Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14: Kiss

Ngày hôm sau.

- Đi thôi chúng ta ra ngoài ăn mừng năm mới thôi.

Jimin đang ngồi ở một góc ghế xem TV và hắn ngồi ở chiếc ghế bên cạnh, hai người chẳng bao giờ ngồi gần nhau bởi cứ ngồi gần nhau là lại có chuyện để nói.

Yumy từ cửa vào đã gọi to, Jungkook nghe cô nói liền nhìn qua Jimin, cậu có nhìn qua hắn xem biểu tình nhưng lại bắt gặp cặp mắt hắn nhìn mình, bối rối liếc nhìn qua TV coi như chưa có chuyện gì sảy ra.

- Bây giờ sao?

- Tất nhiên, đi chơi luôn. Lâu lắm rồi chẳng nhẽ anh không muốn đi chơi với em.

Giọng Yumy nhõng nhẽo Jungkook và tiến lại gần ngồi cạnh hắn, Jimin thấy vậy tay nắm chặt chiếc điều khiển rồi đặt xuống bàn và đứng dậy ra lên phòng. Jungkook vẫn nhìn qua xem biểu tình cậu ra sao, thói quen luôn nhìn qua cậu của hắn được hình thành một cách rất chăm chú, luôn tò mò cậu nghĩ gì, luôn tò mò cậu làm gì...

- Em không về với ba mẹ sao mới về hôm qua thôi còn mà?

- Không sao, với anh thì có thể hết.

Jungkook nhíu mày rồi nói:

- Thôi chúng ta làm cơm rồi ăn ở nhà cũng được, cuối năm tắc đường với a ngoài ồn ào lắm.

- Từ khi nào mà anh ghét ồn ào vậy?

Hắn cũng có chút bất ngờ vì câu hỏi của cô nhưng đúng thật hắn không còn ra ngoài chơi đi bar tụ tập như trước nữa, tan làm là hắn về thẳng nhà, không có việc gì cần thiết thì hắn cũng không ra khỏi nhà.

Đơn giản vì cậu ở nhà.

- Thôi đùng nháo nữa, ra vườn chơi đi đợi ăn cơm.

- Vậy anh ra cùng em.

Cô lôi tay hắn dậy ra vườn phía cổng sau. Jimin đứng trên lầu cũng đang ngồi chăm chút cho mấy cây cảnh nhỏ của cậu thì nhìn xuống là hắn và Yumy đang cười nói rất vui vẻ, cậu thở dài một cái rồi bắt gặp ánh mắt của hắn liền quay lại vào trong.

......

- Chúng mừng năm mới.

Yumy nâng ly lên chúc mừng.

Mọi người đều bắt đầu ăn, Jimin chẳng nói chỉ nhìn chăm chăm bát cơm gắp cơm lên rồi lại đặt xuống giống như đếm từng hạt vậy. Jungkook thấy vậy liền nói:

- Ăn đi, ai kêu đếm hạt cơm đâu mà ngồi đếm.

- Hả... kệ tôi liên quan gì tới anh.

Jimin ngơ ngác nhưng nhanh chóng tiếp lại lời.

- Nhìn khó chịu.

- Vậy đừng nhìn nữa.

- Thôi được rồi, hai người làm sao vậy năm mới mà. Jimin tôi mời cậu.

Yumy nâng ly rượu rồi hướng tới Jimin mời.

- Cậu ta không uống được.

Jimin định từ chối nhưng chưa kịp nói thì hắn ta đã lên tiếng, ẩn sâu trong lòng cậu bắt đầu không phục liền nói:

- Ai bảo tôi không uống được.

Nói rồi cậu nâng ly với cô và ngửa cổ uống hết.

- Khá đó Jimin.

Yumy tỏ ý khâm phục. Cô vẫn luôn bên quấn lấyJungkook hết gắp tới bón, cậu ngồi đối diện còn chẳng thèm ngó tới, khó chịu bởi hắn liền chắt đầy một cốc rồi uống hết.

- Cậu làm gì đấy, đau dạ dày đừng uống nữa.

- Mặc kệ tôi liên quan gì tới anh mà quản.

Jungkook đúng là chẳng liên quan gì nhưng rồi bới trong bộ não ra một lý do.

- Ba cậu nhờ tôi chăm sóc, cậu mà làm sao tôi ăn nói ra sao đây.

- Phải là vì ba tôi nhờ, cảm ơn anh.

Jimin bực bội và mặt nóng lên sau cốc rượu lớn vừa rồi.

- Được rồi hai người thích cãi nhau vậy sao? Jimin uống một mình không vui tôi uống với cậu.

