Khởi Đầu
Tôi tên là Tùng, vừa đặt chân vào Đại học Nam Phong, một ngôi trường nằm chênh vênh giữa vùng ngoại ô thành phố. Những con đường đất đỏ dẫn vào cổng trường nhuộm màu bụi bặm mỗi khi cơn gió khô khốc lùa qua, cuốn theo những vòng xoáy nhỏ đỏ quạch bám lên giày dép. Đại học Nam Phong không phải là một nơi nổi bật giữa hàng tá trường đại học khác trong thành phố. Cổng trường bằng sắt sơn xanh đã phai màu, loang lổ những vệt gỉ sét, phía trên gắn tấm biển kim loại khắc tên trường, chữ trắng trên nền xanh giờ đã mờ đi vì nắng mưa. Bên trong là một khuôn viên rộng nhưng đơn sơ, những hàng cây phượng vĩ già cỗi rợp bóng dọc lối đi, lá khô rơi lả tả xuống nền gạch đỏ nứt nẻ, vài chiếc ghế đá xi măng đặt rải rác dưới gốc cây, bề mặt loang lổ vết bút bi và những dòng chữ khắc nguệch ngoạc của sinh viên qua các khóa. Khu giảng đường chính gồm ba tòa nhà ba tầng xếp thành hình chữ U, tường bê tông sơn vàng nhạt đã ngả màu xám vì bụi và thời gian, cửa sổ kính lùa cũ kỹ kêu lạch cạch mỗi khi gió thổi qua. Bên cạnh là khu thực hành với những dãy phòng máy lạnh lẽo, mùi dầu nhớt và kim loại từ khoa cơ khí thoảng ra, hòa cùng tiếng máy móc rè rè từ các buổi học. Thư viện nằm phía sau, một tòa nhà thấp bé với mái ngói đỏ bạc màu, bên trong đầy những kệ sách cũ phủ bụi, mùi giấy mục xen lẫn tiếng quạt trần kêu lạch tạch. Căng tin trường là một khu nhà lợp tôn lụp xụp, bàn ghế nhựa xếp lộn xộn, mùi dầu chiên và nước mắm từ những dĩa cơm bình dân bốc lên nồng nặc mỗi giờ trưa. Đây là một ngôi trường bình thường, không hào nhoáng, không hiện đại, chỉ đơn thuần là nơi hàng trăm sinh viên tụ họp để học và sống qua những năm tháng đại học.
Ký túc xá nam của trường nằm ở góc khuôn viên, cách khu giảng đường một quãng đường ngắn lát đá lởm chởm. Đó là một tòa nhà bốn tầng đơn giản, tường ngoài sơn trắng đã ngả màu xám vì bụi bẩn, cửa sổ kính mờ đục đầy dấu tay và vết nước mưa khô lại. Hành lang dài, hẹp, lát gạch men trắng giờ đã ố vàng, bóng đèn huỳnh quang treo lơ lửng trên trần, ánh sáng trắng lạnh lẽo nhấp nháy yếu ớt. Tiếng dép lê lẹp kẹp của sinh viên vang lên mỗi chiều, hòa cùng tiếng cười nói ồn ào từ những nhóm tụ tập dưới sân, nơi vài chiếc ghế nhựa xếp quanh bàn gỗ nhỏ, bên cạnh là những bao thuốc lá rẻ tiền vứt bừa bãi. Mùi mồ hôi từ những trận bóng rổ trên sân đất, mùi cơm nguội từ những hộp nhựa để ngoài hành lang, và mùi nước cống thoảng lên từ các rãnh thoát nước cũ kỹ tạo nên một thứ không khí đặc trưng của ký túc xá, bình thường, hỗn độn, và đầy sức sống.
Phòng 102, nơi tôi vừa dọn đến, nằm ở tầng một, ngay sát cầu thang chính. Cánh cửa gỗ sơn nâu đã sứt sẹo, những vết nứt chạy dọc theo thớ gỗ như mạch máu khô, kêu kẽo kẹt mỗi khi tôi đẩy ra, âm thanh rợn người như tiếng rên rỉ của một linh hồn bị giam cầm. Bên trong, không gian chật chội đến ngột ngạt, bốn cái giường sắt gỉ sét kê sát tường, lớp sơn xanh nhạt bong tróc từng mảng lớn, để lộ kim loại xám xịt lốm đốm vết hoen rỉ. Ở giữa phòng, cái bàn học gỗ mọt đục chi chít lỗ nhỏ, mặt bàn nghiêng lệch vì một chân đã gãy, được kê tạm bằng viên gạch vỡ, còn góc phòng là nhà vệ sinh tí xíu, cửa kéo bằng nhựa kêu rè rè mỗi khi mở, bên trong vòi sen rỉ nước tí tách xuống nền gạch vỡ, tạo thành một vũng nước đục ngầu bốc lên mùi cống rãnh nhàn nhạt. Ga giường cũ kỹ, loang lổ những vết ố vàng, mang theo mùi tanh tanh của mồ hôi cũ đọng lại qua bao thế hệ sinh viên, và bốn bức tường xi măng xám trơ trọi, không một bức tranh hay tấm ảnh, chỉ có vài vệt bút bi nguệch ngoạc tên ai đó từ lâu.
