Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 38: Nhớ (1)

            Từ lúc chấp nhận yêu Jungkook đến nay cô luôn nghĩ rằng sẽ có một ngày không sớm thì muộn cô cũng nếm mùi đau khổ bởi cô biết cuộc sống hiện tại của cả cô và cậu sẽ ảnh hưởng như thế nào đối với tình yêu này nhưng cô không nghĩ rằng nó lại đến sớm với cô như vậy.

- JiHee em cầm lái giúp chị - Jiyeon mở cửa bước vào xe liền quay mặt ra đi nơi khác, cô không muốn JiHee nhìn thấy mặt cô vào lúc này.

JiHee ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng vẫn làm theo lời của Jiyeon, nó khởi động xe bắt đầu chạy nhưng lâu lâu vẫn liếc mắt về phía Jiyeon. Chiếc xe dần dần đi vào khu biệt thự trước mặt bọn nó là ba người đang đứng ở khu vực nấu ăn nhưng nhìn biểu cảm của họ khiến nó càng lo lắng hơn. Jiyeon bước xuống xe đi thẳng vào nhà lúc đi qua Jungkook cô đứng một lúc nhưng không nhìn cậu rồi lặng lẽ đi vào nhà.

- Chị Jiyeon chị ấy...- JiHee chỉ về phía Jiyeon định nói gì đó thì bị Krystal ngăn lại.

- Xin lỗi nhé Jungkook là do tớ không giải quyết việc này đến nơi đến chốn.

-Không sao, chuyện này có trách thì trách tớ không cẩn thận – Nói xong Jungkook đi vào nhà.

Cậu bước lên phòng của Jiyeon đứng đó một lúc, cậu không dám gõ cửa chỉ đứng ngoài nhìn chăm chú vào cánh cửa đã được đóng chặt. Trước khi nhờ Krystal đi giải quyết vụ này cậu không nghĩ rằng cô sẽ biết bởi cậu không bao giờ muốn cô thấy cảnh này cho dù dùng cách gì cậu cũng làm nhưng có lẽ người tính không bằng trời tín.Cánh cửa bỗng mở ra khiến cậu giật mình, Jiyeon cầm vali bước ra ngoài cô lách qua Jungkook bước xuống cầu thang không nhìn lấy cậu một lần, cô không có đủ dũng khí để nhìn cậu bởi chỉ cần nhìn cậu là những hình ảnh kinh khủng đấy lại làm cô đau.

- Jiyeon chuyện đó không giống như em nghĩ đâu chỉ là hiểu lầm mà thôi.Em phải tin tôi...- Jungkook tiến lên vài bước giữ tay cô lại không biết vì sao trong cậu lúc này có suy nghĩ rằng nếu như không giữ cô lại thì có thể cô sẽ rời bỏ cậu vĩnh viễn.

Jiyeon khự lại thì cảm nhận được đôi tay lạnh giá của Jungkook chạm vào cánh tay của mình. Cô đứng đó mà không có gì dù sao trong giờ khắc này đối với cô lời nói nào cũng không còn quan trọng nữa. Cô lấy đôi tay nhỏ bé của mình gỡ bàn tay của Jungkook ra rồi bước đi để lại bàn tay đang để trong không trung. Cô bỏ đi lúc này nếu như ở lại đây cô sẽ không chịu nổi mất, từng đấy đã đủ đối với cô rồi, cô không muốn mình phải đối mặt thêm bất cứ chuyện gì vào lúc này.

-Jiyeon à Jungkook không phải như cậu nghĩ đâu, cậu ấy không phải người như vậy đâu. Cậu phải tin tưởng Jungkook – Krystal không đành lòng nhìn tình cảnh bây giờ vội vã lên tiếng minh oan cho người bạn thân của mình.

- Bây giờ tớ không muốn nghe bất cứ điều gì. JiHee chở chị về thành phố đi – Jiyeon bước ra khỏi cửa sắp xếp hành lý rồi bước vào trong xe.

JiHee nhìn Krystal rồi quay lại nhìn Jungkook ở cửa thấy cậu gật đầu nó mới bước vào trong xe. Xe di chuyển xa dần xa dần khu biệt thự cũng giống như tình cảm của cô và cậu. Có lẽ cậu nên để cho cô thời gian bình tĩnh trở lại trước khi nghe những lời giải thích từ cậu.

