Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1


" Gia gia! Gia gia về rồi để con dìu người vào trong nha "

Một giọng nói của nam nhân trẻ từ trong nhà chạy ra y vươn tay cầm lấy những bao thuốc mà ông lão đang cầm rồi dìu ông vào trong. Nhẹ nhàng đặt ông lão xuống nệm y với lấy bình trà rót một ít vào trong cốc hai tay lễ kính gối chân đưa cho ông lão

" Gia Gia con mời người "

Ông lão vươn tay lấy chiếc cốc mà nam nhân đưa, cười cười rồi uống một nhụm

" Ngon ! ngon ! tay nghề của con ngày càng tốt nha "

" Gia gia quá lời rồi! Ah Gia gia hôm nay đi lấy thuốc thế nào? Có mệt hay không? "

" Không mệt không mệt! Tiểu Khởi.. "

Ông lão thở dài một tiếng hai bàn tay gầy gò run run nắm lấy tay y mà bảo

" Tiểu Khởi.. Con thật sự đã quên cậu ta chưa? "

Sau khi nghe hết những lời ông lão nói y trở nên trầm lạnh sắc mặt cũng tái nhợt đi từ nụ cười trở thành khuôn mặt buồn bã tới đáng thương

" Ta biết con là vẫn còn yêu cậu ta có phải hay không? "

Dừng lại một chút ông lão lại tiếp tục nói

" Vừa nãy trên đường lên núi gia gia đi xách thuốc đã gặp cậu ta đang trên đường đón tân nương.. "

" Vì sao con lại giấu cậu ta chuyện bị trúng độc "


Y thầm cười bản thân, nơi khóe mắt trở nên cay xòe vẫn ráng để cho chất lỏng trong tròng mắt không thể rơi ra.. Hai tay nắm chặt lấy y phục cố gắng mỉm cười nhìn về phía Gia gia của mình

" Con.. Đã không còn yêu cậu ta từ rất lâu rồi "

" Con đừng dối lòng nữa Tiểu Khởi "

" Gia gia! Xin người đừng nhắc đến cậu ta nữa! Con xin người.. "

" Thôi được rồi, nào mau uống thuốc đi! Kẻo lại phát tán bây giờ "

Những tiếng kêu của muôn thú vang vọng khắp rừng gió vi vu từng chút thổi mạnh qua khe cửa y ngồi bên cửa sổ trầm lặng suy tư

" Yoongi.. Tới khi nào ta mới có thể trở về là chính ta đây.. Ta không muốn đau khổ như thế này nữa.. Ta thật sự đau lắm! Lòng ta rất đau.. "

" Nhất định phải giết chết chàng sao? Tại sao ta lại phải chịu lời nguyền rủa của chính ta lúc trước chứ? "

Ngày tân hôn của Phác Thiếu Gia được cử hành phải nói là quá suôn sẻ đi, và chính vào đêm này cậu phải động phòng với tiểu thư họ Hứa. Cỗ não cậu tàn phá mọi giác quan, cậu trong ngày hỷ sự đã uống rượu một cách không kiềm chế cứ điên điên khùng khùng mà la lớn tên một người rồi còn đập phá hết đồ đạc trong phòng tới nỗi làm cho tân nương của mình ngất xỉu đi..

" Tại sao? Tại sao chứ? Doãn Khởi.. "

Cầm lấy thêm một bình rượu khác cậu nhấp hết rồi lại nhấp tiếp bình rượu kế cứ thế mà uống cho tới khi cơ thể phát hỏa lên mới nhấc chân mở cửa phòng ra. Ánh mắt cậu đỏ rực tròng mắt to trợn trừng từng bước một ra khỏi cánh cổng mà chạy đi về hướng con đường quen thuộc hơn nhà mình.

" Doãn Khởi! Mau mở cửa cho ta !! Doãn Khởi !!! "

Tiếng đập phá cùng đồ đạc vỡ tung tóe ngoài sân y khẽ lau đi những giọt nước mắt liền chạy vọt ra ngoài hốt hoảng khi nhìn thấy đống bầy nhầy do con người phát hỏa kia gây ra

" Gia gia của ta còn đang ngủ! Chàng tới đây đập phá nhà ta là có ý gì? Chàng mau về đi ! "

Thêm một tiếng vang cùng một tiếng vang mảnh khóe và những tiếng vỡ nát càng ngày càng một lớn khiến cho y không thể nào không rơi càng nhiều nước mắt thêm được , thân thể nhỏ bé gầy guộc cùng với gương mặt trắng bệt y gắng sức ôm lấy con người đang nổi điên kia ra sức giữ chặt cậu tới thân thể mềm nhũn