Tôi đứng trước cửa phòng, tay siết chặt quai vali đến mức khớp ngón tay trắng bệch, tim đập thình thịch như trống đánh trong lồng ngực. Cơ thể tôi không giống bọn con trai bình thường, vừa có lồn vừa có cặc, cặc thì nhỏ xíu, mềm oặt, chẳng bao giờ cứng nổi quá vài giây, còn lồn thì ướt át, nóng ran mỗi khi những ý nghĩ bệnh hoạn tràn về. Đôi vú bự căng tròn, núm hồng hào nhạy cảm đến mức chỉ cần áo cọ vào là đã tê dại, tôi luôn giấu chúng dưới lớp áo thun rộng thùng thinh, cổ áo kéo cao kín kẽ. Tôi là một thằng song tính nhân, một con chó dâm còn trinh, chưa từng bị ai chạm vào, nhưng trong đầu lúc nào cũng đầy ắp những hình ảnh hoang dại, quỳ dưới chân một đám đực rựa, bị chúng trói chặt, bị nhét sextoy vào cả hai lỗ, bị đè xuống huấn luyện như một con thú. Căn phòng 102 này, với sự bí bách và cái mùi dâm dục thoang thoảng trong không khí, làm tôi rạo rực, như thể nó đang chờ đợi một thứ gì đó đen tối sắp bùng lên.
Cả bốn đứa lần đầu gặp nhau vào buổi chiều muộn, khi ánh nắng cuối ngày hắt qua ô kính mờ đục, nhuộm căn phòng 102 một màu vàng cam nhạt nhòa. Tôi đến đầu tiên, kéo vali vào góc phòng, mồ hôi thấm ướt lưng áo, mùi bụi đất đỏ từ con đường ngoài cổng trường vẫn bám trên đôi giày thể thao cũ. Cánh cửa kẽo kẹt bật mở, Hưng bước vào, dáng cao lêu nghêu, da ngăm rám nắng lấp lánh mồ hôi, đôi mắt sâu hoắm ánh lên vẻ đểu cáng khi nhìn quanh. Nó xách cái túi vải cũ mèm, dây đeo sờn rách, mặc áo ba lỗ bạc màu bó sát khoe cơ bắp săn chắc, quần đùi ngắn cũn cỡn để lộ đôi chân dài đầy lông đen rậm rạp, mái tóc rối bù bết mồ hôi thoảng mùi dầu máy. Nó quăng túi xuống giường, tiếng vải va vào khung sắt vang lên khô khốc, rồi gật đầu với tôi, miệng cười nhẹ như kiểu chào hỏi xã giao. Chưa kịp ngồi yên, cánh cửa lại mở lần nữa, Bảo xuất hiện, dáng cao to, vai rộng, khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng, áo sơ mi đen xắn tay để lộ cánh tay đầy sẹo nhỏ, quần jeans rách gối bó sát đôi chân dài, đôi giày da bóng loáng bám bụi đỏ kêu cộp cộp trên sàn. Đôi mắt sắc lẹm của nó quét qua tôi và Hưng, rồi nó ngồi phịch xuống giường, tiếng khung sắt kêu két dưới sức nặng, tay đan vào nhau đặt trên đùi, không gian bỗng chốc im ắng hơn vì sự hiện diện đầy áp lực của nó. Cuối cùng, Kiên bước vào, nhỏ con nhưng rắn rỏi, cơ bắp cuồn cuộn dưới áo phông trắng bó sát, tóc nhuộm vàng hoe bết mồ hôi, tay cầm điếu thuốc cháy dở phả khói mù mịt. Nó quăng ba lô xuống giường, bụi bốc lên từ tấm drap cũ, rồi nháy mắt với cả ba đứa, miệng cười đểu cáng, không khí trong phòng lập tức trở nên ồn ào hơn với tiếng dép lê của nó đạp xuống sàn. Bốn đứa đứng đó, nhìn nhau trong ánh sáng nhạt dần của buổi chiều, mùi mồ hôi, khói thuốc và bụi đất hòa quyện, tạo nên một khung cảnh hỗn độn nhưng đầy sức sống của những ngày đầu ở ký túc xá.
