Chap 22-END
Jungkook gật gù một hồi trong vô thức lại nghe được tiếng Taehyung khẽ kêu.
- đau...
- TaeTae cậu tỉnh rồi hả ? - Jungkook vội bật dậy.
- nước... - Taehyung nói tiếng rất nhỏ.
- được được, nước của cậu đây. - Jungkook lấy li nước ở đầu tủ đưa cho cậu.
Jungkook đỡ Taehyung ngồi dựa vào thành giường. Cậu uống một hơi liền hết cả li nước.
- cậu không sao chứ ? Còn đau ? - Jungkook ân cần hỏi han.
- không...không sao, đỡ hơn nhiều rồi. - Taehyung lắc nhẹ đầu ra vẻ đã ổn.
- tớ đã bảo cho tớ đi cùng mà, ít nhiều cũng không đến mức này. - Jungkook thở dài.
- tôi cũng đâu biết được chuyện này xảy ra. - Taehyung thở dài, nếu lúc đó không bị trói thì với sức của một thanh niên thì ít ra cậu cũng chống đỡ được đôi chút..
- mà mai là mẹ cậu về rồi, cậu thì phải nghỉ ngơi ở đây đến tận hai tuần lận..
- không sao không sao, mai tầm giữa trưa cậu về nhà đợi rồi đưa mẹ đến. Tôi giải quyết được.
Jungkook gật đầu rồi lại đỡ Taehyung nằm xuống nghỉ ngơi. Hắn cũng ngồi trên ghế ngủ cạnh giường cho đến sáng.
Như lời Taehyung dặn, đến giữa trưa sau khi lo hết mọi thứ cho cậu xong Jungkook liền trở về nhà đợi. Chỉ tầm sau mười lăm phút ở nhà thì mẹ Taehyung đã về đến, Jungkook giải thích một vài thứ xong đưa mẹ cậu đến bệnh viện.
Mẹ Taehyung vừa đến nhìn con trai mà không khỏi xót xa mặc dù cậu cũng đã đỡ được nhiều phần.
- TaeTae con không sao chứ ? Cớ gì lại ra nông nỗi này..
- con ổn mà, không sao đâu mẹ chỉ là...có chút chuyện muốn nói với mẹ..
- con cứ nói, việc gì mẹ cũng đều chấp nhận. - Bà nhanh đáp lời con trai.
Taehyung lại vẫy vẫy tay ra hiệu cho Jungkook ra ngoài, nhưng hắn lắc đầu quyết ở lại nên cậu cũng đành. Hít sâu một hơi nắm lấy tay mẹ rồi Taehyung nói liền một mạch.
- mẹ ơi con yêu Jeon Jungkook !!!
-...
- mẹ....không sao chứ ạ ..
-...
Về phần Jungkook lại bụm miệng nén lại tiếng cười sắp bùng phát. Sao bảo bối của hắn lại ngốc một cách đáng yêu quá mức thế này !
Ầy, biết là cậu rất yêu hắn. Nhưng tỏ tình trước mặt mẹ như vậy, làm hắn có chút ngại nha...
- con nói thật không ? - bà tròn mắt hỏi lại.
- vâng..vâng ạ...thật lòng đấy mẹ.. - Taehyung ấp úng.
- trời ạ, sao không nói sớm. Mẹ bảo Jungkook qua nhà mình chỉ vì muốn chuyện này xảy ra thôi đấy.
- hả ? Mẹ không giận con sao ? - Taehyung há hốc.
- có cái chi đâu, toàn do mẹ sắp đặt mà cần gì phải lo chứ con. Jungkook lại đây nào con. - bà mỉm cười vui vẻ.
Thú thật Taehyung lần đầu thấy điệu bộ mẹ mình vui đến như vầy, cậu thật không hiểu mẹ đang nghĩ gì. Nhưng nếu đã chấp thuận thì không cần gì phải lo nữa cả.
Jungkook liền mau chóng tiến lại.
- mấy đứa không biết thôi....chứ mẹ mong việc này từ lần đầu gặp Kookie rồi, mẹ thấy Kookie vừa có tướng mạo đẹp lại học giỏi gia thế cũng tốt, mẹ điều tra cả rồi. Rất xứng với bảo bối của mẹ ! - bà khẳng định.
- vâng cảm ơn cô, cháu hứa sẽ chăm sóc TaeTae thật tốt. - Jungkook cười tươi.
- à mà.. Mấy đứa có... Gì chưa..... - bà ấp úng.
- mẹ...hỏi gì kì vậy ! - Taehyung mặt đỏ bừng quay sang hướng khác.
- dạ rồi thưa cô. - Jungkook liền trả lời với vẻ tự tin.
- này cậu điên hả..sao.....sao lại nói ra chứ !
- không sao không sao, mẹ mong thế này mà. - bà cười đáp.
- aishh...mẹ này ..
