11
Soobin bây giờ chỉ muốn về nhà thật nhanh để nói với cậu rằng anh cũng yêu cậu, cũng muốn được ở bên cậu. Anh rảo bước nhanh chóng trở về khu trọ vì đầu anh bây giờ chỉ toàn tưởng tượng viễn cảnh anh và cậu trở thành người yêu, bước đi cùng nhau, trao nhau những nụ hôn ngọt ngào mà chẳng đoái hoài gì tới những người xung quanh.
Cuối cùng cũng đến rồi, cái nơi mà mọi khi đi bộ từ bờ sông về chỉ mất có 15 phút, vậy mà hôm nay con đường lại dài đến lạ.
Đứng trước cửa khu nhà tập thể cũ kĩ, tim anh trống đập liên hồi. Nhưng Soobin vẫn cố giữ bình tĩnh, bước vào với nụ cười tươi tắn, miệng liên mồm chào các bác các bà ngồi trò chuyện ở tầng dưới cùng. Chân anh bước anh lên cầu thang tầng 2, nơi có thiên thần đáng yêu của anh.
Dừng chân trước cánh cửa quen thuộc, anh bỗng hồi hộp đến mức tưởng chừng sẽ ngất ngay trước cửa ngay lập tức. Tim cứ rộn rã mấy hồi không ngưng. Cuối đông trời vẫn còn se lạnh nhưng anh lại lấm tấm những giọt mồ hôi. Bàn tay ướt đẫm, cứ đưa lên lại hạ xuống. Anh nhắm chặt hai mắt lại, hít một hơi rõ dài.
" Nào Choi Soobin, mày đã quyết tâm sẽ đồng ý rồi kia mà, thế quái nào mà lại run như trẻ mẫu giáo đi khám thế. Cố lên, mày làm được mà. " - Soobin lẩm nhẩm rồi quyết định cầm lấy tay nắm cửa.
"Cạch " - Ngọn lửa hừng hực trong cơ thể anh không cho phép anh chùn bước. Từng tế bào trong cơ thể anh thôi thúc anh phải mở cửa và nói với Yeonjun rằng anh cũng yêu cậu.
Anh bước vào căn phòng gắn liền với anh 4 năm trời. Từng động tác của anh hôm nay chậm chạp đến kì lạ. Từng bước chân của anh nhấc lên là cả sự hồi hộp của anh cũng tăng lên theo.
Anh ngó quanh nơi nhà bếp và sofa nhưng không thấy cậu đâu. Có lẽ mèo nhỏ vẫn đang vùi mình trong chăn ấm, tận hưởng cái hơi ấm từ chiếc chăn có mùi của anh.
Soobin bước đến bên cạnh chiếc giường, mỉm cười nhìn mèo con của anh đang chui trong chăn chăm chú xem điện thoại mà không hề biết anh đến bên cạnh từ khi nào . Anh đưa tay đến chạm vào mái đầu lấp ló trong chăn của cậu mà vò cho nó đã rối lại càng rối thêm.
Yeonjun giật mình, quay sang nhìn thì phát hiện đó là anh liền thở phào nhẹ nhõm. Chắc hẳn vì chưa phải giờ về của anh nên cậu tưởng có người lạ vào nhà.
- Sao hôm nay Soobinie về sớm thế ạ? - Cậu chưa hết hoảng thì lại có thắc mắc ập ngay vào đầu cậu. Soobin hôm nay về sớm hơn thường ngày rất nhiều.
" Không lẽ có người đóng giả anh ấy để bắt cóc mình đi sao? " - Yeonjun nghĩ đến đây thì lo sợ mà bật ngay dậy chuẩn bị phòng thủ.
Ngược lại, Soobin thấy cậu hoảng loạn thì bật cười :
- Hôm nay anh xin về sớm, khi nãy anh thấy hơi đau đầu thôi. Đừng nói em tưởng anh là hàng pha ke nhé. Hàng thật giá thật đấy. - Mèo nhỏ xù lông lên rồi mà anh vẫn cứ đùa mãi khiến bé phụng phịu, bĩu môi, má bánh bao phồng ra. Hại anh chỉ muốn cắn cậu mấy cái.
Yeonjun với lấy chiếc chăn rồi trùm quanh, ngước lên nhìn anh với vẻ giận dỗi.
Soobin thấy vậy cũng không dám trêu nữa. Đến đây anh mới nhớ ra vấn đề chính mà anh cần nói.
- À đúng rồi, Yeonjun này.... - Soobin ngập ngừng rồi vẫn nói ra. Mới gọi cậu thôi mà anh đã căng thẳng đến độ cúi đầu xuống để che đi hai gò má đang ngại , hai tai ửng hồng, trông anh lúc này cứ như thiếu nữ tuổi 18. Tay anh nắm chặt lại rồi nhanh chóng thả lỏng ra. Anh ngẩng đầu lên rồi nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cậu khiến cậu giật mình, nhanh chóng lùi lại vì lần đầu thấy vẻ kiên quyết của anh.
