Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

43. Điên cuồng xoay chuyển


.

RẦM!

"CẬU NÓI GÌ PARK JIMIN?" Kim Thái Hanh sau khi nổi điên đập nát bàn làm việc liền tức tốc leo lên xe chạy.

"Huhu tôi không biết nữa. Sau khi nghe điện thoại của ai đó thì lão đại ôm bụng biến mất dạng rồi." Park Jimin khóc oa oa báo tin cho Kim Thái Hanh.

Điền Chính Quốc ung dung bước vào thai kỳ tháng thứ 9. Kim Thái Hanh lúc nào cũng canh chừng hắn 24/7 không rời mắt. Hôm nay có tin của William được cục tình báo liên bang gửi đến nên gã buộc lòng phải đi đến trụ sở, trước đó đã giao cho Park Jimin canh chừng. Bên ngoài còn bố trí rất nhiều lính canh.

Kim Thái Hanh vừa lái xe chạy đến Thiên Hạ vừa suy nghĩ ai có khả năng liên lạc với Điền Chính Quốc. Cuộc gọi của Jung Hoseok rất nhanh được kết nối.

"Thái Hanh, anh tra từ danh sách cuộc gọi trực tuyến toàn quốc thì khoảng một tiếng trước, một địa chỉ từ An Thành gọi đến khu vực X thành phố An Nam."

"Là nhà của em. An Thành không phải là nơi dừng chân của William mà cục liên bang vừa báo hay sao? Mẹ cái thằng chó điên này."

"Anh sẽ tiếp tục tra xem vị trí của Chính Quốc."

"Em bây giờ sẽ chạy thẳng đến An Thành. Anh gọi cho Nam Tuấn bảo anh ấy..."

Một tiếng trước.

Điền Chính Quốc còn ục ịch nằm xem truyền hình, Park Jimin đang hí hửng nấu mì ở trong bếp. Điện thoại hắn rung lên.

"Nghe."

"Xin chào tiền bối."

Điền Chính Quốc nhíu mày nhìn vào điện thoại rồi đáp.

"I don't speak English."

Bất ngờ hơn, người kia chuyển sang ngôn ngữ của Y Vân ngay lập tức.

"Xin chào tiền bối, tôi là William."

"William nào?"

"Là William được quốc tế phát lệnh truy nã sớm hơn cả anh đấy!"

Chân mày Điền Chính Quốc cau chặt, bàn tay siết lại, tông giọng trầm xuống.

"Mày còn chưa bị chồng tao bắt à?"

"Chồng? Anh nhanh như vậy mà có chồng rồi? Tôi ngưỡng mộ anh từ lúc còn nhỏ, cũng vì anh mà nỗ lực giành được danh hiệu này. Anh tàn nhẫn thật đấy."

"Nói cái gì kinh tởm thế? Không những có chồng mà tao sắp đẻ luôn rồi đây này. Gu mày mặn thật đấy."

"Hiện giờ tôi đang ở An Thành, đến gặp tôi một chút trước khi tôi bị bắt có được không?"

Điền Chính Quốc đảo mắt rồi mềm giọng.

"Tôi sợ chồng tôi biết được sẽ không vui. Anh ấy hay ghen lắm, cậu có muốn gặp tôi cũng không được."

"Như thế này đi, chỉ cần anh đến An Thành liền có người đón anh. Kim Thái Hanh kia tuyệt đối không biết được."

Điền Chính Quốc nhếch cao khoé miệng. Ngay cả tên ông xã cũng đã điều tra qua mà còn mặt dạy tán tỉnh hắn.

"Được, bây giờ tôi đi ngay."

Hiện tại, Điền Chính Quốc ngồi trên đỉnh một toà cao ốc híp mắt quan sát qua ống nhòm. Điện thoại cứ rung lên liên tục cuộc gọi từ ông xã.

Điền Chính Quốc tắt nguồn rồi xoa xoa bụng.

"Hiên Hiên, ba hứa đây sẽ là lần cuối cùng ba chọc điên bố lớn của con."

