3
" Con về...rồi. "
Mở cửa, căn nhà to lớn,chỉ có người hầu cúi đầu chào cậu. Quản gia Vương đi vào cầm thêm túi đựng thực phẩm,bước vào bếp nấu ăn.
" Bác Vương,con cùng bác nấu đồ ăn nhé? "
" Để tôi làm được rồi."
" Con phụ được chứ? "
" Cậu chủ cứ để đó,làm sẽ bẩn đồ cậu mất."
" Không sao,cho con làm nhé? "
" Được rồi. "
Quản gia Vương đành chấp nhận cho cậu nấu cùng. Cậu thay đồ rồi xuống bếp phụ giúp. Tuy là con trai nhưng tay nghề nấu ăn của cậu được coi là ổn. Nấu đủ để ăn qua ngày. Nhưng những món phức tạp thì...
" Con bỏ thêm muối vào đây đúng chứ? "
" Ah..cậu à,bỏ vào đây cơ! "
" À.."
....
" Cậu à,cái này phải cắt như vậy! "
"Vậy sao?"
.....
" Coi chừng đổ đấy cậu à."
" A! Bác ơi..đổ rồi! "
" Bất cẩn thế này! "
Quản gia Vương thở dài,đem khăn lau nồi nước đổ ra sàn. Cậu ngại ngùng đến đỏ mặt,quản gia Vương nói tiếp.
" Cậu nên ra ngồi đợi tôi nấu xong thì hơn."
" Dạ..."
~~~~~~~~~
"Cạch!"
" Ông chủ đã về! "
Gật đầu nhẹ một cái, nhìn vào trong bếp,thức ăn đã được ăn hết. Chỉ còn chén đĩa đầy ắp trên bàn. Nhìn ra phòng khách,cậu con trai ngồi coi ti vi nhàn nhã.
" Cha... về rồi sao? "
" Ừ "
" Cha đã ăn tối? "
" Rồi."
Anh mặt vẫn sắc lạnh trả lời,khuôn mặt không lộ ra biểu cảm nào. Cởi áo khoát treo lên cây móc đồ rồi đi vào phòng.
Cậu ngoài phòng khách ủ rủ,cậu là đang muốn chờ anh về, có thể cùng cậu nói chuyện một chút. Vậy mà không hỏi một câu liền vào phòng.
" Cậu chủ,đã khuya rồi. Nên ngủ sớm còn đi học."
" Dạ. Con đi đây. Bác ngủ ngon! "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com