Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Cùng nhau vượt qua thử thách

Ngày kiểm tra cuối tháng đã đến gần, và không khí trong công ty trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Mọi người đều tập trung cao độ vào công việc, chuẩn bị cho cuộc đánh giá quan trọng mà giám đốc Phong đã thông báo trước đó. Đặc biệt, Khang và Hiếu cảm thấy áp lực rất lớn, không chỉ vì công việc, mà còn vì mối quan hệ đang bị giám sát chặt chẽ.

"Cậu đã chuẩn bị xong chưa?" Hiếu hỏi Khang trong một lần tình cờ gặp nhau ngoài hành lang. Cậu không muốn nói quá nhiều về công việc trong lúc này, nhưng không thể không lo lắng.

Khang nhìn Hiếu với ánh mắt chắc chắn. "Tôi đã chuẩn bị kỹ rồi. Chúng ta chỉ cần làm tốt mọi thứ trong cuộc kiểm tra này. Nếu mọi thứ suôn sẻ, mối quan hệ này sẽ dễ dàng được chấp nhận hơn."

Hiếu gật đầu, nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng. Cậu biết rằng dù họ có làm tốt đến đâu trong công việc, những căng thẳng và sự chú ý của giám đốc vẫn luôn là một yếu tố không thể xem nhẹ.

...

Cuối tuần, giám đốc triệu tập một cuộc họp quan trọng với các phòng ban. Đây là dịp để ông đánh giá hiệu quả làm việc của từng bộ phận, đặc biệt là các dự án mà các nhân viên quản lý. Mọi người trong công ty đều cảm nhận được sự căng thẳng từ cuộc họp này.

Khi giám đốc Phong bước vào phòng họp, ánh mắt ông không rời khỏi những nhân viên chủ chốt, đặc biệt là Hiếu và Khang. Ông bắt đầu cuộc họp bằng những câu hỏi về các dự án đang triển khai, nhưng trong suốt buổi họp, ông không quên thỉnh thoảng đưa ánh mắt sắc bén về phía hai người.

Hiếu và Khang đều tập trung cao độ, trả lời mọi câu hỏi của giám đốc một cách tự tin và chắc chắn. Họ đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng, và giờ là lúc để chứng minh năng lực của mình. Tuy nhiên, bất chấp sự cố gắng của cả hai, họ vẫn không thể tránh khỏi sự lo lắng. Mỗi câu hỏi của giám đốc Phong đều khiến tim họ đập mạnh, nhưng cả hai đều cố gắng duy trì sự bình tĩnh.

Cuộc họp kéo dài hơn một giờ, và khi kết thúc, giám đốc Phong chỉ ra một số điểm cần cải thiện, nhưng cũng thể hiện sự hài lòng với tiến độ và kết quả mà cả hai đã đạt được. Ông mỉm cười một cách hiếm hoi. "Các cậu đã làm rất tốt. Tuy nhiên, tôi muốn nhắc nhở, công việc quan trọng, nhưng mối quan hệ giữa các cậu cũng cần phải duy trì trong giới hạn."

Hiếu và Khang thở phào nhẹ nhõm, mặc dù giám đốc Phong không nói rõ ràng, nhưng ánh mắt của ông cũng phần nào cho thấy sự chấp nhận mối quan hệ của họ, miễn là không ảnh hưởng đến công việc.

...

Sau cuộc họp, khi mọi người đã ra về, Hiếu và Khang vẫn ở lại văn phòng. Họ không thể giấu nổi cảm giác nhẹ nhõm, nhưng cũng có chút bồn chồn.

"Cuối cùng thì mọi chuyện cũng xong," Hiếu nói, giọng nhẹ nhõm hơn hẳn. "Cảm ơn cậu đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong cuộc họp này."

Khang nhìn Hiếu, đôi mắt anh đầy sự cảm kích. "Cảm ơn cậu, Hiếu. Nếu không có cậu, tôi không biết mình có thể giữ bình tĩnh được không."

Hiếu mỉm cười, nhưng rồi lại trầm ngâm. "Tôi nghĩ chúng ta đã làm đúng. Nhưng, liệu giám đốc có thực sự chấp nhận chúng ta không? Mối quan hệ này không thể cứ tiếp tục giữ bí mật mãi được."

Khang nhìn Hiếu một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng lên tiếng: "Tôi nghĩ giám đốc Phong đã hiểu. Nhưng chúng ta cũng không thể chắc chắn 100%. Chúng ta sẽ phải tiếp tục duy trì sự chuyên nghiệp trong công việc, nhưng cũng cần giữ gìn mối quan hệ này như một phần quan trọng trong cuộc sống cá nhân của mình."

Hiếu gật đầu, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. "Cậu nói đúng. Chúng ta sẽ làm việc tốt, và nếu có bất kỳ vấn đề gì, tôi sẽ cùng cậu đối mặt. Mối quan hệ này là quan trọng đối với tôi."

Khang mỉm cười. "Tôi cũng vậy, Hiếu. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách."

...

Kể từ sau cuộc họp đó, bầu không khí trong công ty có vẻ ít căng thẳng hơn. Mọi thứ dường như đã trở lại bình thường, mặc dù Hiếu và Khang vẫn giữ khoảng cách chuyên nghiệp trong công việc. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là mối quan hệ của họ đã kết thúc. Trong những buổi tối sau giờ làm, họ vẫn thường gặp nhau và dành thời gian bên nhau, dù không thể công khai như trước.

Một buổi tối, khi cả hai cùng đi dạo trên một con phố vắng, Hiếu lên tiếng: "Khang, tôi cảm thấy mình đã sẵn sàng để mối quan hệ này được công nhận. Chúng ta không thể mãi sống trong bóng tối."

Khang nhìn Hiếu, đôi mắt anh tràn đầy sự thấu hiểu. "Tôi đồng ý. Chúng ta sẽ không còn phải giấu diếm nữa. Nếu chúng ta có thể giữ được công việc và mối quan hệ này, tôi tin rằng chúng ta sẽ hạnh phúc."

Hiếu nắm lấy tay Khang, một động tác nhỏ nhưng đầy ý nghĩa. "Chúng ta sẽ không bao giờ để công việc hay bất kỳ ai ngăn cản mối quan hệ này."

Khang cười nhẹ, rồi siết chặt tay Hiếu. "Đúng vậy. Mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com