Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 130_Vào ngày hôm ấy (2)

Shimizu Shisute ngay khi tỉnh lại đã phát hiện bản thân nằm trong bệnh viện, và việc đầu tiên anh làm chính là chạy ra khỏi phòng, trong lòng tràn đầy lo sợ đi tìm đứa trẻ đó. Với tình trạng hiện tại của Yoru, em ấy có thể gặp nguy hiểm bất kì lúc nào. Mở toang cửa phòng bệnh, trước mặt anh chính là đứa trẻ đang hôn mê trên giường bệnh, thứ duy nhất vang lên trong phòng chính là từng tiếng tích tích đều đặn của máy monitor.

"Yoru?"

Shisute từng bước đi đến giường bệnh, cẩn thận nắm lấy bàn tay nhỏ bé gầy yếu ấy, cảm nhận hơi ấm nho nhoi từ lòng bàn tay của em. Gương mặt trắng bệch dần lấy lại một chút sắc đỏ, Shisute quỳ xuống sàn, trút một tiếng thở dài. Đến lúc này, Shisute chợt nhớ đến cuộc nói chuyện của mình với gia chủ Kanpeki, tức giận cùng lo sợ đồng thời trỗi lên, càng khiến anh trở nên khẩn trương hơn bao giờ hết. Trước hết vẫn là nên bảo đảm sự an toàn cho Yoru, đứa trẻ này chính là mục tiêu lớn nhất gia tộc Vero.

Và đặc biệt, không thể để cho Yoru biết về tình trạng của Sora, càng không thể nói cho con bé về sức mạnh mà em ấy đang nắm giữ.

"Sora..."

Shisute giật mình, ngẩng đầu nhìn đứa trẻ trên giường bệnh, cố gắng tỏ vẻ bản thân trông bình thường nhất có thể, dịu dàng nói, "Yoru, em tỉnh rồi sao? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không?"

Hơi thở của cô bé rất yếu ớt, đôi mắt cũng mập mờ khép lại rồi mở ra, em đang cố gắng lấy cho bản thân chút tỉnh táo, giọng khàn khàn nỉ non, "Shisute-san, anh đã đem Sora về chưa?"

Thế mà, thứ đầu tiên đứa trẻ này nhắc đến, lại là cái tên Sora ấy...

Shisute chợt khựng lại, im lặng rất lâu, sau đó liền quyết định mỉm cười, tìm lấy một chủ đề khác đánh lạc hướng sự chú ý của em, "Em đã ngủ rất lâu, cơ thể sẽ có chút khó chịu. Để anh gọi bác sĩ cho em nhé?"

Yoru nhìn anh, đôi mắt khẽ tối lại, em gật nhẹ đầu, nhỏ giọng đáp, "Lồng ngực em hơi đau..."

"Được rồi, em đợi một chút. Để anh gọi bác sĩ." Shisute gật đầu, đứng lên mở cửa bước ra ngoài.

Ngay khi cánh cửa phòng bệnh khép lại, vẻ dịu dàng trên gương mặt anh rất nhanh bị sự mệt mỏi lấn át. Shisute đỡ trán, trút ra một tiếng thở dài nặng nề, anh biết phải làm sao khi Yoru mỗi khi tỉnh lại đều nhắc đến Sora đầu tiên chứ. Anh không thể giấu con bé cả đời, nhưng đồng thời cũng không thể nói cho Yoru biết rằng người bạn thân duy nhất của em vẫn còn sống và giờ Sora đã trở thành một vật thí nghiệm không có ý thức thuộc về nhà Vero. Như thế chẳng khác nào anh bảo con bé đi tìm chết cả...

Trong lúc Shisute còn đang ôm đầu nghĩ ngợi, một loạt âm thanh đổ vỡ từ trong bệnh vang lên, anh trừng mắt, ngay lập tức quay lại. Nhưng ngay khi anh mở cửa ra liền bị cảnh tưởng trước mắt làm cho kinh hoàng. Yoru ngồi trên khung cửa sổ, gió tạt vào phòng khiến mái tóc dài của em tung bay. Cánh tay run rẩy bám lấy cửa kính, nơi cổ tay gầy yếu không ngừng chảy ra máu. Ánh mắt em kiên định nhìn anh, dường như chẳng có ý định sẽ quay đầu lại. Shisute há hốc, không đợi một giây nào mà lao tới, nhưng những ngón tay anh chỉ có thể lướt qua những lọn tóc ướt nước của em. Yoru nhảy khỏi khung cửa sổ, một ngọn lửa màu đen ngay lập tức xuất hiện ôm trọn lấy em, sau đó liền đem em cùng tan biến trong hư không.

Thứ nằm trong lòng bàn tay Shisute, cuối cùng chỉ là trống rỗng.

. . .

"Sau khi trốn khỏi bệnh viện, Yoru đã đi tìm Kanpeki Aino để trả thù, không may lại đụng trúng gia chủ Kanpeki." Shisute đưa điếu thuốc lá lên miệng, đốt lửa, sau đó rít một hơi dài rồi nhả ra một làn khói mờ, thanh âm càng thêm nặng nề như tiếng thở dài, "Kết cục, không chỉ lãnh về một đống vết thương, Yoru còn bị ông ta tẩy não, xóa sạch ký ức về cái chết của Sora và ghi đè lên đó những ký ức giả mạo."