Thằng đầu tiên tôi gặp là Hưng, và lần gặp ấy, nó bước vào phòng khi tôi đang lúi húi sắp xếp đồ trong góc. Cánh cửa kẽo kẹt bật mở, nó xuất hiện với dáng cao lêu nghêu, da ngăm rám nắng lấp lánh mồ hôi dưới ánh đèn vàng đục. Đôi mắt sâu hoắm ánh lên vẻ đểu cáng mỗi khi nó cười, nụ cười cong cong lộ ra hàm răng trắng đều nhưng hơi xỉn màu vì thuốc lá. Nó xách cái túi vải cũ mèm, dây đeo sờn rách, mặc áo ba lỗ bạc màu bó sát khoe cơ bắp săn chắc, những đường gân nổi lên rõ mồn một mỗi khi nó co tay nhấc đồ. Quần đùi ngắn cũn cỡn để lộ đôi chân dài đầy lông đen rậm rạp, từng sợi lông óng ánh dưới ánh sáng yếu ớt, còn mái tóc đen rối bù xòa xuống trán, bết lại vì mồ hôi, thoảng lên mùi dầu máy nhàn nhạt từ mấy buổi thực hành cơ khí.
Nó quăng túi xuống giường, tiếng vải va vào khung sắt vang lên một tiếng phịch khô khốc, rồi quay sang nhìn quanh phòng, ánh mắt dừng lại ở tôi, sắc lẹm như dao, làm tôi bất giác nép sát vào góc giường, tay bấu chặt mép vali. Giọng nó trầm trầm vang lên, thân thiện như kiểu chào hỏi bạn mới, không chút gì tỏ ra kỳ lạ hay khiêu khích:
- Chào, tao là Hưng, 19 tuổi, học cơ khí. Mới lên đây nên chưa quen gì nhiều. Rất vui được làm quen.
Tôi cúi mặt, nhìn đôi giày thể thao bám bụi đỏ của mình, cảm giác lồn co bóp nhẹ khi nghe giọng nó, mùi mồ hôi từ người nó thoảng qua, tanh nồng, quyện với mùi dầu máy, làm tôi rùng mình một cách khó tả. Tôi lí nhí đáp, cố giữ giọng bình thường để không lộ ra sự bối rối bên trong:
- Rất vui được làm quen. Tao là Tùng, cũng 19, học kiến trúc. Tao cũng mới lên, mong ở chung hợp nhau.
Hưng gật đầu, nhếch môi cười nhẹ, rồi quay đi sắp xếp đồ, nhưng cái cách nó liếc tôi qua khóe mắt, ánh nhìn lướt từ đầu xuống chân, làm tôi run run, như thể nó đang đánh giá tôi, ngửi thấy thứ gì đó từ tôi mà chính tôi cũng không dám thừa nhận.
Thằng thứ hai là Bảo, xuất hiện khi trời vừa chập tối, ngay sau khi Hưng đã dọn đồ xong và ngồi nghịch điện thoại trên giường. Cánh cửa bật mở lần nữa, nó bước vào, dáng cao to, vai rộng, khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng như dân xã hội thứ thiệt, áo sơ mi đen xắn tay để lộ cánh tay rắn chắc đầy sẹo nhỏ, những vết sẹo trắng mờ chạy dọc như dấu tích của một trận chiến cũ. Quần jeans rách gối bó sát đôi chân dài, đôi giày da bóng loáng bám đầy bụi đỏ từ con đường ngoài cổng trường, mỗi bước chân vang lên tiếng cộp cộp khô khốc trên sàn bê tông. Đôi mắt sắc lẹm của nó quét qua căn phòng, rồi dừng lại ở tôi, ánh nhìn như dao cứa, xuyên thấu qua lớp áo thun rộng thùng thinh tôi đang mặc.
