extra [2]
Lisa nằm dài trên sofa. Luca gối đầu lên tay cô ngủ say, còn cô thì mải mê trêu chọc Leo ngồi trên bàn chăm chú theo dõi màn hình lớn. TV đang chiếu bộ phim dài tập nào đó mà có Lee Dong Wook vào vai chính. Tai của bé của vẫy vẫy để tránh sự phiền phức. Lisa vẫn không từ bỏ dù Leo chẳng màng đến cô.
Hôm nay là chủ nhật. Cô được nghỉ. Cảm giác uể oải này chính là thứ cô ghét nhất. Đáng lẽ người ta sẽ cảm thấy vui vẻ và tận hưởng ngày nghỉ của mình, nhưng Lisa lại cảm thấy chán chường, chẳng muốn làm gì.
"Này Leo, Jeon Jungkook đâu rồi?"
Thật ra một nguyên nhân nữa là do sáng mai mở mắt cô đã không nhìn thấy gã đâu cả. Cô những tưởng gã sẽ nghỉ và dành cả ngày bên cô. Lịch làm việc của gã chẳng cố định. Nhưng lúc nào cô nghỉ gã cũng sẽ nghỉ, vậy mà bây giờ Jungkook lại biệt tích để cô một mình. Tin nhắn cũng không thèm trả lời nữa. Tiếng thở dài khiến Luca thức giấc. Bé con vươn người rồi lại cuộn tròn, dụi mặt vào cánh tay cô. Leo cũng không xem TV nữa mà nhảy đến nằm bên cạnh Leo. Nhìn hai đứa như vậy, cô bỗng thấy dễ chịu.
Lisa nghĩ mãi vẫn cảm thấy kì diệu. Tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc, cô và gã sẽ im lặng mà biến thành hai người xa lạ. Nhưng rồi cô lại ở trong nhà của gã, ngắm nhìn Leo và Luca ngủ say. Cô chưa bao giờ hết băn khoan về tình yêu của Jungkook. Nó đã bắt đầu từ bao giờ? Nó nhiều đến bao nhiêu? Nó khiến gã thay đổi như thế nào? Cô không biết, chỉ duy một điều rõ ràng nhất là Jungkook yêu cô.
Có tiếng mở cửa. Lisa giả vờ nhắm mắt, còn Luca và Leo đã nhanh chóng chạy về phía cửa.
"Hai đứa dậy rồi à? Mẹ đâu?"
Gã bước đến chỗ cô.
"Lisa à.."
Cô vẫn cố chấp nhắm mắt.
"Đồ lười này". Nói xong, gã đặt túi đồ trên tay xuống đất, cúi người bế cô vào phòng. Nhưng vừa bước được vào bước thì cô đã túm lấy cổ áo của anh rồi nheo mắt hỏi.
"Jeon Jungkook sáng nay anh đi đâu?"
Gã cười bất lực vì trò mèo của cô, nhưng vẫn không thả cô xuống. Mà cô cũng không có ý định đó. Cánh tay cô vòng qua cổ Jungkook, níu lấy gã không buông.
"Anh đi đến công ti, rồi ghé siêu thị mua chút đồ"
"Tại sao không trả lời tin nhắn?"
"Anh không thấy". Jungkook từ tốn trả lời câu hỏi của cô. Gã cả nói cả cười, vui vẻ như đang đùa giỡn. Leo và Luca đứng dưới chân Jungkook nhìn một màn tình cảm không ra tình cảm, hài hước cũng không ra hài hước. Lisa nép vào người gã, thủ thỉ
"Em cứ tưởng anh bỏ em đi cơ"
"Ồ anh đang tính thế đấy"
"Anh đừng có hòng, em không để anh đi đâu"
Lisa cứng rắn nói. Cô nghĩ mình thuộc kiểu người phụ thuộc có chủ đích. Nghĩa là cô sẽ cho phép mình dựa dẫm ỷ lại vào ai đó, và chỉ mình người đó thôi. Những chuyện khác, việc khác, người khác cô sẽ vẫn có thể làm tốt, độc lập và ứng xử bình thường. Mà như thế thì người đó phải ở bên cạnh cô mãi. Jungkook chính là người như vậy. Cho nên có chết cô cũng không để gã đi.
