1: bạn cùng bàn mới
trời vào thu, những tia nắng gay gắt của mặt trời mùa hạ dần bị lấp đầy bởi những lùm mây xanh ngần và trong veo trả một không khí thu dịu nhẹ, man mát. gió lướt qua trên từng tán cây ngọn cỏ, đem hương hoa đi khắp nơi trải dàn, người đàn ông cõng trên tấm lưng to bè của mình một nhóc con bé xíu vô cùng đáng yêu, tay nhỏ cầm rỏ hoa đầy những màu sắc, vòng ra đằng trước ôm lấy cổ ông, ngoan ngoãn chìm vào giấc ngủ
ngày thu êm đềm qua lời nội kể cứ thế trôi qua đã hơn mười mấy năm, taehyung bật ô đón cơn mua phùn đầu thu đầy ảo não, bầu trời hôm nay không xanh trong như lời của nội mà nhuốm một màu xám của những đám mây đen nặng trĩu nước. taehyung thầm thở dài, sải bước trên con đường đến trường quen thuộc.
ngôi trường taehyung theo học là một trong những ngôi trường danh giá bậc nhất hàn quốc, sự danh giá ấy không chỉ đến từ chất lượng giảng dạy, thành tích khủng của các lớp học sinh mà còn là do sự hùng mạnh của các thế lực cầm quyền ngôi trường này. nó đã tồn tại hơn nửa thập kỉ, chễm chệ với lớp ngụy trang đầy hào hoa, và như một cách để thế hiện đẳng cấp thượng lưu, những cậu ấm cô chiêu nghiễm nhiên được gia đình gửi gắm nơi đây, trở thành những học sinh ưu tú của trường.
taehyung lại khác với đa phần học sinh ở đây, xuất thân trong một gia đình bình thường, nhờ nỗ lực mà đoạt lấy tấm học bổng toàn phần duy nhất để bước chân vào nơi mà cậu vẫn hằng mong muốn. nhưng thực tế vẫn luôn đi xa với những tơ mộng viển vông, mơ về một trang giấy mới, cuộc đời mới với những con người khác, tầng lớp khác, những tầng mây trên thật cao so với taehyung.
taehyung nhắm mắt, cảm nhận hơi thở của mùa thu qua những làn gió lùa vào từng mai tóc, vu vơ nghĩ về những gì sẽ diễn ra trong buổi đầu trở lại trường học
-----------------------
"muốn ngủ với tao không"
jeon jungkook ghé đầu xuống thấp hơn một chút để nhìn taehyung đang bị mình trêu ghẹo, hắn đá một bên lông mày, chiếc lưỡi hư hỏng đánh một vòng qua khuyên môi. trong lòng hả hê khi tên nhóc trước mặt chỉ biết cúi thấp đầu, chừa lại những lọn tóc đen xòa xuống che kín mắt, để tránh đi ánh nhìn của người khác.
cũng chẳng khác gì những đối tượng trước đây jungkook từng bắt nạt, yếu đuối, sợ hãi, thu mình lại để tránh sự chú ý cũng là cách để họ tự vệ trước những tổn thương, nhưng trong mắt jungkook lại trở thành trò mèo vờn chuột cực kì tiêu khiển.
ngay khi jungkook mất hứng chuẩn bị quay đi, taehyung khẽ nghiêng đầu nhắm trúng bên má trái của hắn hạ xuống một cú đấm.
lực đạo của taehyung không hề nhẹ, như thể nãy giờ chỉ dồn sức để chuẩn bị cho jungkook một cái bạt tai. môi jungkook xứt một vệt nhỏ đang dần rỉ máu, hắn chạm vào bên má sớm đả ửng đỏ, nóng rát, hằn lên những ngón tay xinh đẹp của taehyung.
chính jungkook cũng không khỏi bất ngờ khi taehyung lại phản kháng như vậy, hắn chạng vạng sau cơn chóng mặt truyền đến đột ngột, ngẩng dậy chuẩn bị dần cho taehyung một trận.
bụp
lại một cú đòn nữa yên vị lên vị trí cũ, taehyung liều mình muốn đánh trả liền bị cả đám học sinh vây xung quanh tóm lại, chúng giữ hai tay taehyung ra sau lưng và ghì lưng cậu xuống, để cho khuôn mặt kia cúi thấp nhất có thể, như thể đang trịnh trọng xin lỗi jungkook sau những gì mình đã gây ra.
"mày đã làm cái quái gì vậy, taehyung"
Một tên trong đám lớn tiếng hỏi.
"phản kháng không thấy sao hả thằng đần"
cánh tay to lớn túm lấy mái tóc taehyung giật ngược, em đau đớn đến nhăn mặt mày, dãy dụa chống trả. nhưng sức một người nhỏ bé nào địch nổi cả bọn ngổ ngáo, liền bị tên trước mặt đánh đến điếng cả người.
"thằng ranh này mạnh miệng nhỉ, để tao cho mày biết đứa nghèo hèn như mày có vị trí thế nào trong đây nhé"
hắn không thương tiếc hạ những đòn mạnh mẽ từ bàn tay múp rụp của hắn lên đầu, hay thậm chí là mọi nơi hắn hướng đến. cả bọn còn lại cũng được nước, lao đến tấn công taehyung.