Nó ngồi phịch xuống giường, tiếng khung sắt kêu két một cái khô khan dưới sức nặng của cơ thể, đôi chân dài bắt chéo, đôi tay đan vào nhau đặt trên đùi, những ngón tay thô ráp đầy chai sần khẽ động đậy. Giọng nó khàn khàn vang lên, bình thản như kiểu giới thiệu thông thường, không chút gì tỏ ra áp đảo hay khác lạ:
- Tao tên Bảo, 20 tuổi, học quản trị kinh doanh. Mới chuyển từ phòng khác qua, hy vọng ở chúng ta sẽ sống chung hòa hợp.
Ánh mắt nó dán chặt vào tôi, làm tôi run rẩy, tay siết chặt mép vali đến mức móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, để lại những vết lằn đỏ, lồn tôi ướt át, cặc nhỏ xíu trong quần lót giật giật, vú căng tức dưới áo, nhưng tôi cố giữ vẻ mặt ngây thơ, lắp bắp đáp để tỏ ra bình thường:
- Tao là Tùng, học kiến trúc. Rất vui được làm quen.
Bảo cười nhạt, khóe môi nhếch lên, đôi mắt tối lại như thể nó đang tưởng tượng điều gì đó, nhưng nó không nói thêm, chỉ lặng lẽ lấy bao thuốc lá trong túi quần, rút ra một điếu, châm lửa bằng cái bật lửa bạc xỉn màu, làn khói trắng mỏng manh bay lượn trong không khí ngột ngạt, mùi khét lẹt xộc vào mũi tôi, làm tôi càng thêm bồn chồn.
Thằng cuối cùng là Kiên, nhỏ con hơn Bảo nhưng rắn rỏi, cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp áo phông trắng bó sát, mỗi lần nó co tay là từng thớ cơ lại nổi lên rõ mồn một, căng cứng như dây thừng, mái tóc nhuộm highlight vàng hoe xòa xuống trán, bết lại vì mồ hôi, đôi môi mỏng nhếch lên kiểu đểu cáng, ánh mắt láo liên như đang tìm kiếm thứ gì để phá phách. Nó bước vào phòng khi cả ba đứa đã ở đó, tay cầm điếu thuốc cháy dở, đầu lọc vàng ố màu, phả khói mù mịt khắp không gian, mùi khét lẹt từ thuốc lá rẻ tiền xộc thẳng vào mũi tôi, hòa cùng tiếng phịch khi nó quăng ba lô xuống giường, làm bụi bốc lên mù mịt từ tấm drap cũ.
Giọng nó nhanh nhẹn, vui vẻ như kiểu làm quen bạn mới, không chút gì tỏ ra bất thường:
- Yooo, tao là Kiên, 20 tuổi, học xây dựng. Tao mới lên, rất vui vì được kết bạn.
Nó nháy mắt với tôi, cái nháy mắt nhanh như chớp, rồi dụi tắt điếu thuốc vào cạnh bàn, đầu lọc cháy xém để lại một vết đen sì trên mặt gỗ, mùi khói vẫn lởn vởn trong không khí. Tôi nuốt nước bọt, cảm giác lồn mình rỉ nước thấm cả vào quần lót, vú căng tức đến mức đau nhức, nhưng tôi chỉ gật đầu, giả vờ ngây ngô để hòa vào không khí:
- Ừ, tao là Tùng, học kiến trúc. Hy vọng ở chung được lâu dài.
Bốn ngày đầu sống chung trôi qua trong một bầu không khí căng thẳng ngầm, như thể cả bốn đứa đều đang đeo mặt nạ, giấu kín những dục vọng đen tối trong lòng. Tôi cố gắng tỏ ra bình thường, đi học, ăn uống, trò chuyện vài câu xã giao, nhưng không thể không để ý những dấu hiệu kỳ lạ từ ba thằng kia.
Hưng thường ngồi trên giường vào ban đêm, khi ánh đèn bàn đã tắt, chỉ còn ánh sáng xanh nhạt từ màn hình điện thoại hắt lên khuôn mặt rám nắng của nó, tiếng rên rỉ từ phim đen vọng ra từ loa ngoài, nhỏ nhưng đủ để tôi nghe thấy từng âm thanh dâm dục, tiếng da thịt va chạm, tiếng thở dốc, tiếng la hét đứt quãng. Nó ngồi đó, đôi chân dài gác lên thành giường, bàn tay to lớn thỉnh thoảng gãi nhẹ đùi trong qua lớp quần đùi mỏng, ánh mắt lơ đãng nhưng đầy thèm khát, còn tôi nằm co ro trên giường, giả vờ ngủ, nhưng phải cắn môi đến rát để không rên theo, lồn tôi ướt át, thấm cả vào quần lót.
