Chapter 2: Kamado Family
Vợ tôi vô số tội
MC: Nào nào nào, hiện giờ đã đến một trong số những phần mà tôi yêu thích nhất đây. Tanjirou, mau liệt kê ra nào! Vợ của em có những tật xấu gì?!
Tan: Không có ạ! (•‿•)
MC: Thôi nào, đàn ông với nhau cả, mạnh dạn lên nào, nói một cái cũng có mất mát gì đâu?
Tan: Không có thật mà anh. (◍•ᴗ•◍)
MC: Cứ nói đi nào, yên tâm, có nhà tài trợ đồ bảo hộ cho em rồi, cho dù có bị vợ đánh cũng không sao đâu mà.
Tan: Em nói thật mà anh, vợ em chẳng có tật xấu nào hết á! ( ╹▽╹ )
MC: (¬_¬) Thật không đấy?
Tan: Em nói thật mà, em đâu có biết nói dối đâu anh.
MC: (¬_¬)...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Cameraman: Anh đệ nhất, Tanjirou nói thật đấy! Anh nhìn mặt cậu ta mà xem, nếu như nói dối thì kiểu gì cũng nhăn nhó lại cho mà xem. Nói thật mà!
Đạo diễn *gật gù*: Nói thật đấy.
MC: Haiz... chưa gì đã phải chuyển sang mục tiếp theo, tôi đã mong chờ lắm cơ mà?
----------------------
Tôi vô số tội
MC: Nào nào, mau nói đi còn chuyển sang mục mới. Mau liệt kê hết những tật xấu của em ra đây nào. Nhanh gọn thôi.
Tan: Ừm... đầu tiên là em rất cứng đầu.
MC & Đạo diễn & Cameraman & Nhà tài trợ *gật gù*: Cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng
Tan: Một khi em đã quyết định chuyện gì là sẽ theo đến cùng, vì điều này mà có lần em đã cãi nhau với vợ. Chính là việc mà bác sĩ bảo rằng nên khuyên vợ em bỏ một thai hoặc hai thai để tránh áp lực lên tim ấy. Đợt đó em cứng đầu quá, khiến vợ em tưởng lầm rằng em không muốn đứa bé nên bọn em cãi nhau một trận rồi cô ấy bỏ về nhà ngoại. Haiz... mệt mỏi lắm đấy ạ.
MC: Phụ nữ mang thai tính tình thay đổi rất lớn, đã thế lại còn bị nhóc lằng nhằng theo đuổi lải nhải bên tai suốt mấy tuần trời như thế, người ta không quạu mới là lạ.
Tan: Cái thứ hai là em quá tốt bụng nên... rước về hơi nhiều vận đào hoa...
MC: À... thảo nào lúc anh gọi điện đến nhà nhóc mời đi phỏng vấn. Nhóc Kanao nghe máy còn phải hỏi cặn kẽ xem các thành phần đến trường quay, nếu nữ phải là nữ đã có chồng, và nam thì phải là trai thẳng. Nhóc con, vận đào hoa của nhóc hơi bị nhiều đấy, cả nam lẫn nữ đều bị ăn sạch.
Tan: Cái cuối cùng là... em hay sợ hãi quá.
MC: Hn? Cái này hơi khó hiểu?
Tan: À thì... khi vợ em sinh mấy bé, bác sĩ trong bệnh viện thậm chí còn phải nhờ viện trưởng điều động người đến lôi em ra bên ngoài. Em cứ muốn ở bên vợ rồi em sợ này sợ nọ, nếu như có vấn đề gì xảy ra với vợ hay các con em... em sợ rằng mình sẽ không sống nổi nữa. Hơn nữa... lúc bác sĩ ở trong phòng cấp cứu chạy ra ngoài thông báo rằng vợ em bị bang huyết, thực sự mà nói lúc đấy em hối hận vô cùng...
Biết thế lúc trước em đã kiên trì khuyên cô ấy nên bỏ bớt thai, dù sao cũng là đa thai, chỉ cần có một con cũng được rồi mà. Chúng em vẫn còn trẻ, chúng em vẫn còn có khả năng sinh thêm mà, đâu phải mất đứa này là không thể sinh thêm được nữa đâu? Vậy mà em lại không làm... vậy mà em lại để cho cô ấy tiếp tục mang thai... Vậy mà... em lại đồng ý...
MC: *Thở dài ngao ngán*
Đạo diễn: *Chấm nước mắt*
Cameraman: Chuyển mục! Chuyển mục! Không tiếp tục cái đề tài bi thương này nữa!!
---------------------------
Con tôi vô số tội
MC *đưa khăn*: Nào nào, nhóc con. Lau nước mắt đi, chúng ta còn một mục cuối, xong mục này là về nhà với vợ và con được rồi.
