Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Extra

-Phỏng Vấn-

🎤: Lần đầu gặp nhau là bao nhiêu tuổi?

Duy Thuận: 2 tuổi

Minh Phúc: 1 tuổi

___

Huỳnh Sơn: 15 tuổi

Anh Khoa: như trên

___

Sơn Thạch: 16 tuổi

Trường Sơn: 16

***

🎤: Ấn tượng đầu tiên về đối phương?

Duy Thuận: lơ nga lơ ngơ, nói nhiều kinh khủng
Minh Phúc: em nói nhiều hồi nào 😠

Minh Phúc: nhìn hung dữ, như ông kẹ
Duy Thuận: có ông kẹ nào đẹp trai như anh không hả?
Minh Phúc: hồi nhỏ anh có đẹp đâu 🙂‍↔️

___

Huỳnh Sơn: láo nháo, như mấy thằng báo đời, học dở vãi =))

Anh Khoa: ốm nhom lúc nào cũng ngáp ngủ như mấy thằng nghiện mà được cái học giỏi
Huỳnh Sơn: ê vậy đừng có nói lúc đầu bạn không muốn làm quen với anh là tại tưởng anh nghiện đó nha?
Anh Khoa: chuẩn :)

___

Sơn Thạch: đẹp vãi chưởng mà đanh đá hung dữ kinh 😇
Trường Sơn: nói ai hung dữ hả thằng kia?

Trường Sơn: học cũng được mà trẻ trâu vãi lâu lâu ngơ ra như con bò đội nón.

🎤: nói tóm lại là đều có ấn tượng đầu tiên về đối phương đều xấu hết.

***

🎤: có tình cảm với đối phương từ khi nào?

Duy Thuận: lúc đi làm công ích ở cô nhi viện. Không hẳn là thích chỉ là thấy hơi có cảm tình thôi.

Minh Phúc: không biết nữa 🫣
Duy Thuận: ủa bé ơi???

___

Huỳnh Sơn: từ hồi bị bắt làm đôi bạn cùng tiến giữa năm lớp 10

Anh Khoa: i chang nó
Huỳnh Sơn: sao bạn gọi tui là nó 🤧
Anh Khoa: quen miệng, sorry khỉ yêu :)
🎤: yêu cầu không phát cơm chó khi đang phỏng vấn!

___

Sơn Thạch: hồi lớp 10 có lần xe hư ẻm cho có giang về
🎤: chỉ vậy thôi là thích rồi á hả?
Sơn Thạch: chứ muốn sao?

Trường Sơn: lúc nó bênh vực tao khi tao bị cô dạy văn đì. Mặc dù sau đó 2 đứa đều bị viết kiểm điểm với hạ hạnh kiểm =))

***

🎤: lần đầu về nhà ra mắt gia đình đối phương như thế nào?

Duy Thuận: mẹ em ấy hơi sốc hỏi ẻm có bị dụ hay bị ép buộc không có cần báo công an hay không :)

Minh Phúc: chưa kịp ra mắt thì bị ba mẹ ảnh vô tình phát hiện lúc đang xà nẹo nhau trong nhà, ba ảnh sốc quá xỉu tại chổ luôn 🥲

___

Huỳnh Sơn: ba của Khoa kêu chó ra rược cắn tui xém nữa rách quần vì dám hốt đứa con trai duy nhất của bác ☺️
Anh Khoa: thật ra còn là đứa cháu đích tôn duy nhất của dòng họ nữa 🤗

Anh Khoa: ba mẹ của Sơn đồng ý nhưng với điều kiện Sơn không được đóng vai vợ 🤡
Huỳnh Sơn: điều kiện có cũng như không 🤡

___

Sơn Thạch: bị ba của bé bắt chơi cờ tướng phụ tưới cây rửa chén quét sân đủ thứ mới được tạm chấp nhận 😬
Trường Sơn: bữa đó tao không phụ không biết mày trụ nổi tới lúc về không nữa =))
Sơn Thạch: cảm ơn bé đã cứu anh, anh yêu bé vãi bé ơiiii 😭

Trường Sơn: được chấp nhận nhưng ba mẹ nó kêu sau này tao phải đem sính lễ qua cưới nó đàng hoàng 🤗
Sơn Thạch: phải giải thích lâu lắm ba mẹ mới chấp nhận anh là đứa đi cưới chứ không phải đứa được cưới đó 🫠

***

🎤: lần giận nhau gần nhất?

