Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6.

Sáng hôm sau.

Vẫn như thường ngày, Zenitsu vẫn dậy từ khi trời còn tờ mờ sáng để đi tập luyện. Mọi thứ vẫn diễn ra một cách bình thường. Điều duy nhất khác biệt là sự xuất hiện của những người mới chuyển tới gần nhà cậu.

Nhưng cậu cũng chẳng quan tâm lắm, chạy về nhà và chuẩn bị đồ đi học.

Vào buổi sáng, Zenitsu và những người khác học những môn học bắt buộc như bình thường. Buổi trưa bọn cậu tập trung ở nhà ăn thưởng thức những món ăn thượng hạng do chính anh hùng đầu bếp Lunch-Rush làm ra. Và buổi chiều chính là chương trình huấn luyện anh hùng cơ bản hàng ngày.

- Ta đây, bước qua cửa, như một người bình thường. - All Might- sensei bước vào lớp.

Những tiếng xì xào bắt đầu rộ lên...

- Không thể tin được, All Might sẽ dạy chúng ta sao?!

- Thiết kế đó từ thời Silver Age rồi!

- Bộ đồ trông đau mắt quá, Kero...

- Màn xuất hiện thật là tỏa sáng đó sensei!!!!

- Huấn luyện nền tảng anh hùng! Trong lớp học này, ta sẽ xây dựng nền tảng anh hùng của các em thông qua vô số thử thách!

- Không biết đó sẽ là gì nhỉ?

- Hãy cùng bắt đầu luôn nào!! Thử thách chiến đấu!!

- Thử thách chiến đấu?

- Và để bắt đầu trận đầu tiên...bọn ta đã chuẩn bị những trang bị mà các em yêu cầu để đồng bộ với năng lực của mình...

- Trang bị chiến đấu của chúng ta!!

- Thay đồ vào rồi đi thôi! Mọi người tập trung ở khu B nhé! Trang phục mà các em mặc vào chiến trường rất là quan trọng đó! Và đừng quên! Từ bây giờ các em chính thức là... anh hùng!

Khu B.

- Oa! Trang phục của cậu trông đẹp vậy Agatsuma- san!

- Nhìn ngầu thật đó!

Bỗng một bàn tay to lớn đặt lên đỉnh đầu của cậu vò mạnh, mà không cần nói thì cậu cũng biết đó là ai.

- Nhóc con, đừng có khóc nhè nữa đấy nhá!

Cậu quay đầu nhìn lại, Uzui lúc này đã mặc bộ đồng phục sát quỷ y hệt kiếp trước, chỉ là mái tóc bạch kim dài được buông ra thả trên bờ vai rộng rắn chắc, tuy hắn không cuồn cuộn như kiếp trước, nhưng nhan sắc tên này đúng là nghịch thiên mà. Làm người cần thiết phải chiếm spotlight đến thế không, nghĩ đến đây, đầu cậu truyền đến một dòng chữ như mấy cái biển quảng cáo đèn led "Ta là thần lễ hội" nhấp nha nhấp nháy đủ màu sắc. À được rồi, mỹ nam an tĩnh không chấp người thích làm màu ra dẻ, may mà tên đầu lợn kia không ở đây, nếu không nhất định sẽ loạn mất tiêu.

- Bỏ tay anh ra khỏi đầu tôi ngay!

Uzui đưa tay xoa mái tóc vàng hoe như bông bồ công anh chưa kết hạt kia, cảm giác mềm mại không khỏi làm anh yêu thích, từng sợi tóc vàng óng như tia nắng mặt trời khẽ luồn vào từng kẽ tay anh. Tên nhóc này đã không còn vẻ sợ hãi nhút nhát như trước kia, thay vào đó sự lãnh đạm và bình thản, không còn dáng vẻ khóc lóc bù lu bù loa kia, mà là sự lạnh lùng và kiên định. Cơ mà, dáng vẻ nào của cậu cũng khiến anh yêu thích, nghe tiếng nói mang sự khó chịu của cậu, trong lòng anh dâng lên một cảm giác muốn trêu chọc. Anh rời tay khỏi mái tóc cậu, âm giọng mang chút cợt nhả vang lên.

- Được rồi, được rồi, nhóc hung dữ thật đấy!

Cậu siết chặt chuôi kiếm, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, đã rất lâu rồi cậu mới mặc lại bộ đồng phục sát quỷ, tuy sát quỷ đoàn không tồn tại ở thế giới này, nơi đây cũng không có quỷ, nhưng cậu lại cảm thấy được quay về ngày xưa, được cùng những người bạn cười nói vui vẻ.

- Được rồi, để tôi xem mấy đứa làm được gì nào tân binh! Đến lúc bắt đầu thử thách chiến đấu rồi! Đây sẽ là một thử thách chiến đấu trong nhà! Lần này mấy đứa sẽ được chia đội thành "anh hùng" và "tội phạm", một đội hai người.