"Ngọn lửa thứ tám à?" Dino từ khi nào đã ngồi bên cạnh Shisute, ánh mắt mờ mịt nhìn vào ánh trăng đang dần khuất sau những đám mây, cuối cùng cũng chỉ trút một tiếng thở dài, "Tôi không ngờ một gia tộc như Vero lại ấp ủ một thứ sức mạnh như thế."

"Cậu có định cho Yoru biết về việc em gái cậu còn sống không?" Dino hỏi.

Shisute lắc đầu, "Dù tôi có nói, con bé nhất định sẽ không tin, trừ khi nó được nhìn thấy trực tiếp. Vả lại, tuy nói là còn sống, nhưng Sora bây giờ chẳng khác nào người sống thực vật. Bất kì một khoảng khắc nào nếu cơ thể con bé đột nhiên không thể chống đỡ nỗi, Sora sẽ lại một lần nữa chết đi."

"Về một sự thật có thể biến thành một lời nói dối bất cứ lúc nào, tôi không thể nói cho Yoru được..."

"Tôi hiểu..."

Bầu không khí ngay sau đó liền chìm trong trầm lặng, chỉ còn lại mùi thuốc lá lờn vờn xung quanh. Dino chép miệng, lấy trong túi gói thuốc lá ra, lặng thinh cho vào miệng.

"Cậu biết hút thuốc à?" Shisute cúi đầu, tay cầm bật lửa đưa ra cho Dino, thấp giọng hỏi.

"Là Boss lâu năm, mấy thứ này có là gì." Dino cầm bật lửa, loay hoay châm điếu thuốc, cười cợt đáp lại.

Shisute liếc mắt nhìn hắn, sau đó lại cúi đầu nhìn điếu thuốc trên tay, im lặng rất lâu mới cất giọng, "Yoru ghét mùi thuốc lá lắm đấy, Dino."

"Khụ-" Dino ho một tiếng, đầu đổ đầy hắc tuyến nhìn anh, "Mắc gì tự nhiên nhắc tới chuyện đó?"

"Thì đột nhiên nhớ tới thôi." Shisute kề điếu thuốc lên miệng, thấp giọng, "Tôi còn tưởng cậu thích con bé."

"Khụ, khụ-!!" Dino lần này ho sặc sụa, mặt mày đỏ như cà chua ném điếu thuốc cháy dở xuống đất, trừng mắt quát, "Cậu, cậu bị điên à!? Sao cậu có thể nhắc đến chuyện này với cái vẻ mặt tỉnh bơ như vậy!?"

Shisute cúi đầu, "Tôi còn tưởng cậu sẽ phản bác việc cậu thích Yoru, không ngờ cậu chỉ mắng cái mặt tôi thôi sao?"

Dino im bặt, trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng, "Cậu cũng thích em ấy mà phải không?"

"Ờ." Shisute không đỏ mặt cũng không xấu hổ, nhẹ tênh đáp lại, "Nhưng tôi nghĩ tôi không nên thích con bé nữa."

Dino bất ngờ, "Tại sao?"

"Tôi đã lừa dối Yoru, khiến cho em ấy bị tổn thương." Shisute chợt nhớ đến đôi mắt tràn đầy thất vọng mà đứa trẻ ấy đã dành cho anh, trong lòng chỉ còn một mảnh chua sót, "Tôi làm gì còn tư cách để có thể đứng bên cạnh em ấy nữa..."

"Có tư cách hay không thì quan trọng sao?" Vị Boss trẻ dĩ nhiên không thể thông cảm được cho cảm tình của tên bạn thân của mình, lạnh nhạt nói, "Nếu cậu thích thì cứ chiếm lấy, chưa thử một lần đã từ bỏ như vậy rồi. Đúng là đồ ngốc."

Một dấu thập tán thẳng vào đầu Shisute, anh cười gằng, quay sang nhìn Dino, "Còn cậu, với cái tính cách đó, tôi cá chắc Yoru sẽ không bao giờ có cảm tình với cậu đâu."

"Này! Chuyện của tôi không đến lượt cậu phán xét!" Dino tức giận quát.

"Ha! Tôi có chết cũng không chấp nhận cậu đến với Yoru! Ai cũng được, ngoại trừ cậu!" Shisute nghiến răng căm phẫn.

Dino nước mắt muốn chảy ròng ròng, phẫn uất quát, "Tại sao!? Tớ đã làm gì sai chứ!? Tớ có gì thiếu sót mà cậu lại nhất quyết phản đối tình yêu của tớ?"

Shisute bỗng im bặt, ánh mắt tỏ vẻ khinh thường nhìn một lượt Dino từ đầu đến chân, sau đó liền lạnh nhạt quay đi, bất mãn thở dài, "Yoru lấy cậu sẽ rất khổ, tớ không chấp nhận..."

"..." Dino: Cậu có chắc bản thân không nhầm lẫn giữa tình cảm nam nữ với tình cha con không đấy, Shisute...

. . .

Góc tâm sự của tác giả:

Đôi khi nhìn lại toi cũng thấy mình miêu tả tình cảm của Shisute giống tình anh em hay tình cha con hơn là tình yêu nam nữ 囧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com