Yumy chắt rượu cho Jimin, Taehyung chỉ biết ngồi nhìn. 1 ly rồi 2 ly cậu cứ uống rồi lại uống.

- Hai người ăn vui vẻ, tôi lên phòng.

Jimin đưa tay lên bụng, cậu đau bụng. Chưa ăn gì mà lại uống nhiều như thế vừa say lại vừa khó chịu. Yumy gật đầu liền ôm lấy Taehyung.

- Anh à, chúng ta kết hôn đi.

Jimin khựng lại bước chân, là họ sắp kết hôn. Cậu tuy say nhưng vẫn đủ để nghe rõ lời Yumy nói.

Jungkook cau mày lại, liếc nhìn Jimin khi cậu vừa đứng dậy rồi đẩy cô ra.

Jimin đi vội lên phòng để khỏi thấy được câu trả lời của hắn và cậu chẳng có lý do gì ở lại nghe chuyện hai người họ cả.

- Em say rồi, anh kêu người đưa em về.

- Sao không trả lời, anh biết em yêu anh mà.

- Anh chỉ coi em là em gái thôi, em cũng biết mà.

- Em không biết, em có điểm nào không tốt hay là anh đã yêu ai rồi sao?

- ...

Jungkook không biết nên đáp như thế nào khi Yumy hỏi như vậy. Rồi chợi nghe tiếng trên lầu, anh nhớ tới cậu, cậu vừa ôm bụng lại đang say không biết có chuyện gì sảy ra.

- Bác đưa cô ấy về giúp cháu.

Jungkook như gấp gáp hơn, gọi tài xế rồi đưa cô ấy cho bác tài.

- Anh chưa trả lời em mà, em không về đâu.

Yumy được đưa vào xe. Cậu liền chạy lên phòng cậu. Cửa phòng không đóng hắn bước vào thấy cậu đang nằm trên sàn liền vội chạy tới đỡ cậu dậy.

- Jungkook? Mà sao lại là anh ta được chứ?

Jimin cười như để gạt bỏ câu hỏi như ngốc của mình.

- Sao không phải là tôi?

- Mình say thật rồi, nghe được cả tiếng anh ta. Anh ta có bao giờ quan tâm mày đâu mà ở đây được. Anh ta còn phải ở dưới đó với người yêu chứ...

Giọng cậu nhỏ dần.

Jungkook có chút chạnh lòng vì câu nói của cậu, chăm chú nhìn từng nét trên gương mặt cậu rồi đỡ cậu dậy.

- Sao ai cũng bỏ tôi đi vậy?

Jungkook dừng lại hành động khi Jimin chợt ôm hắn.

- Tôi nhớ ba mẹ, nhớ anh ta và cả Taehyung nữa.

Jungkook nhận lấy hơi ấm từ cậu, chẳng khó chịu hay đẩy cậu ra, nhưng trong lòng hắn như có một luồng không khí lạnh chạy qua, trước mắt hắn bây giờ là một nhóc bé nhỏ đang khóc trong lồng ngực mình không còn là kẻ ồn ào hay khiến hắn phiền phức nữa thật có cảm giác khiến hắn muốn ôm thật chặt mà bảo vệ.

Jimin chợt rời khỏi lồng ngực hắn, hắn có chút tiếc nuối.

- Sao anh ta vẫn chưa đi, mình hoa mắt thật rồi. Anh ta có bao giờ để ý tới mình.

Jimin quay trở lại giường thì liền bị hắn cầm tay lôi lại. Hắn bất ngờ đặt một nụ hôn lên môi cậu, cậu như chết lặng trong nụ hôn đó, cả Jungkook nữa chẳng hiểu tại sao lại làm vậy, đến khi chẳng thể thở nỗi nữa cậu mới bừng tỉnh rồi vội đẩy hắn ra.

- Anh vừa làm gì vậy?

- Hôn cậu.

- Anh còn giám nói...

- Chỉ là do rượu thôi, đừng hiểu lầm. Tôi cũng đã uống một chút tôi đau đầu rồi tôi về phòng đây.

Chẳng để Jimin nói hết câu Jungkook liền nói rồi quay người bước đi.

Hắn chẳng say chỉ là cái cớ để lấp đầy đủ một lý do mà thôi, cậu nhìn bóng lưng hắn rồi ngồi xuống giường. Cậu thẫn thờ khi hắn nói vậy.

- Đúng chỉ là do rượu thôi và anh ta cũng chẳng có lý do gì để làm vậy.

Nước mắt cậu tự nhiên cứ vậy mà rơi xuống hai gò má đỏ hồng vì rượu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com