Gã cụng đầu vào trán cô, rồi lại một cái hôn sâu quen thuộc.
"Vì anh sợ không ai nuôi nổi em nên không dám đây"
Jungkook ngồi xuống sofa, cô vẫn chưa chịu tách ra khỏi người gã. Chu môi hôn lên cổ gã rồi nói
"Jeon đại nhân nói bao nuôi em cả đời mà, tính ném cục nợ này cho ai?"
"Thì em phải ngoan với chịu khó thỏa mãn anh chứ"
Gã cũng chẳng vừa, nói nhẹ bên tai khiến cô ngứa ngáy. Lisa ngồi thẳng dậy nhìn gã tức giận
"Đồ biến thái nhà anh"
"Sao biến thái vậy em vẫn thích còn gì?"
Cái điệu nhếch mép càng làm cô tức thêm. Jeon Jungkook lưu manh nhì thì không ai đứng nhất. Dù đã ở với gã qua bao mùa rồi nhưng cô vẫn thấy dị ứng với điều này. Mà nói vậy cũng không đúng, thỉnh thoảng cô thấy chuyện đó rất nam tính. Cô nhanh chóng bỏ qua mà tiếp tục ôm lấy gã.
"Vậy Jeon đại nhân cưới em chứ?"
Nói xong thì cô ngơ ngác đôi chút.
Con mẹ nó cô vừa nói gì vậy? Cầu hôn sao?
Lalisa cô đúng không còn tí tự trọng nào nữa. Lời tỏ tình thổ lộ trước, khi yêu thì bi lụy, câu níu kéo cũng tự miệng mình thốt ra, giờ thì cái quan trọng cũng nói mà chẳng suy nghĩ gì. Nãy khi cô nói câu đó, cô cảm nhận gã cũng có chút bất ngờ. Lisa muốn chui đi đâu đó ngay lập tức, nhưng Jungkook không để cô đi. Sau câu hỏi của cô, không ai nói với ai câu nào, chỉ có tiếng TV đều đều. Ngay lúc Jungkook gọi tên cô thì Leo đã nhảy đến giải vây cho cô. Lisa lấy cớ ôm Leo bỏ chạy.
Hình như cô đã bỏ lỡ câu trả lời của Jungkook mất rồi. Vì sau đó, gã chẳng nhắc lại chuyện đó nữa. Trong bữa ăn trưa, và cả thời gian đi dạo vào buổi chiều nữa. Cả hai nói đủ thứ chuyện, riêng câu hỏi của cô thì không. Chắc Jungkook nghĩ rằng đó là một câu đùa của cô thôi. Nếu gã nghĩ vậy thì cô lại thêm buồn hơn. Lisa không có suy nghĩ trước về lời cầu hôn đó, nhưng nó đâu phải là đùa. Hay bây giờ chưa phải lúc? Hay gã không có ý định đó? Càng nghĩ cô càng thêm nặng lòng. Cô giống như kẻ ngốc vậy, Jungkook nói yêu cô, cô đã nhanh nghĩ đến chuyện làm vợ.
Jungkook nói muốn đi tắm trước. Cô ngồi trên giường ậm ừ. Như bình thường cô sẽ lo lắng, vì nếu gã đi tắm trước thì chắc chắn đêm nay gã sẽ không để cô yên. Nhưng bây giờ thì cô bị thứ khác kéo đi xa đến nỗi không còn tâm trí cho chuyện đó nữa. Lisa nghĩ sẽ nói chuyện với gã sau khi tắm xong, trước khi gã định xử cô.
Nhưng lúc cô trở ra từ phòng tắm, thì phòng ngủ đã tắt đèn. Sàn nhà lại được rải dây đèn vàng thành lối đi ra phòng khách. Cô đi theo trong sự bất ngờ. Rồi lối đi đó dẫn cô đến chỗ gã. Jungkook đứng đó mỉm cười, đưa một tay về phía cô. Phòng khách sáng lấp lánh ánh đèn vàng. Trên tường là những tấm polaroid gã chụp cô được gã treo lên, cả trên bàn nữa. Còn có chữ viết tay của gã ở phía dưới, đề ngày tháng năm chụp nó. Màn hình đang chiếu đoạn video nào đó cô chưa từng xem. Cảnh cô ngủ say, cảnh cô ăn, nghiêm túc làm việc, hay mấy điệu nhảy buồn cười của cô. Tiếp đến là những khung cảnh lớn hơn. Chiều tà trên biển mà cô lặng lẽ ngắm nhìn, rồi con đường quen thuộc hai người từng đi rất nhiều lần. Cô vui vẻ cười nói, cô giận dỗi, nũng nịu. Gã đã ghi lại rất nhiều thứ, từ những ngày đầu bên nhau. Những thước phim lạ lẫm cho cô thấy một Lisa từ góc nhìn của Jungkook.
