Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

61

Không đến 20 phút sau, xe đến dưới lầu nhà Tiêu Nghị, hai huynh đệ khiêng thùng lớn chạy như bay lên lầu sáu, tiểu khu này mới xây, phụ cận cũng thực sạch sẽ, tỷ lệ người vào ở rất thấp, Lô Chu xuống xe nhìn thoáng qua nói “Nhà cậu không tồi đi.”

“Mấy năm trước mua.” Tiêu Nghị nói “Vốn là muốn sau khi tốt nghiệp, mua cho tôi hôn phòng, hiện tại em tôi ở chung với ba mẹ, đứng tên em tôi.”

Lô Chu gật gật đầu, Tiêu Nghị nói “Chu ca đêm nay trước hết ở nhà của tôi đi, đều thu thập xong, ngày mai đổi khách sạn…”

“Không cần.” Lô Chu nói “Mồng 3 trở về đi.”

Tiêu Nghị nhẹ nhàng thở ra, Lô Chu ở nhà mình trong khi nam phách nữ, lúc ra tới cũng còn không phải khó hầu hạ như vậy, vào cửa nhà Tiêu ba Tiêu mẹ nhiệt tâm muốn chết, chạy đến nghênh đón, đầu tiên tiến Tiêu gia, là LV của Lô Chu, Tiêu ba tuy rằng không tiếp xúc xa xỉ phẩm, nhưng biết thứ này tựa hồ có chút quý.

“Ai nha —— Rốt cục chờ được con  ——” Tiêu ba cùng Tiêu mẹ cho rằng có thể nhìn thấy con dâu, Lô Chu lộ diện, hai người nhất thời há hốc mồm, cư nhiên là một nam nhân.

Tiêu ba: “…”

Tiêu mẹ: “…”

“Đây là Chu ca.” Tiêu Nghị nói “Chu ca, cha mẹ tôi.”

“Chào chú, chào dì.” Lô Chu một đầu hắc tuyến cùng Tiêu ba Tiêu mẹ bắt tay, Tiêu ba trước hết lấy lại tinh thần cười nói “Mau mau, mời ngồi, dọc theo đường đi mệt rồi.”

Về đến nhà liền an toàn, Tiêu Nghị nghĩ thầm Lô Chu tính tình có không tốt, về nhà cũng có thể yên tĩnh vài ngày, anh chẳng lẽ là còn muốn trước mặt mẹ tôi mắng tôi a.

Quả nhiên, Lô Chu không mắng chửi người, đến nhà Tiêu Nghị làm khách ngược lại còn thực khách khí.

Tiêu ba là một chủ nghiệm giáo dục tiểu học, sắp về hưu, Tiêu mẹ trước kia làm công tại xưởng dệt kim Kinh Sơn, sớm nội lui, mỗi ngày liền nhắc tới chuyện hai đứa con trai kết hôn, trưởng bối tuy rằng không thấy con dâu, có chút thất vọng, nhưng lập tức liền điều chỉnh lại đây, đối Lô Chu vẫn rất nhiệt tình.

Tiêu Nghị một bên đem đồ của Lô Chu dọn vào phòng, một bên giới thiệu Lô Chu là thủ trưởng mới của hắn, hơn nữa vẫn luôn chiếu cố hắn, Tiêu ba liền không trụ cảm tạ Lô Chu, lại kêu con mình không hiểu chuyện, ai nha để y quan tâm nhiều.

“Kêu con Tiểu Lô là được.” Lô Chu cười nói.

“Ăn một chút gì đi.” Tiêu mẹ nói “Vốn là nghĩ các con buổi chiều sẽ trở lại … Xuân vận trên đường đều bị chận, đến đến đến, Tiểu Lô ăn lót dạ trước, dì đi hầm canh.”

Tiêu mẹ đi mở nồi áp suất, Lô Chu hướng Tiêu Nghị nói “Cậu làm việc của cậu đi, không cần phải để ý tới tôi, ai, cám ơn dì.”

Tiêu Nghị rốt cục đem Lô Chu dàn xếp xuống dưới, người một nhà trải qua ngắn ngủi náo nhiệt liền khôi phục bình thường, Tiêu ba hỏi “Đỗ Mã sống thế nào, lần trước nó còn gọi điện thoại về nhà, hỏi phương thức liên lạc của con.”

Tiêu Nghị nhớ tới, kia hẳn là năm trước, bọn họ họp lớp, Đỗ Mã mới gọi điện thoại tới nhà hắn, liền nói “Cậu ấy hiện tại quản lý công ty ba cậu ấy, đều đi Lexus.”

Tiêu ba hơi trách cứ nhìn Tiêu Nghị liếc mắt một cái, Tiêu Nghị hắc hắc cười, ngồi vào bàn ăn, Lô Chu đang ăn canh, Tiêu Nghị nói “Mẹ! Canh còn không?”

Tiêu mẹ cho hắn một chén canh, Tiêu Nghị gắp củ sen cho Lô Chu nói “Chu ca anh nếm thử ngó sen này đi, toàn quốc đều không có.”

“Tôi biết.” Lô Chu nói “Trước kia tại Vũ Hán cũng thường ăn, đi Bắc Kinh cũng rất ít ăn.”