Anh nắm nhẹ hai bên bả vai của cậu để cậu không lùi về phía sau nữa. Bầu không khí lắng xuống hẳn một lúc rõ lâu anh mới lên tiếng:
- Chuyện đó... Anh đồng ý. Muộn thật, mãi anh mới nhận ra mình đã yêu em từ khá lâu trước đó. Vậy nên... có lẽ bây giờ bù đắp không sao chứ ?
Yeonjun sững sờ một lúc, cậu chồm dậy từ giường ôm chầm lấy anh. Gương mặt cậu lộ rõ vẻ mãn nguyện, môi cậu cong lên một nụ cười hạnh phúc. Đầu cậu gục vào bên vai anh, hai tay ôm chặt lấy như sợ có ai mang anh đi mất.
Anh bị cậu ôm bất ngờ thì có phần ngại có phần hoảng. Nhưng rồi anh vẫn đứng im cho cậu ôm đến chặt cứng. Thấy hành động của cậu là anh cũng đã hiểu ý cậu rồi. Cậu tỏ tình thành công rồi. Dù cậu nói không quan tâm đến kết quả nhưng nếu được đồng ý thì tất nhiên sẽ vui chứ.
Cậu vừa thả lỏng hai tay ra đã bị anh lật kèo, hôn một cái vào môi khiến cậu ngượng chín cả mặt. Hôn xong anh còn cười một cái rõ tự hào như đã chiến thắng. Nụ hôn đầu cậu đã bị anh cướp lấy thì cậu cũng nguyện dâng cả một đời cho anh luôn. Nhưng ai lại nói thẳng ra như thế chứ, cậu nay đã biết giữ giá rồi.
- Yaaa... Anh cướp nụ hôn đầu của em rồi thì phải chịu trách nhiệm yêu em đến hết cả đời đó nha. - Cậu làm bộ như đang tức nhưng mắt cậu cứ cười tít cả lên thế kia thì giống chỗ nào cơ.
Soobin thấy vẻ đáng yêu này của cậu thì đè cậu ngay xuống giường hôn cho thêm cái nữa. Nhưng lần này môi hai người quấn quýt mãi chẳng rời ra nhanh như lần trước. Đến khi Yeonjun hết dưỡng khí, phải đập vào lưng anh thì anh mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi hồng xinh chúm cha chúm chím của cậu.
Anh cười khì khì dụi đầu vào hõm cổ cậu nói với vẻ chắc chắn lắm:
- Anh biết rồi, anh sẽ chịu trách nhiệm mà, anh chịu trách nhiệm cả kiếp sau luôn cũng được ấy chứ. Bởi em là thiên thần nhỏ của anh mà.
Yeonjun chỉ biết cười trừ trước dáng vẻ trẻ con chưa từng thấy này của anh. À không, thiếu rồi, chính xác hơn phải là của anh người yêu.
Cậu ôm lấy anh rồi cũng cười nói vui vẻ hòa vào bầu không khí tràn ngập hạnh phúc. Hai tay hai môi cứ đùa giỡn rồi lại dây dưa, cứ chạm vào nhau liên tục. Tìm được một mảnh ghép hợp với mình vui đến chẳng thèm quan tâm đến những thứ xung quanh, chỉ muốn lao vào mà nhận ngay đó là người của mình.
Hôm nay, ngày 31 tháng 12, ngày cuối cùng của một năm, giờ cũng là ngày siêu đặc biệt đối với cả hai người họ. Hai người nhưng giờ là một trái tim.
Năm nay có một thay đổi cực kì lớn, Choi Yeonjun và Choi Soobin thoát cảnh độc thân, có người yêu cùng đón năm mới. Hai người họ bây giờ đều mong đến năm mới thật nhanh và cùng người kia đón giao thừa. Không chỉ riêng năm nay, mà là 2 năm về sau, 3 năm về sau, rồi có bao nhiêu năm về sau đi chăng nữa thì họ vẫn luôn bên nhau cùng đón một năm mới hạnh phúc. Mãi mãi là hạnh phúc.
-------------------------------------------
Chắc chap sau hoặc là hết chap sau sẽ có một vài thứ hơi dramu đó nhie hyhy. :DD
Chúc mọi người năm mới zui zẻ, mạnh khỏe, được nhìu tìn lì xì, tìn vô như nước để mua album nha, mí anh bé sắp comeback rùi nè. Đầu năm hít ke OTP cho năm mới thật ngọt ngào và dễ thương như OTP nèooo.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com