Bảo thì hay đứng ngoài ban công hút thuốc, bóng lưng cao lớn in lên tường mỗi khi ánh đèn đường vàng vọt hắt vào qua ô kính mờ đục, tiếng tách từ bật lửa vang lên khô khốc, làn khói trắng bay lượn trong gió đêm, mang theo mùi thuốc lá nồng nặc. Nhưng mỗi lần tôi thay đồ trong góc phòng, chỉ dám cởi áo trong bóng tối, tôi cảm nhận được ánh mắt nó xuyên qua khe cửa hẹp, nóng rực như ngọn lửa, như muốn lột trần tôi ra ngay lập tức, làm tôi run rẩy, tay ôm áo che ngực, nhưng không dám quay lại nhìn.
Kiên thì chẳng thèm giấu giếm, đêm thứ ba, khi cả phòng đã chìm vào im lặng, nó công khai thủ dâm ngay trên giường, cái chăn mỏng manh trùm hờ hững lên người, phập phồng theo nhịp tay, tiếng rên ư ử của nó vang lên trong không gian tĩnh lặng, nhỏ nhưng sắc nét như mũi dao đâm vào tai tôi. Tiếng thở dốc của nó hòa với tiếng chăn sột soạt, làm tôi phải úp mặt vào gối, tay siết chặt drap giường đến mức khớp ngón tay trắng bệch, cố kìm nén cơn thèm khát đang trào dâng trong lồn.
Còn tôi, mỗi đêm đều lén lút sờ lồn mình dưới chăn, ngón tay trượt vào khe ướt át, nóng ran, tưởng tượng cảnh bị cả ba thằng trói lại, bị chúng nhét sextoy vào cả hai lỗ, bị chúng đè xuống hành hạ đến khi tôi rên rỉ xin tha, nhưng tôi không dám để lộ, chỉ lặng lẽ thở dốc trong bóng tối, mồ hôi thấm ướt gối, mùi dâm dục từ cơ thể tôi hòa vào không khí ngột ngạt của phòng 102.
Tối ngày thứ năm, mọi thứ vỡ òa như một cơn bão không thể kìm nén. Trời mưa tầm tã, những giọt nước đập mạnh vào ô kính mờ đục của phòng 102, tiếng lộp độp hòa cùng tiếng gió rít qua khe cửa tạo thành một bản nhạc nền u ám, kích thích. Căn phòng tối om, chỉ có ánh đèn bàn lập lòe chiếu lên bốn khuôn mặt căng thẳng, dục vọng bốc lên ngùn ngụt trong không khí, mùi ẩm mốc từ tường, mùi mồ hôi từ cơ thể, mùi khói thuốc còn đọng lại, tất cả quyện vào nhau thành một thứ hương vị dâm dục nồng nặc.
Hưng là thằng phá vỡ sự im lặng, nó bật dậy khỏi giường, tiếng khung sắt kêu két một cái chói tai, rồi cởi phăng cái áo ba lỗ dính mồ hôi, ném xuống sàn với một tiếng phịch ướt át, để lộ cơ thể đầy sẹo nhỏ và hình xăm rồng đen cuộn quanh bắp tay trái, những đường nét sắc sảo của mực đen lấp lánh dưới ánh đèn vàng yếu ớt. Những giọt mồ hôi lăn dài trên làn da ngăm, chảy qua từng múi cơ săn chắc, xuống đến rốn, lấp lánh như những viên ngọc nhỏ, nó đứng giữa phòng, đôi tay chống hông, ngực phập phồng vì hơi thở dồn dập, quát lớn, giọng khàn khàn đầy phấn khích:
- Đm, tao chịu hết nổi cái không khí này rồi. Tụi mày có ngửi thấy không, phòng này toàn mùi dâm, tao biết tụi mày cũng máu lắm, đừng có giả vờ ngây thơ nữa, khai thật hết đi.
Tôi giật mình, ngồi co ro trên giường, tay ôm gối che ngực, tim đập thình thịch như muốn vỡ lồng ngực, lồn tôi ướt nhẹp, thấm cả vào quần lót, vú căng tức đến mức đau nhức, nhưng tôi chưa kịp phản ứng thì Bảo đã ngồi thẳng dậy, đôi chân dài duỗi ra khỏi mép giường, đôi giày da vẫn còn bám bụi đặt xuống sàn kêu cộp một tiếng khô khốc. Nó cười khẩy, giọng trầm trầm đầy uy quyền, chậm rãi như đang ra lệnh:
- Ờ, tao cũng ngửi thấy từ hôm đầu tiên mình gặp nhau. Để tao nói trước. Tao thích huấn luyện mấy con chó dâm, thích nhìn tụi nó quỳ dưới chân tao, rên rỉ xin tao ban thưởng. Tụi mày có ai chung sở thích không, hay chỉ mình tao biến thái?
