Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Bức Tường Ngăn Cách


Từ ngày hôm đó, Tulen không còn "bám theo" Murad nữa. Cậu không còn lén lút nhìn hắn trong lớp, không còn để khăn giấy khi hắn làm đổ nước, không còn mang ô che khi trời mưa. Tulen thu mình lại, trở về với vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo thường thấy. Cậu tập trung hoàn toàn vào việc học và khi rảnh rỗi, cậu bắt đầu dành nhiều thời gian hơn với Enzo, người bạn thân nhất của mình.

Enzo, với mái tóc trắng hai mái phồng và đôi mắt tím sâu thẳm, luôn toát ra vẻ lạnh lùng, ít nói. Thế nhưng, cậu lại là người duy nhất mà Tulen có thể tin tưởng và mở lòng. Enzo không ồn ào hay vồn vã, cậu chỉ lặng lẽ ở bên cạnh, lắng nghe từng lời Tulen tâm sự về nỗi đau bị Murad xa lánh, về sự tủi nhục khi bị kì thị. Enzo không đưa ra những lời an ủi sáo rỗng, thay vào đó, cậu ấy sẽ nhìn thẳng vào Tulen, ánh mắt tím đầy thấu hiểu và đưa ra những lời khuyên ngắn gọn nhưng sắc bén.

"Cậu không cần phải chứng minh gì cả" Enzo khẽ nói một lần, khi Tulen vẫn còn ám ảnh bởi sự xa lánh của Murad. "Giá trị của cậu không nằm ở cách người khác nhìn nhận"

Họ cùng nhau đi ăn trưa, học bài ở thư viện. Enzo không nói nhiều, nhưng sự hiện diện của cậu, những cái chạm nhẹ vào vai hay ánh mắt động viên, đủ để Tulen cảm thấy được an ủi. Thậm chí, khi đi chơi game, Enzo cũng chỉ im lặng quan sát, thỉnh thoảng mới buông một lời hướng dẫn chính xác giúp Tulen vượt qua màn khó. Enzo có bạn trai là Hayate, một chàng trai lớp bên, nên cậu ấy hiểu rõ những phức tạp trong tình cảm đồng giới và sự cần thiết của không gian riêng tư.

Murad nhận thấy sự thay đổi này. Ban đầu, hắn thấy nhẹ nhõm và mừng rỡ. "Cuối cùng thì cậu ta cũng hiểu ra" Murad tự nhủ. "Không còn bị làm phiền bởi những hành động kỳ quặc đó nữa" Hắn cảm thấy tự do hơn, không còn phải lo lắng về việc giữ khoảng cách với Tulen.

Nhưng vài ngày trôi qua, sự "nhẹ nhõm" đó dần biến thành một cảm giác khó chịu mơ hồ. Mọi thứ trở nên quá yên tĩnh. Hắn không còn nghe thấy tiếng Tulen lầm bầm bên cạnh, không còn nhìn thấy ánh mắt lén lút của cậu, không còn cảm nhận được sự hiện diện "ám ảnh" nhưng cũng đầy quen thuộc đó. Bảng xếp hạng điểm số vẫn vậy, hắn vẫn đứng trên Tulen, nhưng cảm giác chiến thắng không còn trọn vẹn.

Hắn bắt đầu thấy Tulen đi cùng Enzo. Họ không cười nói ồn ào, nhưng có một sự gắn kết đặc biệt, một sự thấu hiểu qua ánh mắt và những cử chỉ nhỏ. Murad thấy Tulen khẽ nghiêng đầu khi Enzo nói điều gì đó, thấy Enzo lặng lẽ đặt một cốc nước cam cho Tulen khi cậu học bài. Những hành động thân mật đó, vốn dĩ Tulen đã từng dành cho hắn, giờ đây lại thuộc về người khác. Một cơn ghen tị mơ hồ nhen nhóm trong lòng Murad, khiến hắn khó hiểu. Hắn đã muốn Tulen tránh xa mình cơ mà? Vậy tại sao khi Tulen thực sự tránh xa, hắn lại cảm thấy trống rỗng và bứt rứt đến thế?

Murad nhận ra rằng, những ngày không có Tulen "bám víu", không có những cuộc khẩu chiến, không có những hành động "dịu dàng" khó hiểu đó, cuộc sống của hắn trở nên nhạt nhẽo đến lạ. Hắn bắt đầu nhớ những lần Tulen lén lút giúp đỡ, nhớ cả những lúc cậu ta tức giận đến đỏ mặt. Hắn nhớ cả mùi hương nhẹ nhàng của Tulen dưới chiếc ô trong đêm mưa đó.

Hắn đã yêu Tulen. Cái cảm giác kì thị ban đầu giờ đây biến thành sự hối hận tột độ. Hắn đã đánh mất cơ hội, đã tự tay đẩy người mà hắn bắt đầu nhận ra là quan trọng nhất ra xa. Hắn đã quá tự mãn, quá ngông cuồng và quá chìm đắm trong những suy nghĩ thiếu thực tế của mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com