Bên phía Thái Hanh. Gã đã chạy qua địa phận của An Thành, mười chiếc trực thăng cũng đã lơ lửng trên không trung chờ lệnh.

Kim Nam Tuấn dẫn theo một dàn hình sự An Nam cùng với An Thành bao vây khu vực mà William đang trú ngụ.

Kim Thái Hanh lúc này nhận được một số lạ, gã biết ngay là của William.

"Điền Chính Quốc đang ở đâu?"

"Cớm ghẻ, mày có phiền không khi tao đâm trúng con của mày?"

Đôi mắt Kim Thái Hanh như nổ tung, gã siết chặt điện thoại gầm gừ.

"Mày dám động vào Điền Chính Quốc dù chỉ một đốt tay, đến kết cục tao đều sẽ không cho mày."

"Mày đư– hự... Chuyện gì v–..."

Kim Thái Hanh nhíu mày không hiểu chuyện gì đang xảy ra, điện thoại lại chuyển đến một cuộc gọi mới.

Bé xã.

"Ông xã ơi, vào nhặt xác đi. Bé bắn chết nó rồi."

Kim Thái Hanh còn chưa kịp nổi giận đã bị cục cưng nhà mình xoay cho điên cuồng.

"Ngài thanh tra, hình-hình như là vị nhà ngài... Sao ngài ấy leo lên sân thượng đó làm gì vậy?"

Kim Thái Hanh giật lấy ống nhòm của viên cảnh sát hình sự rồi hướng tầm nhìn lên toà cao ốc kia.

Một thân hình cao ráo đang ưỡn cái bụng tròn xoe vẫy tay với gã, còn cười rất tươi. Bên cạnh là một khẩu súng tỉa quen thuộc. Trước đây còn là người của Thiên Hạ, Kim Thái Hanh thường xuyên đi kiểm kê phòng vũ khí tối mật. Đây chính là khẩu súng bắn tỉa tối thượng của Điền Chính Quốc năm xưa.

Điện thoại vẫn còn kết nối, gã hỏi.

"Một người bị phát lệnh truy nã quốc tế không thể nào dễ chết như vậy được."

Điền Chính Quốc đáp ngay.

"Nhưng một người điên tình thì có."

Kim Thái Hanh sầm mặt ngắt kết nối. Gã phát lệnh bao vây khu vực bắt người rồi đem về trụ sở chính chờ ngày giao xác lại cho chính phủ Ý.

Cả đoàn người ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đám người trên trực thăng đực mặt nhận lệnh quay về quân khu.

Min Yoongi ôm Park Jimin đang run rẩy một bên cười khẽ.

"Lão đại của em háo thắng thật đấy. Chính phủ Ý lần này phải viết thư cảm ơn rồi."

.

Điền Chính Quốc sau khi xử lý xong kẻ soán ngôi liền ung dung lái xe trở về nhà.

Park Jimin đã ở trong nhà chờ từ trước, Điền Chính Quốc ôm bụng bước vào cười hì hì với cậu.

"Lão đại, anh muốn giết em thì cứ bắn chết em. Làm em sợ điên lên được."

"Xin lỗi xin lỗi, Thái Hanh chưa về sao? Đã xử lý William xong rồi mà?"

"Ha! Anh chết, để em chống mắt lên xem Thái Hanh xử anh như thế nào!"

Điền Chính Quốc cười gượng gạo ngồi xuống sofa. Tức thì Kim Thái Hanh cũng về đến, quân phục xốc xếch đi vào trong. Gã đưa cho Park Jimin một cuốn sổ rồi đi lên lầu.

Điền Chính Quốc chụm đầu lại xem đó là gì.

Trên cuốn sổ ghi: Danh sách việc cần làm cho bạn bầu sắp sinh.

Điền Chính Quốc nghe một tiếng đoàng vỡ vụn cả bầu trời. Park Jimin thở dài một hơi xoa xoa bụng hắn.

"Hiên Hiên, chú Jimin đi đẻ với ba con, con yên tâm. Bố lớn nhà con năm tháng sau mới quay lại nhận con nhé!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com