Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6 .

" Không ngờ hai người lại đi nhanh đến thế chả bù cho tớ suốt mấy năm học không hẹn hò với ai . " - Lee Seoyeon nghịch ngợm ngồi trên ghế xoay nháy mắt với Chaeyoung khi cô nàng đang mãi nhớ về anh .

" Kể về người ta xong lại nghĩ đến người ta luôn sao ? " - Seoyeon lầm bầm cười mỉm .

" Sự lãng mạn của hai người khiến tớ nổi cả da gà . " - Lại tiếp tục là nàng nói mãi .

Chaeyoung ngồi trên giường cắn cắn nhẹ móng tay .

" Thế cậu ta bảo gì về căn bệnh của cậu ? "

* Rắt *

" Chaeyoung ? " - Seoyeon quay qua nhìn cô khi nghe thấy tiếng móng tay bị cắn trong không gian yên tĩnh ,chỉ thấy đôi mắt long lanh chớp chớp của Chaeyoung .

" Tớ .. chưa nói ." - Đúng vậy ,từ hôm qua đến giờ . Những lời nói của ba vẫn còn đọng mãi trong đầu cô .

Ông bảo việc này mà còn không mau nói đến lúc đó con vẫn chưa xác định được cậu ta đối với con có phải là yêu thương thật lòng không .

Cô chưa bao giờ hẹn hò nhưng đối với cái ôm của của JungKook ,nó khiến cô cảm thấy an toàn cảm thấy bóng tối ban đêm không còn là điều đáng ghét nữa vì khi đó cô được gặp anh . Cô không phải dạng cao thủ tình trường càng không phải tay chơi playgirl gì nhưng ánh mắt của JungKook như hàng ngàn ánh lửa bủa vây lấy cô , cô tin tưởng anh .

" Vì sao ? " - Seoyeon bước xuống ghế nhăn mày . Nàng lo lắm cho con nhỏ ngốc này .

" Cậu biết không ,mặc dù rất vui vì được mọi người bảo vệ nhưng nó cũng khiến tớ rất ngột ngạt . JungKook ấy ,tự do như loài cỏ dại . Anh ấy vì tớ không biết mà đã đi rất nhiều chỗ giới thiệu cho tớ . Tớ không muốn vì mình mà anh ấy phải dùng ánh mắt lo lắng ấy nhìn tớ ,coi tớ như người bệnh mà chăm bẩm đầy đủ . Cậu hiểu mà Seoyeon ,điều tớ muốn chỉ là khi tớ được tự do ... điều còn lại dưới ánh nắng thì tớ không chắc nhưng tớ hứa tới một giây phút nào đó tớ sẽ nói tất cả hoặc là khi bệnh tình tớ có tiến triển . " - Chaeyoung vội nắm lấy tay Seoyeon ,ánh mắt kiên định hạ gục lí trí còn sót của nàng . Nàng thở dài liền nhận được cái ôm của Chaeyoung .

" Tớ hi vọng JungKook thật sự là trai ngoan . "

" Ngoan cực . "

-----

" Chaeyoung , lại đi đâu nữa đấy con ? " -  Bà Park từ phòng bếp đi ra , giọng điệu lo lắng .

" Con đi thăm bọn nhỏ ấy mà . " - Chaeyoung nói dối không chớp mắt rồi cười nhẹ đi tới cửa .

Cánh cửa vừa đóng lại được mở ra .

"Thôi được rồi ạ ,con thừa nhận . Con đã có bạn trai , anh ấy tên là JungKook . Tụi con đã hẹn hò khá lâu rồi , anh ấy tốt lắm vậy nên mẹ cho hai tụi con đi nha . À với lại hồi nãy cũng không phải là nói dối ,thât ra chỉ là một phần trong kế hoạch đi chơi . " - Chaeyoung nói rồi hé mắt nhìn mặt mẹ mình .

Bình tĩnh đến lạ ,cô thấy bà đang tiến tới đây . Tay bà vươn lên ,cô gụt cổ ôm đầu .

" Con ngoan đúng là biết nghe lời , quả thật là không biết nói dối . " - Bà Park vuốt tóc cô cười khẽ . Cô không biết diễn tả nụ cười đó ra sao nhưng cô cảm thấy có lỗi khi thấy nụ cười ấy, vì cô đã không nghe lời mẹ mà tùy tiện đi chơi đêm với người con trai khác , nụ cười bất lực chăng ?