- thôi thì khi TaeTae đã khoẻ rồi thì cô giao toàn quyền bảo hộ cho cháu nhé Kookie !
- vâng thưa mẹ vợ. - Jungkook gật đầu đầy tự tin.
- TaeTae nhà cô nằm dưới à ? - mẹ cậu hỏi.
- vâng vâng, cậu ấy đương nhiên là ở dưới.
- tại....tôi không biết làm thế nào thôi... - Taehyung vò vò gấu áo, mặt đầy vẻ bất mãn.
- cô cũng thấy vậy..rõ ràng TaeTae phải nằm dưới rồi.... Thôi chấp nhận đi con yêu nhé. - mẹ cậu gật gật đầu.
- được rồi được rồi, mẹ về nghỉ ngơi luôn đi.
- mày xua đuổi mẹ thế đấy. Thôi con ở đây trông nó nhé, cô về trước.
Jungkook đưa tay lên ra vẻ tuân lệnh. Sau khi tiễn mẹ cậu ra liền quay trở về phòng. Lại cười gian nhìn Taehyung. Cậu đang đọc sách thì lại cảm thấy như có gì đó gai gai trong người, quay sang thì thấy ánh mắt của ai kia không khỏi nhìn mình chằm chằm.
- biến thái, mắc gì nhìn tôi chăm chăm thế.
- cậu....đẹp lắm đấy. - Jungkook nói, nhưng mỗi khi hắn giở giọng nịnh hót cậu thì chắc chắn là có điềm !
- trời cậu nói chuyện dư thừa ghê, ngày nào tôi chẳng đẹp ngời ngời như này. - Taehyung hất tóc.
- bởi vậy nên bây giờ tớ đói lắm đấy... - Jungkook cười cười.
- cậu đói thì liên quan gì đến vẻ đẹp thần thánh của tôi.
- tớ muốn ăn cậu. - Jungkook nói rồi tiến lại gần.
Taehyung theo bản năng lại lui lui về, nhưng phía sau cậu là mép giường rồi nếu chùn xuống một chút liền té xuống ngay. Jungkook lại bò lên giường nhìn cậu mà nhếch mép.
- à...tôi đang bệnh mà nhỉ... Động mạnh thì sẽ đau lắm...với lại đang ở bệnh viện mà.....cậu...cậu phải kìm nén đi chứ.. - Taehyung quay mặt ấp úng.
- ở đây không thành vấn đề, nhưng bây giờ tớ đói lắm rồi..... E là không nhịn được, thôi thì tớ sẽ nhẹ nhàng... - Jungkook liền bước xuống chốt cửa phòng, kéo rèm xong xuôi lại quay về phía giường có con người bé nhỏ đang hoang mang kia.
Hắn như thú dữ mà lao tới...
Tóm lại câu chuyện trong phòng bệnh bằng một câu nói của Taehyung..
- tên sắc lang, biến thái chết tiệt.. Đau chết tôi rồi !!!!!
_________________________
4 năm sau...
Taehyung đang làm bếp lại có cánh tay ôm lấy eo mình mà giật bắn cả người. Ra là Jungkook.
- vợ yêu làm món gì thế ?
- anh bước ra ngoài phòng khách mau. Lần đầu em tập làm món này đấy, cần phải tập trung tinh thần biết không. - Taehyung vẫy vẫy tay.
- vợ ơi nhanh nhé...không là....anh ăn em thay cơm đấy. - Jungkook nói khẽ rồi cắn tai Taehyung một cái khiến cậu rùng mình.
Đúng thật là cái tên này... Chỉ cần đi làm về là phiền đến cậu. Đã là tổng giám đốc của Jeon Thị rồi thì phải chăm chỉ làm việc chứ, chưa thấy giám đốc nào lại về sớm hơn nhân viên tận nửa tiếng :v hiện tại thì cả hai đã dọn riêng ra nhà mà khi trước ba của Jungkook đã mua cho, nhưng đến giờ hắn mới có dịp dùng đến.
Hắn thì là tổng giám đốc được bổ nhiệm ở Jeon Thị, kinh tế vẫn gia tăng mỗi tháng. Nhưng riêng cái tính biến thái vẫn chẳng thay đổi được chút nào kế từ 4 năm trước .. Cậu thì ở nhà lo bếp núc hay gì đấy mặc dù đã có người giúp việc. Vấn đề là vẫn mãi ngốc lọt vào bẫy của con sói kia.
Nhưng thôi thì đôi bạn trẻ của chúng ta đã vượt qua bao nhiêu chông gai sóng gió mà sống hạnh phúc với nhau mãi mãi về sau. =))
_________________________
Tớ thấy cái kết nó thiếu mứt vỡi .-.
Thôi thì đã END rồi :> tớ sẽ nhanh ra fic mới nhé ❤️❤️❤️ nhớ ủng hộ tớ nữa nha !
-🐰-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com