Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.7

Goose mổ mạnh vào sau cánh tay Jungkook. Cậu cố gắng buộc một dải ruy băng với mẩu giấy nhắn vào cổ Goose và nó thì không chịu. "Oww. Mày đúng là độc ác." Cậu dừng lại và nhìn vào kẻ đang hành hạ mình. "Đừng có mách với Jimin là tao nói thế đấy nhé."

Thật xứng đáng với công sức bỏ ra khi Jimin gọi điện cho cậu khi phát hiện lời nhắn trên người Goose. Jungkook nghe thấy tiếng cười của Jimin trong từng lời nói của anh. "Goose chạy vào phòng tắm với anh và tờ giấy đã bị ướt. Anh không thể đọc một số từ."

"Nhưng em thực sự đã viết một bức thư tình về mông của anh đó hả?" Jimin hỏi, cười ngặt nghẽo.

"Có gì buồn cười sao? Anh có cặp mông tuyệt nhất đó." Jungkook hờn dỗi.

Anh cười lớn hơn.

Jungkook thích tán tỉnh Jimin. Cậu nghĩ mình tận hưởng điều hay hơn cả người được tán tỉnh là Jimin. Ban đầu Jimin rất thận trọng, điều này hoàn toàn có thể hiểu được khi xét những việc mà Jungkook đã làm. Jungkook hoàn toàn ổn với điều này. Cậu cảm thấy như mình có toàn bộ thời gian trên thế giới. Cậu muốn tán tỉnh Jimin lâu nhất có thể.

Cậu có vẽ một chút, giúp Jimin làm việc ở trang trại và đi dạo một mình. Cậu nhận ra rằng mình thích sự đơn độc. Thỉnh thoảng Jimin cho phép cậu dẫn Smelly đi dạo cùng. Cậu thích làm việc bên cạnh Jimin, bằng lòng với sự im lặng.

"Sao anh lại đặt tên nó là "Smelly"(Nặng mùi)?" Một ngày Jungkook đã dám lên tiếng hỏi. Cậu đã tránh những câu hỏi kể từ khi thốt ra những lời nói bất cẩn về những bộ phim Disney và Jimin. "Ý em là nó không hề có mùi khó chịu. Chỉ là mùi của những chú chó thôi."

"Lúc sáu tuổi, anh gọi mọi thứ mình thích là "Smelly", chỉ là do cảm xúc thế thôi. Như chiếc xe tải, con cá voi nhồi bông, chú mèo nhà hàng xóm mặc dù nó có tên khác và cả quyển sách yêu thích. Đó là thói quen kì quặc của anh và bố mẹ luôn trêu anh về điều này." Jimin trả lời với một nụ cười ngượng ngùng. Jungkook ngay lập tức vuốt ve má anh, hạnh phúc vì được tự do làm điều này.

Cậu cũng có những lúc làm mọi thứ rối tung lên. Jungkook thường kết thúc một cuộc chiến bằng cách kéo Jimin dựa vào ngực mình. "Làm ơn đừng mất niềm tin với em." Những cuộc cãi vã chủ yếu xoay quanh việc Jungkook lặng thinh và Jimin lạnh nhạt với cậu ngay từ lúc bắt đầu có dấu hiệu rắc rối.

Cậu mời Jimin đến ăn ở ngôi nhà gỗ của mình. Và vấn đề về việc đi hay ở của Jungkook được bàn đến. "Chúng ta sẽ tìm ra cách thôi, Jimin. Giờ chỉ cần tận hưởng mọi thứ thôi." Jungkook trấn an anh.