"nên biết thân biết phận đi chứ taehyung"
jeon jungkook từ lúc nào đã đút tay vào túi quần, miệng huýt sáo nhìn đám đàn em mình vây lấy taehyung, quả là một con chuột nhắt đáng yêu, bị đánh nhưng vẫn cứng họng lắm. ánh mắt mà hắn bắt gặp, mỗi lần có thằng nào đó kéo tóc của taehyung ngửa ra đằng sau, vần cứng cỏi, đay nghiến, hướng từng ánh nhìn đầy căm phẫn về phía hắn.
jungkook hẵng lại một lúc lâu, liếc nhìn đồng hồ thấy gần đến giờ lên lớp mới tiến lại gần. cả bọn học sinh trong chốc lát đều dừng lại, jungkook khẽ nâng khuôn mặt mà hắn cho rằng thật xinh đẹp của bạn cùng bàn mới lên, tầm mắt bây giờ đã mất đi tiêu cự, mặc kệ cho một bên má sưng vù, khóe miệng không thấy cả vết rách vì máu đang loang lổ
"Không biết thương hoa tiết ngọc"
khẽ vuốt ve gò má mềm mại, có chút phúng phính. Xen lần tiếng rên rỉ khẽ vì cơn đau ở mạn sườn truyền đến, hắn nghe ra cả điệu cười nhạt của taehyung, không nhanh không chậm túm lấy eo của em lôi ra khỏi lớp học dưới sự rì rầm, bàn tán dần sôi nổi. tất cả đều cho rằng kim taehyung thật sự không vượt qua được kiếp nạn này rồi.
jungkook lôi taehyung vào phòng vệ sinh cuối hành lang, cửa phòng bị hắn đá cái "rầm" , cùng với tiếng chuông báo vào giờ học inh lên một hồi rồi mới thôi. hắn kéo em ép vào thành bồn rửa mặt, điên cuồng cắn lên bả vai đã bầm lên do bị đánh một cái đầy mạnh bạo, rê đầu lưỡi một đường quanh vết cắn cho đến cần cổ mặc cho sự phẫn uất của taehyung lên đến đỉnh điểm.
bất ngờ, đau điếng, tức giận.
chờ cho cánh tay taehyung không còn đập liên tục lên ngực hắn nữa, thân người cũng đã ỉu xìu trong vòng tay đô con của mình, jungkook mới dừng lại, hắn đặt cằm ở vai taehyung dụi dụi vài cái.
"cái điệu bộ của mày làm tao thích đến phát điên đấy cưng ạ"
"thứ này kích thích mày ư, mày thật sự điên giống mẹ mày đấy taehyung"
trong cái ôm của mình, jungkook thấy bàn tay của taehyung vòng tay ra sau đột ngột giật lấy tóc mình thật mạnh
"Ai cho phép mày nhắc đến mẹ tao" mắt taehyung đỏ ngầu, cậu vùng mình khỏi vòng vây của jungkook, theo đà tay giữ tóc, trực tiếp đập trán jungkook lên bồn rửa tay lát gạch đá, một lần rồi hai lần, máu từ trán jungkook tứa ra.
Hắn choáng váng, nhưng rất nhanh đè taehyung xuống sàn nhà đấm liên tục vào mặt. Cho đến khi hắn thả tay ra, mặt mũi taehyung gần như đã biến dạng. Hắn nghe thấy tiếng cười của cậu:
"Đánh nữa đi, đánh chết tao đi, jeon jungkook rồi tao sẽ lôi mày cùng chết. Tao sẽ giết chết mày nếu mày còn nhắc về bà ấy. Tao sẽ không phàn nàn nếu bị tống vào tù hay thậm chí đào hố chôn tao cùng mày đâu."
jungkook buông lỏng nắm tay, rơi vào thế phòng bị sau những lời thốt ra từ miệng của một đứa đã phát điên. Taehyung hiện tại chính là quả bom đã được châm ngòi có thể bóp chết jungkook bất cứ lúc nào.
taehyung đã sống một cuộc đời nhạt nhẽo, sống thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh. taehyung sẽ nhắm mắt cho qua những việc nhỏ, taehyung không có gì nên luôn cược cả số phận của mình để sống. vậy nên, những kẻ bắt nạt như jeon jungkook có là gì. hoặc là đạp hắn xuống để ngoi lên hoặc là giữ khư khư lấy cho đến khi cả hai cùng chìm xuống tận đáy.
vì jungkook chạm đến thứ tín ngưỡng duy nhất.
mẹ của taehyung
"chào jungkook, học kì mời giúp đỡ nhau nha"
thường thì jungkook chẳng thèm bận tâm đến xung quanh, nhưng kim taehyung lại là người hắn nhắm tới từ trước, cực kì muốn chiêm ngưỡng dáng vẻ bị bắt nạt đến tả tơi của cậu nhóc một lần.
"Nghe bảo mày là thằng nghèo kiết xác sống cùng một con mụ điên hả. Mẹ mày điên mà vẫn dạy được mày vào trường này cơ đấy. Hay mày đã ngủ với lão chủ nhiệm để nhận được sự ưu ái đến nhường này hả taehyung"
"muốn ngủ với tao không"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com