Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Editor: Kiều Trinh

Beta-er: Duy

Doãn Á Di tuyệt đối không nghĩ tới việc Hà Thiên Lâm cứ như vậy mà rời đi, còn thuận tay nhặt chiếc gối ôm ở dưới đất mang đi mất.

Cầm đi rồi.

Đi mất rồi.

Thôi xong.

Này! Cái gối ôm đó mới đưa cho cô hôm qua, vậy mà hôm nay lại mang đi mất, cô còn chưa ôm đủ mà! Tức giận, cô chỉ có thể nở nụ cười rồi vẫy tay tạm biệt.

Doãn Á Di tuy là nghĩ như vậy, nhưng đầu óc đã nhanh chóng phân tích Hà Thiên Lâm.

Nhớ năm đó, Doãn Á Di chỉ là một cô gái vừa đơn thuần vừa lương thiện, thế nhưng sau khi bị bạn bè dẫn vào cái vòng tròn nào đó, lúc gặp thứ mình thích thì cứ như thấy ốc đảo trên sa mạc, hưng phấn đến mức chạy ba vòng.

Bạn bè cho cô rất nhiều kịch bản, truyện tranh, tiểu thuyết, sau đó từ một cô gái hoạt bát, vui vẻ, thích ánh nắng mặt trời liền biến thành một cô gái nhút nhát, luôn ru rú ở trong nhà.

Cô cũng không biết tại sao Hà Thiên Lâm lại biết rõ về sở thích của cô như vậy, nhưng hình như cô đã thảo luận chủ đề này với bạn bè trên internet không dưới một lần. Hơn nữa thỉnh thoảng còn bày tỏ suy nghĩ của bản thân, ngẫu nhiên còn ôm bắp đùi chờ ăn nữa.

Có lẽ đây chính là nguyên nhân.

Cho dù nói thế nào, chuyện đã xảy ra rồi, hơn nữa đối với cô mà nói cũng không có gì bất lợi, vậy tại sao cô không hưởng thụ hết những thứ này đi? Những nữ chính trong phim luôn cố tình trốn chạy khỏi nam chính rồi bị bắt lại quả thực rất ngu ngốc, bạn bè cô nói không nên làm việc đó, suy nghĩ kỹ lại thì điều đó cũng hợp lý.

Hơn nữa sự hiểu biết của Hà Thiên Lâm về cô làm cô có chút sợ. Ví dụ những thức ăn không thích cô có thể miễn cưỡng ăn, thậm chí đến người nhà cũng không biết, nhưng Hà Thiên Lâm thì khác, những thức ăn hắn mang cho cô đều hoàn mỹ, khiến cô không thể chán ghét.

Có lẽ người đàn ông này đã quan sát cô rất lâu, hắn đã lên kế hoạch hết thảy mới bắt đầu mang cô nhốt ở đây. Đến nỗi cô cảm thấy mọi chuyện đều rất hợp lý.

Cô tin Hà Thiên Lâm thích cô, nhưng lại lo sợ Hà Thiên Lâm thích cô chẳng qua là vì cô có thể chấp nhận hắn.

Hiện tại có rất nhiều cô gái có tính cách giống cô, có lẽ Hà Thiên Lâm thích cô chỉ vì cô là một người quá đơn giản, điều này khiến cô cảm thấy rất bất an. Nếu như một ngày nào đó Hà Thiên Lâm phát hiện xung quanh có rất nhiều người chịu chấp nhận hắn mà so với cô điều kiện tốt hơn gấp trăm lần, như vậy, hắn sẽ vì thế mà bỏ rơi cô chứ? Rời bỏ cô?

Mặc dù lo lắng điểm ấy, nhưng chỉ cần Hà Thiên Lâm còn đối tốt với cô một ngày, cô liền sẽ thích hắn thêm một ngày.

Có phải chăng việc Doãn Á Di có thể kiểm soát cảm xúc của mình là việc đáng cười? Để rồi sau khi trải qua sự tuyệt vọng đến cùng cực ta mới nhận ra rằng việc khống chế cảm xúc là việc có thể xảy ra, bởi vì bản thân Doãn Á Di đã không còn hứng thú với bất kỳ điều gì nữa, chẳng qua đơn giản chỉ là không muốn gia đình mình đau lòng mới tiếp tục sống, hoặc chỉ là cái cớ cho sự nhát gan sợ chết của mình.

Hắn tốt với cô thì cô thích hắn, ngược lại hắn đối với cô không tốt cô liền không thích hắn nữa. Không hẳn là chán ghét, chẳng qua là xem hắn như người qua đường.

Doãn Á Di thừa nhận cô quá ích kỉ và sợ bị tổn thương, bởi vì cô chỉ muốn nhận lại mà không muốn cho đi, cô sợ cái cảm giác mình đã hết lòng vì người ta nhưng nhận lại chỉ là sự chế nhạo của họ. Cô cảm thấy chán ghét khi suốt ngày phải trải qua loại chuyện đó.

Nói về Doãn Á Di đã lâu như vậy, còn Hà Thiên Lâm thì sao?

....

Đọc tiếp ở wordpress của team

https://honggio.wordpress.com/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com