Chap 30 Giải cứu.
_Cái gì? Kim Ngưu bị bắt cóc- Song Ngư hét lớn trong máy.
Thiên Yết rất muốn bịt cái miệng bên đầu dây kia nhưng rầt tiếc là không được.
_Cô biết nên làm gì rồi chứ?- Thiên Yết tạm thời bỏ qua cho Song Ngư.
Song Ngư cười hì hì trong máy:
_ Biết mà, ông tổ của tôi ơi.
_Vậy tốt nhất nên làm liền đi- Thiên Yết lạnh lùng ra lệnh.
_ Tuân chỉ- Song Ngư vừa nói dứt lời thì bên đầu kia đã cúp máy.
Song Ngư chỉ tủm tỉm cười:
_Không biết tên điên nào chọc ngay ổ kiến lửa đây ?
Thiên Yết cúp máy thì liền nhìn thấy sắc mặt lo lắng của ông nội và mẹ, anh chỉ đành phải nói:
_Con nhất định không để cô ấy xảy ra chuyện.
_Nhơng con cũng phải cẩn thận- mẹ anh nói.
Ông nội anh tiếp lời:
_ Phải cứu được cháu dâu của về đó.
Thiên Yết gật đầu:
_Dạ.
Sáng hôm sau, Kim Ngưu ngồi trên ghế, tìm mọi cách tháo dây ra nhưng vô dụng. Ngược lại còn lhiên nó cứa rách da thịt cô.
Đệt mẹ!!! Đau bỏ mẹ, thằng cờ hó nào trói bà thế này. Nếu thoát ra được bà sẽ xử mày.
"Rầm" ông già ngày hôm qua đập cửa xông vào, mặt dữ tợn nhìn cô rồi đi về phía cô. Vung tay lên tàt vào mặt cô.
_Thằng chó Thiên Yết dám chơi tao. Hắn dám đem người đến- vừa nói xong câu này thì ông ta lại tát Kim Ngưu.
Kim Ngưu dù đau nhưng vẫn không lên tiếng.
Lão ta lại rống to lên:
_Nếu hắn đã làm vậy tức là hắn ta không cần mày.
Lời lão ta vừa dứt thì bên ngoài đã ồn ào. Một tên chạy vào báo cáo:
_Đại ca, nguy rồi. Thiên .....Yết đến, hắn... hắn đến.
Mặt lão ta tái dần, cơ thể hơi nghiêng ngã nhưng lão ta nhìn cô. Ánh mắt đầy phẫn nộ:
_Nếu hắn ta không cần mày thì tao đem mày chết chung với tao chắc hắn cũng sẽ không để ý nhỉ?- lão vừa nói vừa rút trong người ra cây súng.
Kim Ngưu nhắm mắt, chờ đợi cái đến. Nhưng mà cô vẫn còn rất nhiều nuối tiếc a. Cô còn cha mẹ không những thế còn có mẹ chồng và ông nội chồng nữa. Và quan trọng nhất là Thiên Yết, ông xã của cô.
"Đùng" tiếng vang lên, nhưng tại sao cô lại không có cảm giác đau mà chỉ có cái gì đó văng vào mặt cô.
Lúc này Thiên Yết chạy vào, đám đàn em đã vào và khống chế hết bọn đàn em của ông ta. Thiên Yết đi lại phía Kim Ngưu, đôi tay bất giác sờ lên mặt đầy máu của Kim Ngưu.
Cảm giác có ám áp truyền từ tay vào má. Kim Ngưu từ từ mở mắt ra, đập vào mắt cô là gương mặt quên thuộc của Thiên Yết. Kim Ngưu bỗng khóc lớn.
_Hu....hu....hu anh là đồ xấu xa, hu....hu....anh khiến em bị bắt cóc. Anh là đồ đáng giận hu...hu.....
Thiên Yết đau lòng chỉ đành cởi trói cho cô rồi giúp cô gạt lệ. Cô xước mướt kể lể, lấy bàn tay Thiên Yết đặt lên má mình:
_Anh có biết là em bị người ta đánh không? Ủa, lão ta đâu?-luc nãy Kim Ngưu còn xém bị lão ta giết mà.