Những ngày sau đó dù đi gặp mặt với cả bọn chỉ cần có Jungkook cô đều tìm mọi cách để trốn tránh sự có mặt của cậu khiến cô thấy không còn được thoải mái, cô nghĩ rằng con người được tạo bởi vỏ bọc của cô đã quay trở lại. Mỗi lần cô tìm lý do trốn tránh cậu đều buồn bã, cậu chỉ có thể lợi dụng những lúc cô ngủ say mới gần cô được, mới chạm vào cô được dù cậu biết từ ngày đó cô khó cửa cẩn thận hơn có lẽ cô không muốn cậu bước vào đây nữa, nhìn thấy cô lúc này đây cậu mới biết cậu nhớ cô đến nhường nào, ngồi xuống giường cậu quan sát cô kĩ hơn thấy cô gần như trước khiến cậu càng thêm đau lòng, đau lòng hơn khi nghe những tiếng nấc trong đêm của cô.Cậu lấy tay của mình từ từ chạm vào khuôn mặt gần đi trông thấy của cô. Cậu muốn được ôm cô vào lòng nhưng cậu lại sợ làm đánh thức giấc của cô, sợ khi nhìn thấy khuôn mặt vô cảm khi cô nhìn mình nên cậu chỉ đành lặng thinh nhìn cô. Nếu như lúc trước từng đấy là chưa đủ đối với cậu nhưng lúc này giờ đây chỉ cần nhìn thấy cô như vậy cũng là thứ gì đó to lớn với cậu. Nếu như cho cậu quay lại thời gian đó cậu vẫn sẽ quyết định giấu cô. Cô là người mà mãi mãi  cậu không bao giờ muốn tổn thương.

- Park Jiyeon, tôi làm sao với em đây? Có lẽ em không biết nơi này nó đang rỉ máu vì em, em có biết nó đau lắm không? Nó còn đau hơn bất cứ thứ gì mà tôi đã trải qua.Nó đang rút cạn dần sức lực của tôi chuyện này nghe có vẻ nực cười đối với một ma cà rồng phải không? ,Park Jiyeon tôi xin em có thể đừng hành hạ, tra tấn nó nữa được không? – Jungkook chạm vào bàn tay nhỏ bé của cô vừa nói vừa nhìn người con gái trước mặt. Chắc cô không thể nào nhìn được gương mặt đau khổ của cậu lúc này.Cậu ngồi đó thật lâu cho dù trời gần sáng có vẻ như cậu không muốn rời đi cho đến khi con người đang ngủ kia cựa quậy tỉnh dậy cậu mới biến mất như cơn gió.

Jiyeon mở mắt ra đánh mắt nhìn xung quanh phòng không hiểu sao cô cảm thấy như thể có ai vừa xuất hiện ở đây ngồi cạnh cô. Hình ảnh Jungkook lướt qua trong đầu cô, lắc đầu bỏ đi suy nghĩ cô uể oải đứng dậy vào phòng vệ sinh.

Tại sân bay Incheon:

-Ji-Eun ở đây này – Jiyeon vẫy vẫy tay khi nhìn thấy cô bạn thân của mình sau gần một năm mới mặt.

- Jiyeonie~ tớ nhớ cậu quá đi mất – IU chạy lại ôm Jiyeon.

Cả hai vui mừng ôm nhau nhảy tưng tưng, bọn nó không còn quan tâm xung quanh mọi người nhìn mình bằng ánh mắt gì bởi một năm là thời gian quá lâu để bọn nó mới gặp nhau trở lại cũng may có ba của IU kéo bọn nó ra xe để về nhà chứ không bọn nó đứng ôm nhau ở buổi ở giữa sân bay.

- Jiyeon này nhìn cậu gầy hơn đi đấy đừng nói là vì nhớ tớ nên cậu mới gầy đi đấy nhé – IU trêu chọc cô.

- À..Ờ...đúng đấy. Không gặp một năm mà nhìn cậu ra dáng nữ tài phiệt rồi đấy không còn là cô sinh viên nữa đâu – Jiyeon cố lảng tránh sang chuyện khác.