Khi Jimin chuẩn bị rời đi, Jungkook áp chặt anh vào tường và bắt đầu hôn anh một cách chậm rãi và nhẹ nhàng, một nụ hôn lướt nhẹ trên môi. Phải mất vài giây để nụ hôn dần sâu hơn khi Jimin đáp lại nhiệt tình. Jungkook cảm nhận được tay của Jimin lướt qua vai và cổ mình để luồn vào tóc cậu. Jungkook rời khỏi môi Jimin rồi tiến xuống để rải đầy những dấu hôn ở cổ và vai anh. Cậu hít hà mùi hương của anh, một sự hòa trộn nồng nàn của mùi kem dưỡng, mùi đất, mùi nắng và mùi chanh. Jimin rít lên và Jungkook bật cười trên làn da anh trước khi chiếm lấy môi anh thêm lần nữa. Cậu di chuyển tay xuống để ôm lấy bờ mông anh và đẩy nhẹ hông để anh thấy được phía dưới đã cương cứng của mình.

"Ai đã dạy em hôn hả?" Jimin rên rỉ giữa nụ hôn.

"Bản năng thôi." Cậu nói tự mãn. "Em giỏi ở tất cả mọi thứ."

"Em đúng là đồ không thể ưa được."

"Em biết. Cảm ơn Chúa vì trái tim nhân hậu và lòng tốt của anh." Cậu nháy mắt.

Jimin đảo mắt. "Nhắc lại anh nghe vì sao anh lại đồng ý nào."

Jungkook mở miệng định nói thì Jimin đưa tay vỗ nhẹ lên miệng cậu. "Thôi. Đừng. Đủ rồi. Đêm nay anh muốn ngủ ngon."

"Jimiiiiiiinnnn" Jungkook rên rỉ trong lòng bàn tay. Jimin làm cậu im lặng bằng một nụ hôn nhanh.

Jungkook dần hiểu được mức độ ý chí của Jimin, sự bình tĩnh, kiên định và sức mạnh của anh. Cậu đang yêu người đàn ông này và cậu không quan tâm rằng liệu còn quá sớm để nói ra điều này hay không. Dù sao thì tình yêu này cũng chảy ngay cả trong huyết quản của cậu.

Cậu đưa Jimin tới thành phố, đến với căn hộ của mình, vào một ngày cuối tuần với Smelly đi cùng. Họ để Goose bất mãn lại trang trại. Jimin hơi lo lắng khi để nó lại một mình. Họ ra ngoài ăn tối và đi uống cùng vài người bạn thân của cậu. Jungkook luôn nắm chặt tay Jimin trong suốt bữa tối. Anh có hơi lo lắng nhưng anh nghĩ rằng cậu không cần phải làm như vậy. Mọi thứ ban đầu hơi khó xử như bất kì cuộc gặp gỡ giữa một nhóm người xa lạ nào đó. Họ dần thả lỏng và uống rượu, Jimin thu hút tất cả mọi người bằng tiếng cười sảng khoái, cách cư xử tuyệt vời và sự hài hước của anh. Bạn bè của cậu bị ấn tượng khi biết được rằng anh đã bỏ lại sự nghiệp thành công để trở thành một nông dân. Jimin nói với họ rằng việc tự trồng lương thực và thực phẩm cho người khác là một trong những việc đáng làm hơn mà anh ấy đã làm và không hề hối tiếc. Anh muốn sống một cách bình yên nhất có thể, Jungkook cảm thấy vô cùng tự hào.

Họ quyết định đến một club với vài người bạn. Jimin cũng gọi cho hai người bạn của mình.

Jungkook đang vô cùng sốc khi nhìn Jimin nhảy trong club.

"Ballet"

"Được thôi"

"Và cả nhảy"

"hmmmm"

"Nhảy đương đại"

"Fuck me" Jungkook kích động nói.

"Tí nữa nhé" Jimin cười khẩy và Jungkook muốn rời khỏi đây ngay lập tức.

"Anh sẽ không về sớm đâu. Đã mấy năm rồi anh mới lại đến club, không đời nào anh lại đi luôn đâu, ngay cả là để quấn quít với em đi chăng nữa." Jimin véo mũi Jungkook. Jungkook thở dài và lui vào một góc để tĩnh tâm.