" Đừng nổi loạn nữa! Ta đi cùng chàng có được hay không? "

Với giọng nói run run y nắm chặt hai bên y phục cậu cầu xin. Cậu cũng dừng tay lại bắt lấy đôi tay con người gầy guộc kia kéo đi thật mạnh như thể y sẽ tuột khỏi lòng bàn tay vậy. Tới một căn trọ cậu liền nói với chủ quán cho thuê một phòng rồi kéo y ném mạnh xuống ga giường hai tay xé nát tất cả lớp vải trên từng mảnh y phục của y cậu nhào tới cưỡng bức y mạnh bạo. Môi quấn chặt lấy môi đây không phải là một nụ hôn ngọt ngào cũng chẳng phải nụ hôn nồng cháy khi xưa mà đây là một nụ hôn cường bạo tới mức xé rách con tim y , cậu nghiền nát môi y bằng những vết răng cắn xé lưỡi lách thăm dò trong khoang miệng mút hết khí lực của y , bàn tay cậu cũng không ngoại lệ mà nhào cấu đến nát rượu đầu ti y . Phía sau truyền tới một lực thúc mạnh khiến cho tâm hồn và thể xác y đau tới tận xương tủy.

" A "

Trong cổ họng phát ra những tiếng rên rỉ cùng cảm giác đau đớn trào ra y đưa tay bấu lấy ga giường thuốc độc trong người cũng ngày càng phát tán. Cùng với những cái đưa đẩy mạnh bạo những dấu hôn cắn xé của cậu, y dường như đã ngất tấy đi.

-

Gia tộc Phác Gia là một gia tộc lớn mạnh trong truyền thuyết nếu nói đúng hơn là một gia tộc có quyền có thế nhất kinh thành và được nhiều ân sủng từ Nhà Vua và hoàng tộc. Nhưng phía sau cái sự trung thành với nhà vua và lòng quyết tâm bảo vệ bá tánh mà ông thề ước lại là một linh hồn ác quỷ tàn nhẫn giết biết bao nhiều người dân bá tánh chết oan, với những kẻ nào làm trái hoặc phản bội ông ông đều giết không ngưng tay. Vào một ngày đứa con trai duy nhất của ông vào năm 10 xuân cậu vô tình ham chơi mà chạy lạc vào một hẻm nhỏ khô vắng và cũng nhờ sự vô tình đó cậu đã bắt gặp phụ thân mình đang cầm lấy đao sắc mà đâm xiên nhát chí mạng lưỡi dao nghiền nát vào tim người nam nhân cùng độ tuổi với ông, người nam nhân ấy ra sức cầu cứu tha mạng nhưng ngược lại với những lời cầu xin ấy lại là những mũi đao đâm mạnh bạo hơn tới nỗi máu văng tung tóe hết vũng đường dính lên cả gương mặt ác độc của phụ thân cậu

" choàng "

" Ai? "

Cảm nhận được có tiếng động lạ ông chỉa kiếm về hướng cậu bước chân tới gần cậu hoảng loạng sợ hãi liền đứng im bất động đột nhiên từ phía sau có một bàn tay bịt miệng lại kéo cậu sang một bên tối ngoắc

" um..um.. "

" im lặng một lát! "

một giọng nói thanh ngọt pha lẫn khàn đặc vang lên bịt chặt miệng cậu hơn ,nơi đỉnh chán cậu nhận thấy cảm giác ướt át và cũng ngoan ngoãn mà gật đầu im lặng

" Hừ! Rõ ràng là có người ở đây "

Nói rồi ông đem xác người nam nhân kia đem đi thiêu hủy

" phù ! "

Cậu thở phào nhẹ nhõm rồi ngước mắt sang con người kế bên. Gì gì đây? Là một tiểu hài tử dáng nhỏ thanh mảnh da lại mịn màng trắng trẻo thật quá xinh đẹp đi ? Nhưng mà.. Nó hình như là đang khóc sao??

" Ngươi..đang khóc à? "

Cậu mắt to nhìn nó bên cạnh hỏi thăm

" Người đó..là phụ thân của ta.. "

" Sao!?? "

Cậu trợn trừng mắt nhìn ra hướng vũng máu văng tung tóe hướng khi nãy

" Phụ thân người đã giết phụ thân ta.. "

-

" Phụ thân ! Phụ thân ! Đừng bỏ con phụ thân! "

Y nằm trên giường mơ mơ màng màng gọi tên phụ thân mình , vầng trán mồ hôi chảy ướt đẫm khuôn mặt y la lên một tiếng đồng thời cũng thức tỉnh sau cơn mê..

" Yoongi! Em tỉnh rồi? "













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com