Những Gì Còn Sót Lại.
"Leng keng!"
Tiếng kim loại va chạm thành công đánh thức cô gái tóc xanh giữa đêm khuya, và để cô ấy chết cứng. Hiện hữu trong đôi lục mâu xinh đẹp kia là hình ảnh hai con người kì lạ không biết từ đâu ra mà lại đứng vật lộn ngay chính tại căn phòng của mình. Đó là một bóng người mặc đồ đen với tấm khăn phủ kín gương mặt, đến cả giới tính cô nhìn còn không ra thì đừng mong cô đoán được đấy là ai. Nhưng người còn lại thì dễ nhận biết hơn nhiều. Dáng người cao, di chuyển điêu luyện, hơn nữa, cứ mỗi bước hắn ta vô tình đi sượt qua, gương mặt lạnh lùng với mái tóc trắng và ánh mắt thạch anh sắc bén của hắn dễ dàng thu lại vào tầm mắt cô. Bàng hoàng và hỗn độn. Tại sao Hoàng Tử Shade lại ở đây?
Hắn... Bảo vệ cô?
Chẳng lẽ nào, người mặc đồ đen kia là thích khách?
Cô mất rất nhiều thời gian để ổn định lại thần trí, cuối cùng, điều hai người kia hoàn toàn không mong đợi, cô hét ầm lên.
"Kyah!!!!!!!!!!!"
Từng chiếc bóng đèn trong lâu đài lần lượt như vậy sáng lên nhanh chóng. Hắn một phen hoảng hồn nghe tiếng chân của quân lính chạy huỳnh huỵch từ xa, nhất thời chẳng suy nghĩ gì liền bế nàng ôm trọn trong tay, trốn thoát bằng đường cửa sổ. Thời gian không nhiều, nhưng đủ để hắn nghĩ, rằng cô gái trong tay hắn cũng nhẹ quá rồi đi, hình như cô ta chẳng ăn uống gì cả sao?
Một vài sợi tóc ánh kim len lỏi ra khỏi lớp áo choàng đen, vương trên gương mặt hơi hồng lên của nàng Công Chúa. Đôi mắt nàng sáng lên, bối rối, sau một hồi lại trở nên trầm buồn như nước.
Nàng sắp đi rồi, tự nuôi hi vọng cho mình để làm gì cơ chứ?
...
Hắn cùng nàng ngồi bên chiếc xích đu trong một khu vui chơi nhỏ, lẳng lặng ngắm trăng, không khí ngột ngạt đến không thể thở nổi. Song, thấy nàng dường như không có ý định lên tiếng, hắn đành phải mở lời phá tan bầu không khí quỷ dị này.
"Tại sao lại làm thế?"
Nàng lấy tay kéo mũ áo xuống hứng chút gió mát: "Tôi mệt rồi, vả lại cũng không còn nhiều thời gian nữa."
Dừng lại chốc lát, đáy mắt nàng dâng lên một chút bi thương, nhưng giọng nói lại mỉa mai trào phúng.
"Tôi nói này, anh sắp đạt được ý nguyện của mình rồi. Trở thành anh hùng cứu công chúa mỹ nhân, chắc chắn cha mẹ tôi sẽ trọng thưởng cho anh. Gì nhỉ? Đính ước? Kết hôn? A, chúc mừng anh."
Hắn nhìn nàng, ánh mắt ngỡ ngàng. Nàng tự hỏi mình có nói gì sai sao? Không có. Hay là mặt nàng dính bẩn? Nàng đưa tay sờ lên mặt mình, bất ngờ phát hiện nước mắt đã rơi đầy mặt.
Lần đầu tiên trong kiếp số đau thương này, nàng khóc.
"A... A..."
Nàng lấy ống tay áo muốn lau sạch nước mắt, nhưng chẳng hiểu sao càng lau lại chảy càng nhiều.
Hắn bàng hoàng, thực sự. Cô gái mà hắn luôn tâm niệm phải giết chết, phải trả thù, giờ đang ở ngay trước mặt hắn mà khóc như một đứa trẻ. Cảm xúc trong hắn trở nên hỗn độn. Để rồi đến lúc hắn dần bình tâm trở lại, thì phát hiện ra cánh tay mình đã đặt lên mái tóc dài ánh bạc lấp lánh của người trước mặt, khẽ xoa.
