Chương 2 : Bồi thường
Gương mặt của Từ Ân Ân ửng hồng, đôi mắt mơ màng, quần lót đã bị dâm dịch làm ướt, phần vải ở giữa sẫm màu hơn màu xung quanh vài tông. Cảm xúc mãnh liệt dâng trào, Trình Nghiệp cởi đồ lót ra, con cặc như muốn thoát khỏi lồng giam. Hắn gấp không chờ nổi dùng con cặc đâm vào lồn dâm, quy đầu của hắn ướt đẫm dâm dịch của cô.
Trình Nghiệp ghé sát, giọng nói trầm khàn mang theo ý cười đầy trêu chọc:
"Em ướt như vậy, cho anh một chút nhé, đầu khấc anh hơi khô?"
Trình Nghiệp vừa dùng tay nâng cặc chọc nhẹ vào lỗ dâm, khẽ trêu chọc nơi mềm mại trước mặt, cố gắng lấy thêm dâm thủy.
Bị kích thích đến mức không thể chịu nổi, Từ Ân Ân khẽ rên rỉ, giọng nói mềm mại mang theo chút nũng nịu, thúc giục hắn tiến sâu hơn.
Thực ra, Trình Nghiệp đã kìm nén đến cực hạn, gân xanh trên trán mơ hồ hiện lên, vài giọt mồ hôi lặng lẽ lăn xuống theo đường nét gương mặt hắn. Hắn một tay nâng cặc, nhờ độ trơn ướt của dâm huyệt, từ từ đẩy con cặc cương cứng vào lồn cô. Đằng trước mới vừa đi vào, đã bị thịt lồn mềm mại gắt gao hút lấy, hắn rên lên một tiếng, dùng lực đẩy mạnh hông, hơn phân nửa con cặc cứng rắn đâm sâu vào hoa huyệt.
"A ha...", lồn dâm bị con cặc cứng rắn lấp đầy, Từ Ân Ân thở dài đầy thỏa mãn. Trình Nghiệp điên cuồng đâm vào từng tấc thịt mềm mại trên thành lồn, cọ xát từng centimet thịt mềm bên trong, Trình Nghiệp đâm loạn dâm huyệt, cố gắng để đầu dương vật chạm đến mọi ngóc ngách trong lỗ lồn.
Dâm thủy tuôn ra không ngừng, tràn ra từ chỗ giao hợp của hai người. Cảm giác tê rần do thịt lồn bị nghiền nát khiến Từ Ân Ân không khỏi run rẩy. Cô nâng eo lên phối hợp với hắn ra vào, miệng phát ra tiếng rên rỉ dâm đãng, nhưng bị hắn dùng miệng chặn lại.
Hắn dùng hai tay bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô, tăng thêm lực, trực tiếp địt thẳng vào điểm G, mỗi lần đâm đều cực kỳ sâu, tiếng con cặc va chạm với lồn dâm bạch...bạch...bạch tràn ngập khắp phòng.
Từ Ân Ân bị hắn thúc dương vật đến mức người không ngừng lắc lư, cô giơ tay ôm lấy cổ hắn, "Ư ư... sâu quá...". Ánh mắt hắn tối sầm, động tác phía dưới không ngừng, từng nhịp xâm chiếm lấy thân thể cô, "Không sâu sao làm em sướng? Hả? Hả?"
Sau hàng chục lần đâm thúc liên tục vào lồn dâm, anh đỡ cô dậy, hai người ngồi đối diện nhau, thân dưới vẫn dính chặt vào nhau. Ánh mắt hai người quấn lấy nhau, chữ "yêu" vỡ vụn hòa vào trong đó, không ngần ngại truyền đạt cho đối phương.
Hắn nắm lấy eo cô, cô liền ôm lấy cổ hắn. Đôi môi cả hai như nam châm cùng cực hút chặt lấy nhau, không muốn tách rời. Hai người bắt đầu di chuyển phần thân dưới một cách ăn ý, Trình Nghiệp bên dưới thọc vào rút ra, Hứa Ân Ân cưỡi trên người hắn lắc lắc quả đào căng mọng, nhưng vẫn chưa đủ, hai người vẫn thấy không đủ sâu không đủ mạnh, họ hận không thể nhét đối phương vào cơ thể mình.
Trình Nghiệp đẩy mạnh hông, dùng lực đâm lên, đồng thời nắm lấy eo Từ Ân Ân ấn xuống.
Ừm... đúng là cảm giác này, cảm giác hai người hòa làm một...
Cặc hắn hoàn toàn hòa vào trong cơ thể cô, bộ ngực trắng ngần của cô xóc nảy theo từng nhịp thúc của con cặc, trông vô cùng quyến rũ.
"Ưm... đụ em mạnh nữa đi, chồng ơi, em sắp ra rồi...ưm...a" Từ Ân Ân ôm chặt lấy cổ hắn miệng trên thốt ra những tiếng rên rỉ khe khẽ, miệng dưới lại cầu xin anh ban cho khoái cảm mà cô đang khao khát.
"Được, chồng cho em..." Trình Nghiệp bắt đầu chạy nước rút, hắn mạnh mẽ thúc hông đâm mạnh vào lồn dâm, từng nhịp, từng nhịp đụ nát lồn dâm của cô.
"Á! Phụt" Từ Ân Ân bị đụ lên đỉnh, lồn cô chảy đầy dâm thủy, thịt trong lỗ lồn co thắt sau cơn động tình, một luồng khoái cảm từ dưới lan nhanh khắp người, khiến cô run rẩy phát ra những tiếng rên đầy gợi tình.
Nước dâm của Từ Ân Ân bắn đầy con cặc của Trịnh Nghiệp, cặc hắn còn bị thịt trong dâm động siết chặt, lập tức bị kích thích đến mức sắp bắn, hắn giữ nguyên lực eo tiếp tục những cú thúc trời giáng, điên cuồng đâm thêm vài trăm nhịp, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ, tinh dịch lập tức phun trào trong lồn dâm của Từ Ân Ân, hai người ôm chặt lấy nhau...
Dù đã làm vô số lần, nhưng mỗi lần, cả hai vẫn cảm thấy vô cùng ăn ý, như thể làm cả đời cũng không chán.
Trịnh Nghiệp bế vợ đi tắm rửa xong, lại bế cô lên giường dỗ cô ngủ. Từ Ân Ân thực sự mệt lả, trước khi ngủ vẫn không quên dặn hắn đặt thêm vài chuông báo thức, kẻo mai không dậy nổi, không lâu sau khi nói xong câu đó đã chìm vào giấc ngủ.
Trịnh Nghiệp nở nụ cười cưng chiều,, nghe lời vợ đặt chuông báo thức, tắt đèn, ôm cô vợ nhỏ vào lòng chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com