Cậu cảm thấy một sự ghen tị vô cớ trỗi dậy trong lồng ngực, khi Jimin nhảy với với bạn bè của mình. Cậu đứng trong một góc và nhìn họ. Alex có thực sự phải đặt tay lên eo Jimin như vậy không?

"Anh ấy thật ngọt ngào" Alex vừa nói vừa thở hổn hển trong lúc tạm nghỉ.
"Thế hả?" Jungkook chua chát hỏi.

"Anh ấy nhảy đẹp như mơ vậy."

"Có thể cậu nên giữ tay mình lại thì hơn đó?" Cậu nói xéo.

Alex cười nắc nẻ. "Cậu ghen rồi anh bạn."

Jungkook khịt mũi và quay sang nhìn Jimin. Một tên lạ hoắc nào đó đang nhích lại phía sau Jimin. Mẹ kiếp. Tôi không nghĩ thế đâu. Cậu bật dậy sải bước về phía trước. Jimin thấy cậu đang tiến đến và mỉm cười, một nụ cười đẹp đến ngỡ ngàng. Trái tim Jungkook ngừng đập trong giây lát và đồng thời tính chiếm hữu bên trong được kích hoạt trở lại. Cậu ôm lấy mặt Jimin và hôn anh, hôn ngay trên nụ cười đó trước khi trừng mắt với tên đang cố tiếp cận Jimin.

"Lùi con mẹ nó lại đi, được chứ?" Cậu nghiến răng nói. Jimin thích thú và cười khúc khích. Jungkook thấy thật may mắn vì Jimin đã hơi say, vì cậu chắc chắn rằng Jimin tỉnh táo sẽ cắt cậu ra từng mảnh với tình hình này. Jimin vòng tay qua người cậu và họ trao nhau nụ hôn nồng cháy, lắc lư một chút theo nhạc nhưng không hẳn là nhảy nhót. Họ không tách rời nhau cho đến hết đêm.

Vài giờ sau, họ về nhà và gục xuống giường. Jimin bắt cậu thay quần áo và đi đánh răng. "Thôi nào, anh sẽ không ngủ với hơi thở đầy mùi cồn đâu" anh nói khi Jungkook than vãn vì buồn ngủ. Đây là lần đầu tiên họ ngủ cùng trên một giường và Jungkook đã ngủ ngay lập tức trước cả khi Jimin tắt đèn và kéo chăn đắp cho cả hai người họ.

Jungkook tỉnh dậy bên cạnh Jimin. Họ đã quên kéo rèm cửa và những tia nắng sớm chiếu vào phòng và thẳng lên giường. Jimin nằm nghiêng bên cạnh cậu, đối mặt với cậu, cậu vuốt ve cằm anh. Cậu ngắm kĩ từng đường nét trên khuôn mặt Jimin và đưa tay vuốt nhẹ một bên má anh, ngay nơi mà tia nắng sớm dịu dàng đọng lại. Jimin mở to mắt và ánh nhìn của anh có chút mơ màng trước khi anh mỉm cười. Anh tiến lại gần Jungkook và đặt môi lên hôn cậu.

"Dừng đã. Miệng em đang có mùi."

"Anh cũng thế."

"Wow, chúng ta đã sẵn sàng hôn ngay cả hơi thở có mùi. Chúng ta đã làm thật luôn." Jungkook nói nửa trêu chọc, nửa nghiêm túc.

"Yeah, chúng ta làm rồi." Jimin nhẹ nhàng xác nhận trước khi dụi mũi vào Jungkook.

Jungkook cụp mắt xuống, sự thân mật vào khoảnh khắc này gần như vượt quá khả năng chịu đựng của cậu và cậu thì thầm "Em yêu anh ..."

Jimin không nói gì và thay vào đó anh hôn cậu dịu dàng.

Như thế là quá đủ rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com