Nàng lúc này không còn biết gì hơn nữa, hai tay vừa ôm mặt vừa vùng vằng chạy khỏi như đứa trẻ giận mẹ. Không gian cô quạnh chỉ còn lại hắn, đôi tay khựng lại trong không trung, và cơn gió man mác buồn.
Tại sao hắn lại làm như thế?
Hắn không hiểu nổi mình nữa rồi.
...
"Rein, có đúng là Hoàng tử Shade đã cứu con khỏi thích khách?"
Nữ hoàng Elsa ôn tồn hỏi.
Cô Công chúa tóc xanh dù không muốn chấp nhận, nhưng vẫn đành cung kính nói ra sự thật.
"Vâng, thưa Mẫu hậu."
Vua và Hoàng hậu của Sunny Kingdom nở nụ cười hài lòng nhìn hắn. Họ thực sự đã để ý vị Hoàng tử này đã lâu, thấy hắn có tài, có võ, có cả sắc, kết đôi với Rein thì đúng là không ai hợp bằng. Đang loay hoay để giúp hai đứa nhỏ có cơ hội tiếp cận với nhau nhiều hơn, thì lại xảy ra cơ sự này. Trong cái rủi âu cũng có cái may, vậy là Nữ hoàng Elsa đã âm thầm ra lệnh ngừng tìm kiếm tên thích khách lạ mặt.
Vua Truth cao hứng nói với Nữ hoàng Malia của Moon Kingdom: "Chúng ta quả thực đã mang ơn sâu nặng với Hoàng tử, muốn trả cái ơn lớn như vậy, chi bằng lập ra một hôn ước cho Hoàng tử Shade và Công chúa Rein, có thể tăng thêm tình hảo hữu giữa hai nước, ý Nữ hoàng thế nào?"
Nữ hoàng Malia trầm ngâm hồi lâu, liền nở nụ cười ngọt: "Không tồi."
Hắn lặng người. Không nằm ngoài dự đoán của nàng ta tối qua.
Chỉ có điều...
Được đính ước với người mà mình đã dành hơn một kiếp người để yêu thương bảo bọc, cớ sao... Hắn lại không vui?
Trong đầu hắn bây giờ, hình ảnh cô gái tóc trắng vừa chạy vừa khóc nức nở cứ lặp lại như một thước phim.
Có lẽ là bị ám ảnh một chút thôi. Đợi cho cảm giác này qua đi, hắn sẽ lại thấy bên cô gái tóc xanh này là hạnh phúc. Hắn tự huyễn hoặc mình như vậy.
Nữ hoàng Malia dò xét ý hắn: "Con thấy sao, Shade? Phía Công chúa Rein đã đồng ý rồi kìa."
Đã chấp nhận rồi sao? Điều hắn đã luôn khao khát bấy lâu giờ lại đến dễ dàng như vậy, suôn sẻ quá, khiến hắn cảm thấy không thực, thoáng sợ hãi, muốn buông bỏ.
Chỉ mấy ngày nữa thôi... Chờ cho cảm giác ám ảnh kia qua đi, hắn sẽ vui mừng, sẽ hạnh phúc thôi mà...
"Vâng, con đồng ý."
Lời hắn vừa dứt, toàn bộ quan lại đang có mặt liền đồng loạt vỗ tay, rền vang như sấm hai tiếng "Chúc mừng". Nữ hoàng Elsa cũng phấn khích không kém, gương mặt bà ửng hồng vì vui sướng. Vua Truth sảng khoái cười lớn. Cuối cùng cô con gái đáng yêu này của bọn họ cũng đã có một hậu phương vững chãi. Nữ hoàng Malia trầm lặng là thế, vậy mà cũng không giấu nổi nụ cười.
Ngoài hắn và cô ra thì ai cũng hoan hỉ cười vang chúc phúc.
Cơ mà, hình như còn có một người nữa không cười ở đây.
Hắn vô tình phát hiện ra, một ánh mắt buồn màu hồng đỏ đang lẩn khuất trong bóng tối.