Giọng nói của thầy giáo vang lên cắt đứt nguồn suy nghĩ của cậu, lúc này cậu mới dời sự chú ý về phía trước.

Sau khi chia đội.

- Vậy là tôi với nhóc chung một đội rồi nhỉ!

Cậu chẳng nói gì cả, đã xảy ra thì cứ vậy mà xảy ra đi, dù sao cậu cũng không muốn cãi nhau với tên này.

- Bây giờ hai đội đầu tiên sẽ đấu với nhau là đội A và đội D! Đội A sẽ là "anh hùng" còn đội D sẽ là "tội phạm". Trận đấu bắt đầu.

_______________

Thời gian cứ vậy chậm rãi trôi qua.

- Đầu sầu riêng kia thật sự rất mạnh, nhưng cậu ta lại để cơn giận điều khiển bản thân, thực sự không hợp để làm các nhiệm vụ giải cứu. Còn bông cải xanh kia có vẻ vẫn chưa kiểm soát được sức mạnh của bản thân, hành động lại bộp chộp không suy xét đến việc trái boom kia là hàng thật. Mà ai lại để bản thân bị thương nặng hơn cả đối thủ kia cơ chứ.

Uzui đứng bên cạnh cậu, cất giọng phân tích về khả năng của anh trai cậu và Izuku.

- Cám ơn vì đã phân tích, và cái đầu sầu riêng và bông cải xanh đó có tên đấy.

Uzui im lặng một lát, anh ngờ ngợ về tên của tên sầu riêng kia, bỗng chốc nhận ra kiếp này bọn họ cùng họ, anh hiểu ra có lẽ bọn họ là anh em, cơ mà sao không giống miếng nào vậy nhỉ?

- Sầu riêng là anh trai nhóc hả?

- Ngừng việc gọi tôi là nhóc đi cái tên lòe loẹt này, chúng ta bằng tuổi nhau đấy!

Zenitsu khó chịu đưa tay gạt đi bàn tay trên đầu mình ra, gương mặt lộ ra vẻ tức giận.

- Nhưng cậu lùn hơn tôi.

Anh thản nhiên nói, cậu tức giận đến mức nghiến răng, liền bỏ Uzui đứng đó đi qua chỗ khác.

- Đội "anh hùng" win!!! Midoriya sẽ được đưa tới phòng y tế. Được rồi! Bây giờ đến trận tiếp theo, đội B là "anh hùng", đội I là "tội phạm". Trận đấu bắt đầu!!

Tại khu thi đấu.

- Một người ở phía Bắc trên tầng 4... người còn lại ở đâu đó cùng tầng, đi chân trần... Tên vô hình đó định mai phục chúng ta sao?

- Cậu ở ngoài đi. Nếu không thì phiền phức lắm. Nếu bọn họ chơi phòng thủ... thì dễ dàng hơn rồi.

Tại phòng theo dõi.

- C... cậu ta đóng băng cả tòa nhà rồi!

- Mạnh, thông minh nhưng lại quá kiêu ngạo với sức mạnh của mình.

- Làm như anh không ấy.

- Nhóc khen tôi vừa mạnh vừa thông minh à?

- Không, vế sau kìa, đồ lòe loẹt.

Những trận đấu lần lượt diễn ra một cách nhanh chóng. Mọi người đều thể hiện năng lực một cách xuất sắc. Rồi cũng đến đội của cậu và Uzui.

- Tốt lắm mấy đứa!! Ngoại trừ nhóc Midoriya ra thì không có ai bị thương nặng cả! Mọi người đã làm hết sức mình, bây giờ sẽ bắt đầu tiến hành trận cuối cùng. Hai người trong số các em sẽ đấu với Zenitsu và Uzui, nhóm của họ sẽ là "anh hùng" còn các em là "tội phạm".

- Sensei, em muốn đấu với cậu ta!

Giọng nói của Bakugou cất lên, tay chỉ về phía Uzui, bởi vì mặc dù có hơi cọc với Zenitsu thì sau cùng cậu cũng là một thằng cuồng em trai, bởi vậy hồi bé chưa thằng nào bắt nạt cậu mà chưa bị ăn đập cả. Huống chi hiện tại còn xuất hiện thêm một tên lòe loẹt cứ sáp sáp vô em trai của cậu thì hỏi xem có thằng cuồng em trai nào chịu nổi?

- Được thôi, tôi sẽ cho cậu thấy thế nào là sự bùng nổ!

Trong lúc hai người này còn mắt qua mày lại tia lửa bùm bùm chéo chéo thì cậu đã xách đít chạy qua chỗ khác rồi.

- Này, Zenitsu, đấu với tui không?

Trước mặt cậu là Kaminari, cậu bạn mang kosei hệ điện, cậu ta tươi cười đề nghị với cậu, đôi mắt còn có chút phát sáng.

- Được thôi.

____________________________________________________________________

Ai rồi cũng mê Zenitsu thui. Tui bế quan tiếp đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com