" Con xin lỗi ... " - Chaeyoung cúi đầu .

Điều cô thấy lạ là bình thường bà rất hay gay gắt sao hôm nay lại bình tĩnh đến thế hay là ba đã kể hết rồi .

" Con ra được rồi . " - Bà Park nói lớn cô mở to mắt ,gì cơ con đang đứng đây mà ?

Quả nhiên ,cô không bao giờ tính được bằng anh .

JEON JUNGKOOK ,ANH THẬT LỚN MẬT !

Đôi mắt giảo hoạt khẽ hoảng loạn phát ra tia chất vấn nhìn anh từ xa .

Dưới con mắt của JungKook là cô thấy mình nên hoảng muốn ôm mà ngại . Nghĩ thế là mắt tròn khẽ hép lại , nở nụ cười cầm thú đối với Chaeyoung .

Dưới con mắt của bà Park và ông Park là liếc mắt đưa tình .

Cô vội chạy đến bên anh nói khẽ .

" Chuyện này là thế nào ? "

" Là điều em đang thấy đó . " - JungKook nhướn mày khiêu khích , sơ mi trắng lịch thiệp ,quần tây đen phong độ cùng cà vạt Mỹ thắt ngay ngắn . Mái tóc ngắn nhìn có vẻ còn sài chút keo ,tuyệt nhiên mùi hương trên cơ thể vẫn không đổi . Là mùi biển xanh mà cô cảm nhận .

Nhìn qua nhìn lại quả nhiên rất phong độ, lại còn khiến cô mê mệt trong khi dò xét .

"Anh đã tính trước rồi phải không ? "

" Con xin phép hai bác dắc em ấy đi . " - JungKook không thèm trả lời cô ,trực tiếp nắm tay cô kéo ra khỏi nhà .

Mãi năm phút sau khi xe đang chạy thì JungKook mới quay sang nhìn cô cười bí hiểm .

" Nhớ anh đến mức không thốt lên lời sao ? "

Giọng nói cao độ như xỉa xói khiến cô liếc mắt .

" Anh như vậy mà không thèm bàn với em ! "

" Có sao ? Sau này cũng là gia đình ,trước hay sau không quan trọng . " - JungKook tự tin lái xe , quả thật đẹp trai .

Chaeyoung không tự chủ liếm môi , đỏ mặt nhìn đông kích tây .

" Anh sao qua được ải mẹ em ? "

" Miệng lưỡi ngon ngọt . " - JungKook vẫn không dời mắt khỏi đường chính .

Chaeyoung gật gù công nhận ,bái phục ,bái phục . Chợt nhớ ra điều gì đó ,cô hốt hoảng bật dậy ,thiếu điều muốn nhảy lên ghế anh ngồi lên đùi hại JungKook mém lái lệch sang một bên .

" Em làm cái gì vậy ? "- JungKook dừng xe nhìn cô .

" Họ có nói gì không ? " - Chaeyoung nắm lấy vai anh .

" Anh vừa chào hỏi tí là em xuống rồi . " - JungKook nhíu mày nghi ngờ .

"Em giấu gì sao ? "

" Làm ... làm gì có haha . " - Cô cười tươi sau đó thở phào . Ba tôn trọng quyết định của mình, nhất định như thế .

" Trong em rất kì lạ . " - JungKook nhìn cô chăm chú . Xe cũng không thèm lái nữa .

Chaeyoung chột dạ nhìn anh ,cô thật may mắn khi được hẹn hò với người đàn ông hoàn mỹ này . Cho dù ở hoàn cảnh nào cũng đẹp trai cực độ .

Mãi ngắm nhìn mỹ nam mà không để ý trọng tâm . JungKook trường qua ghế cô từ khi nào ,da mặt cô khẽ đỏ lên . Mắt nhắm nghiền cảm nhận đôi môi ấm nóng kia từng bước ăn đậu hủ của mình .

" Trong em đẹp hơn bình thường lại còn mặc váy , kì lạ thật phải không ? " - Dưới nụ hôn gợi cảm của anh cùng đôi mắt sâu thẳm khiến Chaeyoung như chìm đắm vào biển mật mà anh tạo ra .

" Chỉ giỏi chọc em . " - Cô vội xoay người , JungKook cười tươi rồi lại chạy đến công viên quen thuộc ,nơi họ gặp nhau .
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com