Tan *đón khăn*: Vâng, em cảm ơn ạ.
MC: Nào, liệt kê hết tật xấu của lũ quỷ nhà nhóc ra đây, nói xong thì về đi. Thế quái nào một cái chương trình nhằm kiếm tiếng cười cho độc giả lại thành một cái chương trình sướt mướt bi lụy thế này?
Tan: Con em... tụ nhỏ rất là ngoan nên cũng không cần phải kể nhiều lắm đâu ạ.
MC & Đạo diễn: *cắn khăn* Tôi ghen tị!!!!!!
Tan: Youshirou là anh lớn, cũng rất có trách nhiệm, chỉ là đôi khi lại chiều hai em út quá nên thành ra hai đứa út mà cứ gây ra tội lỗi gì là đều cho anh tụ nhỏ gánh hết. Mà bọn nhỏ sinh ba cùng trứng, giống hệt nhau, hơn nữa chiều cao, ngoại hình cứ coi như là giống hệt nhau. Phân biệt đối với hai vợ chồng bọn em thực sự mà nói là khó lắm! Lúc còn nhỏ, đôi khi vợ chồng em vô tình cho 1 đứa ăn ba lần con hai đứa kia thì bị nhịn đói, đến lúc hai đứa kia gào lên khóc bọn em mới phát hiện ra ấy chứ.
MC *quay sang đạo diễn*: Vợ, hay chúng ta thử sinh đôi một cặp xem thế nào đi?
Đạo diễn *lườm MC*: Tập trung chuyên môn, muốn ngủ phòng khách hả?
MC: Nào Tanjirou, con của em còn có tội đồ gì nữa nào?
Tan: Tsutarou là anh thứ, cũng giống như You-kun, thằng bé rất chiều bé út, đặc biệt bao che cho em trai, cũng là đứa bày trò nhiều nhất mà cuối cùng phần lớn trong kế hoạch của thằng bé... người chịu trận đều là em...
MC: Hể~ Thú dzị, thú dzị a~ Nói anh nghe xem nào?
Tan: Có một đợt Kanao phải theo một món bác sĩ đi thực tập ở thành phố H, mấy bố con bọn em thường hay đi tàu điện từ thành phố T lên thành phố H, hoặc nếu không được thì sẽ gọi video cho mẹ. Có một hôm buổi sáng tỉnh dậy, em mắt nhắm mắt mở thay đồ cho bọn trẻ để còn đến trường mẫu giáo, em khẳng định là em không mặc nhầm áp cho bọn nó, cũng như đeo sai thẻ tên. Tsutarou, đeo xong còn tháo xuống đổi cho anh lớn và bé út, đến mức giáo viên nhìn ba anh em bọn nó chạy tung tăng mà bất lực chẳng phân biệt nổi. Giáo viên gọi cho mẹ nó, mẹ nó gọi cho em, giáo huấn một trận. Nằm không cũng trúng đạn.
MC: Nhóc này giống chị vợ em đấy, biết cách trêu người khác.
Tan: Bé út là Yuukirou, hay gọi là Yuu-chan bởi thằng bé khá là nhanh nhảu và cũng được lòng người. Nhìn cách nó làm nũng hai anh trai để anh nó chịu tội thay là biết luôn rồi ấy.
MC: Oh~ Có tiền đồ nha. Như vậy sau này khỏi lo con nhóc bị bắt nạt rồi.
Tan: Cả ba đứa nhóc nhà em đều rất tốt, rất ngoan, chỉ có điều một khi bọn nó đã muốn quậy rồi thì có khi cả cái công ty của em đi tan tành mây khói vì bọn nó mất. Mặc dù bây giờ tụ nhỏ mới có 2 tuổi nhưng em có thể đoán được trước... tương lai, công ty của em chắc bị bỏ xó bởi tụ nó mất...
MC: Trẻ con có ước mơ cũng tốt mà, nó muốn lập công ty riêng cứ kệ nó, nó muốn kế thừa, cũng kệ nó. Dù sao cũng đừng để lại quá nhiều tài sản cho con cháu làm gì, chỉ là chiều hư nó mà thôi.
----------------------------
Được rồi, chương trình [Hot Daddy Talks] với khách mời là tổng tài Kamado Tanjirou kết thúc tài đây.
Xin cảm ơn các bạn đã xem và ủng hộ chương trình.
Xin cảm ơn nhà tài trợ Ichijou Ryuji với thương hiệu đồ bảo hộ chống "bạo lực gia đình" không lo chết hẳn, chỉ lo thiếu tiền.
Xin chào và hẹn gặp lại các bạn trong số tiếp theo của chương trình.
Xin trân trọng cảm ơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com