- Cái này là già trước tuổi đấy chứ cũng tại ba mình sinh ra cho lắm công ty làm gì lại đẩy con mình đi quản lý công ty dù mới 20 tuổi đầu như tớ không? cũng may là trường mình cho hoàn thành việc học ở bên này chứ không tớ chắc phải bảo lưu kết quả rồi lại thành hậu bối của cậu mất – IU vừa nói vừa lườm người đàn ông đang lái xe phía trước.

- Cũng được chứ sao, bạn thân thành hậu bối cũng được ha – Jiyeon chọc nó khiến nó càng tức giận hơn nhưng gì nhìn thấy khuôn mặt của cô lại bật cười.

- Đêm nay cậu qua nhà tớ ngủ nha, một năm nay không gặp cậu ngày nào tớ cũng nhớ cậu hết – IU nhõng nhẽo với cô khiến cô chỉ còn cách gật đầu đồng ý, thật ra nếu nó không gọi thì đêm nay cô cũng sang.

Ông Lee mỉm cười khi nhìn thấy bọn nó nói chuyện rôm rả cũng lâu lắm rồi ông không thấy con gái mình vui vẻ như vậy có lẽ chỉ có Jiyeon mới khiến nó vui như vậy.Ông với tay bật máy nghe nhạc cả hai đang luyên thuyên bỗng dừng lại khi bài hát I Love You của BTS và Twice được phát lên, sắc mặt cả cô và nó đều thay đổi.

- Tớ không nghĩ rằng có ngày các oppa của tớ lại hợp tác với mấy bà thím đấy, Jiyeon cậu xem màn biểu diễn của họ chưa? Tớ xem xong mà muốn ném laptop luôn ý nhớ là màn biểu diễn solo của Jungkook với bà thím kia kia, xem xong cái vừa tức vừa nổi da gà. Tớ không hiểu tại sao bố Bang lại đồng ý nữa chứ à? - IU bực tức tua một tràng dài nhưng đáp lại cô chỉ là một tiếng "Uhm".

Thật lòng mà nói cô chưa xem nói đúng hơn là cô không dám xem cứ mỗi lần tivi chiếu bài hát là cô đều nhấn nút chuyển kênh, cô biết rằng nếu như xem cô chỉ nhận được nỗi đau thêm, cho dù rất rất nhớ cậu cô cũng chỉ dám lướt qua những bức ảnh mà thôi. Nhiều lần gặp Krystal và JiHee cả hai đều hỏi về vấn đề giữa cậu và cô nhưng cô chỉ né tránh, nghe Krystal từ ngày đó cậu trầm tư hơn và gần đi trông thấy bề ngoài cô tỏ vẻ như không quan tâm đến những lời nói của JiHee nhưng khi nhìn thấy hình ảnh của cậu trên Vlive khiến cô đau lòng  khóc một mình. Trong buổi nói chuyện  khi các anh mình trò chuyện vui vẻ thì cậu chỉ im lặng lâu lâu ai hỏi thì cậu chỉ trả lời hay mỉm cười như thể cho qua chuyện.

IU trở về nước là điều vừa vui mừng vừa lo lắng đối với cô vì cô hiểu một khi IU về đồng nghĩ với việc cô trốn tránh Jungkook gần như là không thể. Những lần IU rủ cô đi đến công ty BigHit hay đi ăn uống cô luôn tìm lý do nào đó để không đi.

- Jiyeon này ngày mai có buổi fansign cậu phải đi với tớ đấy nếu cậu mà không đi tớ sẽ giận cậu thật đấy, dạo này mỗi lần đi gặp mấy anh chị chỉ có mình tớ đi buồn muốn chết. Lần này cậu phải đi với tớ đấy đúng 6h cậu phải có mặt ở cổng đấy tớ sẽ đến đón cậu. Bye Jiyeon thân yêu của tớ– IU gọi điện cho Jiyeon nói một tràng không để cho cô có thời gian trả lời rồi cúp máy để lại cô bạn đầu dây bên kia lo lắng.

" Fansign là phải nói chuyện với Jungkook sao? không được mình không thể tham gia cái này...nhưng nếu như không đi thì IU sẽ giận mình.,.Làm sao bây giờ đi cũng không được mà không đi càng không xong. Lee Ji-Eun cậu làm khó tớ rồi  – Jiyeon POV"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com