Chỉ có Hồ Bắc bên này canh sườn heo củ sen sắc thuốc mới mang theo màu sắc cùng mùi hương độc đáo, củ sen có thể kéo ra sợi, Tiêu Nghị lang thôn hổ yết uống hương vị gia đình, cảm giác không thể tái thư thái hơn.

Ăn khuya xong Tiêu Nghị lại đi chuẩn bị nước ấm, vội trước vội sau lấy quần áo cho Lô Chu, Lô Chu nói “Tôi tự mình làm.”

“Không quan hệ.” Tiêu Nghị nói “Buổi tối chúng ta ngủ gian phòng này.”

Nhà Tiêu Nghị là 2 phòng 2 lầu, nhưng hơn 90m2, thực rộng rải, hắn biết thói quen của Lô Chu, trước tiên kêu cha mẹ đem phòng thu thập sạch sẽ, hết thảy không cần thiết thì dọn đi, máy tính dọn đến phòng khách để đệ đệ lên mạng, đệm chăn toàn bộ đổi mới, Hoa Trung không có hệ thống sưởi, vừa đến mùa đông rất lạnh, phải mở lò sưởi.

Bởi vì vào ở chưa bao lâu, cửa sổ được lau thập phần sạch sẽ, bên ngoài là cảnh đêm, giường rất lớn, gia cụ cũng mới, không kém khách sạn, Tiêu Nghị rót ly nước, đặt ở tủ đầu giường, đem sản phẩm điện tử trong nhà kết nối wifi, mới đi tắm rửa.

Lô Chu đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn bên ngoài ban công, ngọn đèn dầu rực rỡ, ban công thầm thì gọi, làm Lô Chu hoảng sợ, phát hiện bên ngoài nuôi hai con gà.

“Phụ huynh học sinh đưa.” Tiêu Nghị tắm rửa xong tiến vào nói “Có chút lạnh, đến nhà bếp, ăn mừng năm mới.”

Tiêu Nghị dọn ***g gà vào nhà bếp.

“Phòng ở bao nhiêu tiền một 1m2?” Lô Chu hỏi.

“Đã mua nhiều năm trước.” Tiêu Nghị một bên lau tóc, vừa nói “Lúc mua mới hơn 3 ngàn, hiện tại tăng hơn 5 ngàn.”

Lô Chu: “Không tồi, không khí cũng thực tốt.”

Tiêu Nghị ngả ra đất nghỉ nói “Tiền lương cũng thấp, em trai tại siêu thị làm hậu cần, một tháng hơn 2 ngàn, vẫn là nên dựa vào quan hệ tìm công tác.”

Lô Chu nói “Cậu về nhà cũng tốt, như thế nào không trở lại?”

“Ai.” Tiêu Nghị nói “Về nhà cũng không thể ở trong thị trấn, học âm nhạc ở trong này có thể tìm công tác gì? Vẫn là đến Vũ Hán, 1m2 một vạn, mua không nổi.”

“Cậu còn biết kéo đàn nhị? !” Lô Chu giống như phát hiện đại lục mới, cầm lấy sách học đàn nhị của Tiêu Nghị trên giá sách.

“Khi còn bé học.” Tiêu Nghị nói “Còn thi nữa, tiểu học ba năm vẫn luôn kéo đến sơ nhị, đã nhiều năm, cái này là động lực để tôi học âm nhạc, tôi kéo cho anh nghe?”

Tiêu Nghị mở ra rương đàn nhị, đã thật lâu không kéo, Lô Chu hoài nghi nhìn hắn, tựa hồ vốn không tin hắn thật có thể kéo. Tiêu Nghị điều âm, lau dây đàn nửa ngày, Lô Chu nói “Quên đi, thu hồi, nơi nơi đều là bụi.”

Tiêu Nghị ấn dây đàn, trầm ngâm một khắc, kéo khúc nhị tuyền ánh nguyệt, Lô Chu nói “Thương xót mau dừng lại, năm mới, không cần kéo khúc này.”

Tiêu Nghị xấu hổ cười cười, thu đàn nhị nói “Đàn nhị hồ là gia truyền, đây là đồ gia truyền. Ba của tôi không học, kêu tôi đi học, kết quả không có gì phát triển chuyên nghiệp.”

Lô Chu nói “Cái kia đâu? Lấy tới xem một chút?”

Lô Chu chỉ khung ảnh trên giá sách, Tiêu Nghị nhất thời luống cuống tay chân, muốn đem khung ảnh thu hồi, Lô Chu lại biến sắc, Tiêu Nghị phải ngoan ngoãn lấy ra, cho Lô Chu nhìn.

Mặt trên là Tiêu Nghị cùng một ca sĩ rất nổi tiếng, hai người ghé vào đồng thời, cười khoa tay múa chân.

Lô Chu kinh ngạc nói “Cậu quen anh ta?”

Tiêu Nghị nó: “Cùng một nhóm …”

Lô Chu cao thấp đánh giá Tiêu Nghị, có loại cảm giác nhận không ra, Tiêu Nghị thành thật công đạo nói “Lúc ấy chúng tôi tham gia cuộc thi nam sinh giỏi nhất, liền chụp ảnh này.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #comantu