Duy Thuận: Tháng trước em ấy đi dầm mưa xong về nhà bị sốt nên tôi mắng và em ấy giận tôi.
Minh Phúc: đã sốt còn la người ta nữa :((
Duy Thuận: xin lỗi bé nhiều lắm mà anh biết sai rồi mai mốt không mắng nữa. Mà bé cũng phải biết giữ gìn sức khoẻ chứ, em bệnh anh xót lắm.
🎤: yêu cầu không phát cơm chó!

___

Anh Khoa: không phải giận nhau nhưng tuần trước tui kho cá nhờ Sơn canh dùm mà Sơn lo chơi game để nồi cá khét xíu nữa là nổ cha nó cái bếp nên tui giận 🙂
Huỳnh Sơn: anh biết lỗi rồi mà bạn ơi 😭😭😭

___

Sơn Thạch: tuần trước tui chạy xe bị giao thông bắt phạt mà giấu ẻm nên ẻm giận đuổi tui ra sofa ☹️
Trường Sơn: có oan không?
Sơn Thạch: không ạ 🥹

***

🎤: lần cãi nhau to nhất?

Duy Thuận: không phải cãi nhau mà là giận lâu nhất thì đúng hơn. Đợt đó tôi với 2 thằng Huỳnh Sơn Thạch đi uống bia có ẩu đả với tụi ất ơ ngoài đường xong vừa bị thương vừa bị bắt lên phường.
Huỳnh Sơn: tính gọi cho thằng Huy nhờ nó lên bảo lãnh ai dè nó đang đi chơi với 3 anh em nhà Khoa.
Sơn Thạch: thằng Huy đi vệ sinh nên người bắt máy là vợ tui. Tưởng thằng Huy nên tụi tui kêu nó đi bảo lãnh dùm còn kêu dấu Khoa Sơn Phúc nữa 🤗
Duy Thuận: rồi cái gì tới cũng tới
Huỳnh Sơn: bị giận hẳn một tuần
Sơn Thạch: không cho gặp mặt, không gọi điện nhắn tin. Nhắc lại vẫn đớn vl  :(

***

🎤: lần đối phương làm bạn sợ nhất?

Minh Phúc: cũng đợt giận 1 tuần đó. 3 ông rủ nhau đi nhà sách mà xui sao cái nhà sách cháy.
Anh Khoa: 3 người nhập viện xíu nữa họp hội đồng tổ tiên rồi.
Trường Sơn: tụi tao tới bệnh viện thì tụi nó vẫn còn xỉu chưa tỉnh mặt mày chân tay băng bó tùm lum.
Minh Phúc: bữa đó khóc hết nước mắt luôn, chưa bao giờ khóc nhiều như vậy hết.
Anh Khoa: thật sự trái tim như muốn rớt ra ngoài lúc nhìn 3 người nằm trên giường bệnh.
Trường Sơn: hên là chỉ bị thương nhẹ không có gì quá nghiêm trọng nhưng vẫn sợ vãi ra, chưa bao giờ cảm thấy sợ như vậy hết.

***

🎤: lần đối phương làm bạn cảm động nhất?

Duy Thuận: tự học nấu món tôi thích với làm bánh kem trong ngày sinh nhật của tôi mặc dù em ấy đang không khoẻ.

Minh Phúc: tự học làm nhẫn để cầu hôn tui.

Huỳnh Sơn: Khoa bay từ Nhật về Việt Nam chỉ để dự lễ tốt nghiệp của tui.

Anh Khoa: tự một mình chịu đựng hy sinh bảo vệ tui khi bị ba mẹ làm khó.

Sơn Thạch: đồng ý đính hôn với tui khi em ấy chuẩn bị đi Nhật.

Trường Sơn: bay từ Việt Nam qua Nhật khi nghe tin tao bệnh nhập viện.

🎤: buổi phỏng vấn xin phép kết thúc. Cảm ơn đã hợp tác mặc dù có vài màn phát cơm chó không cần thiết ^^




































🎤: "lần đầu tiên?"

Duy Thuận: lúc yêu nhau tầm 1 tháng, ở nhà của em ấy ^^

Huỳnh Sơn: hồi sinh nhật 18 tuổi ở nhà của Khoa bữa đó ba mẹ Khoa không có nhà =))

Sơn Thạch: hồi năm nhất, quen nhau được 1 tuần, ở trên xe :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com