Vừa nhìn xuống đất thì thấy lão ta nằm đó. Thiên Yết bỗng lấy tay che mắt cô nhưng... đương sự đã ngất từ lúc nào không hay. Anh cười khổ, bế bổng cô lên rời đi. Trước khi đi, anh chỉ bỏ lại một câu:
_Dọn dẹp sạch sẽ.
Bọn họ chỉ gật đầu như hiểu lệnh. Anh thong thả bế Kim Ngưu lên xe rồi về nhà.
Tỉnh lại thì Kim Ngưu thấy mình nằm ở nhà. Quần áo đã được thay, mặt đã được rửa sạch máu. Cô xuống giường , muốn đi tìm Thiên Yết thì thấy anh đẩy cửa vào, trên tay còn bưng thức ăn.
_ Kim Ngưu, em định đi đâu vậy? Mau trở lại giường ngay cho anh- Thiên Yết nghiêm mặt nói.
Kim Ngưu chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời mà trở lại giường. Anh bưng thức ăn đến cho Kim Ngưu.
_ Em mau ăn đi, còn nóng đó. Ăn xong rồi thì lấy thứ này thoa lên mặt.
Thiên Yết quan tâm Kim Ngưu, cô chỉ biết ngoan ngoãn ăn rồi thoa thuốc lên mặt. Nhìn thấy cô thoa thuốc xong, anh định dọn dẹp đồ xuống lầu thì bị Kim Ngưu níu vạt áo lại.
_Ông xã, đừng giấu em bất cứ điều gì nữa nhé.
Nghe Kim Ngưu gọi mình là 'ông xã' khiến lòng Thiên Yết ấm áp vô cùng . Nhưng anh im lặng, không nói lời nào mà rời đi.
Kim Ngưu ở lại, trong lòng nhói đau. Rốt cục anh xem cô là gì đây? Tại sao lại không muốn cùng cô chia sẻ điều trong lòng chứ?
Ma Kết trong lòng đang ôm Cự Giải. Anh vừa mới được thỏa mãn xong nên tâm trạng rất tốt. Lúc nãy anh đã nhận được tin là đã giải thoát Kim Ngơu thành công.
_Vợ yêu à, chúng tiếp tục nha.
Vừa nói xong liền cùng Cự Giải đang mê man mà hoan ái. Mặc cho Cự Giải nài nỉ van xin tha thứ nhưng rốt cuộc vẫn bị Ma Kết ăn sạch sẽ.
Nhân Mã và Song Ngư đến thăm Kim Ngưu. Hai người sau khi ra về thì Cự Giải cũng đến thăm. Nhưng tâm trạng của Kim Ngưu vẫn không đỡ chút nào.
Nhân Mã, Song Ngư và Cự Giải chỉ có thể an ủi Kim Ngưu thôi.
Song Ngư tìm Thiên Yết thì thấy Xử Nữ. Song Ngư lại bắt đầu đeo bám Xử Nữ:
_Lão đại a, mau đi gặp chị dâu đi. Nếu không chị ấy sẽ buồn đêơn chết mất.
Thiên Yết nghe Song Ngư nói xong chỉ im lặng. Song Ngư thì đeo bám Xử Nữ khiến anh đành phải nói với Thiên Yết:
_Mình đi thăm Song Tử đây.
Rồi lập tức xua tay Song Ngư ra khỏi người mình rồi bỏ đi. Song Ngư cũng cáo biệt Thiên Yết mà chạy theo Xử Nữ.
Thiên Yết thở dài, anh quay về phòng thì thấy Kim Ngưu đã ngủ. Anh ngồi trên giường, tay khẽ vuốt ve gương mặt ngây thơ của Kim Ngưu.
Có lẽ lúc đầu anh không nên lấy Kim Ngưu. Để bây giờ cô phải chịu khổ vì anh. Không biết từ lúc nào, trái tim của anh đã lạc nhịp vì cô. Nhưng anh sợ, sợ sẽ không thể bảo vệ được cô. Anh phải nhanh chóng đứng vững, phải nhanh chóng trưởng thành để bảo vệ những người mà anh yêu quý, bảo vệ những điều mà anh muốn bảo vệ.
P/s : chúc mọi người đọc truyện zui zẻ:-).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com