...
Bữa tiệc thông báo mối liên hôn giữa hai vương quốc lập tức được tổ chức ngay tại Sunny Kingdom sau đó hai hôm, vô cùng quy mô và rộn rã. Khách khứa từ cả thảy bảy vương quốc đều đổ về tấp nập, chưa bao giờ Sunny Kingdom lại tưng bừng như thế.
Hắn cùng chị nàng đứng tiếp khách, ở sảnh chính lâu đài. Gương mặt chị trở nên bối rối và buồn bã trước mặt vị Hoàng tử tóc vàng, mặc dù cậu ta vẫn vô cùng hòa nhã và ôn nhu nói lời chúc mừng. Hắn đứng bên cạnh sắc mặt chỉ thoáng biến đổi. Nếu không muốn cùng hắn đứng đây thế này, thì tại sao lại đồng ý kia chứ?
Suy nghĩ này xẹt qua khiến hắn rùng mình gạt bỏ ngay lập tức. Đây là điều hắn luôn muốn bao lâu nay, cứ ngỡ không bao giờ có thể thực hiện, vậy tại sao có rồi lại muốn phủi đi? Hắn thở dài, cảm thấy mình đúng là con người chẳng ra gì.
Cô đứng bên, để ý nãy giờ ánh mắt hắn vẫn luôn đảo qua đảo lại như tìm kiếm một bóng hình. Nhưng là ai thì cũng chẳng liên quan đến cô. Hai người bọn họ vốn không quan tâm nhau như vậy, cô đồng ý mối hôn ước này cũng là do đáy mắt hàm ý đe dọa của Mẫu hậu, để rồi tự hỏi, cô và hắn, hai đường thẳng song song không bao giờ giao nhau đúng như trong lý thuyết, liệu rồi sẽ đi về đâu?
...
"Poomo, bữa tiệc kia có rất nhiều đồ ăn ngon, ngươi tranh thủ đi."
Tinh linh nhỏ ngồi trên cao đang thèm nhỏ dãi, nghe thấy lời đề nghị không khác nào bắt được vàng, nhưng lại không nỡ rời đi.
"Ngươi không xuống sao?"
Nàng nhéo tai tinh linh, giọng nói bông đùa: "Ngươi nghĩ gì mà kêu ta xuống đó? Để bọn họ vác đao kiếm chém chết ta sao?"
Tiểu tinh linh à lên môt tiếng đầy thông cảm, chân thành vỗ vai cô bạn cùng phòng tội nghiệp.
"Ta sẽ đem đồ ăn về cho ngươi. Ở yên đây, đừng buồn nhé."
"Ừm."
Tông giọng nàng có cao hơn một chút, khiến tinh linh nghĩ rằng nàng đang vui, để nàng ở đây một mình sẽ không sao, liền yên tâm bay xuống bằng đường cửa sổ.
Nàng đợi cho bóng dáng nhỏ bé kia biến mất lẫn trong đám đông, một giọt nước mắt lấp lánh bất ngờ chảy xuống thấm vào bộ váy nàng đang mặc.
Dạo này nàng nhu nhược hay khóc quá nhỉ? Nhưng nàng cũng sắp đi xa, khóc một chút thì cũng đâu có sao? Coi như là những giây phút nuông chiều bản thân cuối cùng trong đời, thế là được.
Viên thuốc độc giờ đã ngả đen hoàn toàn, nằm trong bàn tay trắng ngần của nàng rất không hợp.
Và rồi, cùng với nước mắt, những giọt máu đỏ rơi xuống liên tiếp, thoáng chốc đã nhuộm đỏ cả bộ váy trắng tinh khôi.
Nàng được giải thoát rồi...
...
Đến đây rồi, các cậu nghĩ end của truyện sẽ đi theo hướng nào 😂?
Tớ định để đêm nay mới đăng cơ nhưng mà sợ mình mải xem Táo Quân quá quên mất nên phải đăng ngay 😂😂.
Hôm nay là 30 Tết, sắp giao thừa rồi, chúc tất cả các cậu một năm mới thật là mạnh khoẻ và hạnh phúc nha. Happy New Year 🌸.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com