôi mắt kỳ lạ, lông mày anh nhăn lại người phụ nữ ngủ với anh ta một đêm. Thậm chí không nhận ra anh ta?
Chết tiệt!
Mẹ Song nhận thấy rằng khi Chu Biệt nhìn thấy Song Hân, đã cau mày, không chờ đợi anh trả lời, mạnh dạn đoán: "Cậu có phải là con trai của ông Chu không ..."
Cậu có phải là con trai của Cậu?
Thật thú vị!
Nhưng ...
Không tệ khi sử dụng danh tính này để trêu chọc người phụ nữ dám quên anh.
Chu Biệt bỏ qua chủ đề này và chuyển sang vấn đề quan trọng: "Tôi ở đây hôm nay để thảo luận cuộc hôn nhân với Cô Hân."
"Vâng, vâng." Thấy anh không phủ câu hỏi của mẹ Song, bố Song vội vàng nói: "Chúng tôi có thể làm mọi thứ, mọi thứ đều tốt như yêu cầu của ông Chu".
"Ông Chu nói rằng ông thích nuôi dưỡng tình cảm tốt đẹp trước và sau đó sẽ kết hôn. Trước khi tôi đến, tôi vẫn muốn mở lòng với Cô ấy. Dường như bây giờ tôi không phải lo lắng về điều đó." Chu Biệt nói với giọng nhẹ nhàng: " Xin hỏi cô Song hôm nay có thể về nhà Chu với tôi. "
"Điều này Thật tốt." Mẹ Song mỉm cười và mở giọng, ngay lập tức quay sang người giúp việc phía sau để lên phòng đóng gói hành lý của Cô.
"Đợi đã." Song Hân đột nhiên nói: "Tôi sẽ không cưới ông Chu."
Chu Biệt nhíu mày: "Ồ?"
"Hân Hân, con đang gì vậy?" Sau khi bố Song khiển trách, ông vội vàng nài nỉ Chu Biệt: "Hôm qua nó quá lo lắng, không được nghỉ ngơi, nên nói năng lung tung . Cậu đừng để ý... "
"Tôi đã nói ..." Song Hân nhìn chằm chằm vào Chu Biệt, và nói rõ ràng bằng một từ: "Tôi sẽ không kết hôn với ông Chu."
Mắt Chu Biệt lóe lên một tia trêu ghẹo: Tại sao?
"Bởi vì ..." Song Hân nghiến răng và kéo mở Cổ áo sơ mi.Chiếc cổ trắng ngần với đầy những dấu hôn nóng bổng: "Lý do này đã đủ chưa?"
"Con!", Mẹ Song hét lên trong sự hoài nghi: "Chuyện gì đang xảy ra với con vậy? Hôm qua con đi chơi với ai?"
Bố Song thậm chí còn tức giận hơn. Một dự án lớn trong tay ông ta, miễn là gia đình Chu có thể tiếp tục, họ sẽ có thể thành công.
"Cô là một kẻ hư đốn! Giống như mẹ của cô! ..."
"Ba!" Song Hân ngắt lời ông và không có biểu hiện gì: "Tôi không nghĩ rằng Ba đã quên việc mẹ đã mang thai tôi như thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com