Lisa ngạc nhiên vô cùng. Hai tay cô đưa lên che miệng, chân bước từng bước đến bên cạnh gã. Jungkook dịu dàng nắm lấy tay cô.
"Thích không?"
Cô không nói nên lời, chỉ gật đầu. Mọi suy nghĩ trước đó bị thổi đi rất xa, đọng lại trong lòng cô là cảm động. Cô ôm chầm lấy gã, siết chặt tay. Người đàn ông này, cô thật sự không thể từ bỏ được.
Giọng gã trầm khàn
"Anh biết em đã nghĩ gì. Nhưng Lisa à, anh thật sự đã nghĩ đến chuyện đó rồi. Không ngờ em lại nhanh hơn anh thôi. Đồ ngốc, kiên nhẫn một chút không được sao?"
Cô ở trong lòng gã, sống mũi cay xè. Vừa cảm thấy mình đã quá hấp tấp, lại không có dũng khí đối diện.
"Những chuyện này, phải để anh chứ?"
Gã đẩy cô ra, vuốt nhẹ mũi cô rồi lấy ra một cái hộp đen. Chiếc nhẫn bạc được đưa ra trước mặt cô cùng câu nói
"Lisa, chúng ta kết hôn đi"
Cảm xúc vỡ òa, chuyển thành giọt nước mắt rơi khỏi khóe mi. Cô vừa khóc vừa đánh vào ngực gã, giống như đã chịu ấm ức rất lâu rồi.
"Jeon Jungkok đúng là tên khốn"
"Vậy em có muốn lấy anh không?"
"Có"
Cô gạt nước mắt rồi nói to. Jungkook thấy cô như vậy thì bật cười. Cô gái này, kể cả có không đồng ý thì gã cũng sẽ bắt bỏ bao giữ bên mình thôi. Gã đeo nhẫn cho cô. Viên kim cương nhỏ đính ở giữa lấp lánh xinh đẹp. Lisa nhìn một lúc rồi hỏi
"Đúng là đại gia à nha"
Gã cười bất lực trước câu nói của cô. Không khí lãng mạn cũng vì một câu nói của cô mà vỡ tan tành. Giữa Lisa và Jungkook, những khoảng lãng mạn thường kéo dài không lâu. Nó sẽ nhanh chóng biến thành một trò hài hoặc được đẩy thành cái gì đó cao hơn. Nhân lúc cô không để ý, Jungkook bế cô lên đem vào phòng. Lisa được Jungkook bế rất nhiều lần, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn gã trước. Từ phòng khách đến giường ngủ, chẳng là bao nhiêu bước, nhưng cũng đủ để cô in dấu hôn lên cổ Jungkook.
Gã vui vẻ đặt cô xuống giường, vuốt ve tóc cô. Ánh nhìn dịu dàng nhưng kiên định của gã cô đã thấu hiểu cả rồi, rằng gã sẽ thương cô hết lòng, trọn đời này. Lisa nghĩ bản thân nóng lòng, nhưng chắc gã cũng như cô vậy thôi, muốn được bên nhau danh chính ngôn thuận, muốn trao nhau một chức danh khác nhiều trách nhiệm hơn nhưng cũng lâu bền hơn.
"Hãy để anh yêu em"
Lisa mỉm cười, gật đầu chấp thuận. Từ một lần làm tình trong cơn say, đến lúc muốn trao cho nhau tất cả, cả hai đã cùng nhau đi một đoạn đường rất dài, đủ để bên nhau mãi về sau.
___
30 rồi, quà cuối năm cho mọi người nè. Cảm ơn đã theo dõi Bed suốt thời gian vừa qua. Năm mới vui vẻ nhé ♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com