Ánh mắt nó quét qua tôi, sắc lạnh nhưng nóng rực, như ngọn lửa cháy âm ỉ chờ dịp bùng phát, làm tôi run rẩy, tay ôm gối chặt hơn, còn Kiên bật cười lớn, nhảy xuống giường, đôi chân trần đạp mạnh xuống sàn kêu bộp bộp. Cái áo phông trắng dính mồ hôi bó sát cơ thể rắn rỏi, tóc vàng hoe bết lại lòa xòa trước trán, nó vỗ tay đánh đét một cái vang dội, giọng đầy phấn khích:
- Đm, cuối cùng cũng có thằng nói ra. Tao thích cũng chơi bạo, thích trói, nhét đồ hay sextoy vào lỗ rồi nghe tụi nó rên như thú hoang. Tao tưởng tao là thằng duy nhất điên ở đây chứ, hóa ra tụi mày cũng máu không kém.
Hưng cười lớn, bước tới vỗ vai Kiên, tiếng bộp vang lên khi bàn tay to lớn chạm vào da thịt, rồi quay sang nhìn tôi, ánh mắt sáng rực như sói đói mồi, giọng đểu cáng đầy thách thức:
- Đúng gu tao rồi. Tao vừa thích bị hành hạ, vừa thích đè người khác ra chơi cho sướng. Thằng Tùng, mày sao im re vậy, khai thật đi, tao thấy mày nhìn tụi tao từ hôm đầu mà mặt đỏ bừng, lỗ mày chắc ướt hết rồi đúng không?
Cả ba thằng quay sang tôi, ánh mắt như ba ngọn lửa thiêu đốt, làm tôi không thở nổi, cơ thể tôi nóng ran, lồn ướt át đến mức tôi cảm nhận được từng giọt nước rỉ xuống đùi, vú căng tức như muốn xé toạc áo. Tôi run rẩy, giọng nhỏ xíu, lắp bắp như thú non lạc bầy, nhưng thay vì giấu kín, tôi chọn cách nói sự thật:
- T... tao cũng...nhưng.... tao thích bị trói, bị nhét đồ chơi vào người, bị đè ra hành hạ như một con chó dâm... nhưng tao chưa từng thử, tao không biết phải làm sao...tao... tao còn trinh....
Hưng huýt sáo lớn, tiếng phíu cao vút vang vọng trong căn phòng nhỏ, rồi lao đến trước mặt tôi như một con báo săn mồi, tay nó nhanh như chớp lột phăng áo tôi ra trước khi tôi kịp phản ứng. Cái áo thun rơi xuống sàn, tiếng vải chạm đất vang lên một âm thanh mềm mại xoẹt qua cơ thể song tính của tôi phơi bày trước ánh đèn vàng vọt, đôi vú bự căng tròn, núm hồng hào dựng đứng vì kích thích, cái lồn ướt át lấp ló dưới lớp quần lót mỏng đã thấm đẫm nước, cặc nhỏ xíu giật giật yếu ớt như một thứ đồ chơi hỏng. Cả ba thằng đồng thanh hét lên, giọng đầy phấn khích, át cả tiếng mưa bên ngoài:
- Đm, mày là hàng hiếm à? Vừa có lồn vừa có cặc, đúng gu tụi tao rồi.
Khi cả bốn đứa đã phơi bày sở thích của mình, cách xưng hô thay đổi ngay lập tức, như một nghi thức tự nhiên để xác định vai vế trong căn phòng này. Bảo và Kiên, hai thằng thích làm chủ, thích huấn luyện và hành hạ, nên trở thành "chủ", còn tôi và Hưng là "con chó" dưới quyền chúng. Riêng Hưng, vì vừa thích đè người khác vừa thích bị hành, nên tôi gọi là "cậu" khi làm chủ với tôi, nhưng vẫn là "con chó" khi phục tùng Bảo và Kiên. Tôi, với cơ thể song tính và cơn thèm khát bị huấn luyện, hiểm nhiên trở thành "con chó" của cả ba, vị trí thấp nhất, sẵn sàng quỳ dưới chân chúng để thỏa mãn dục vọng. Lý do đơn giản là vậy, Bảo và Kiên muốn thống trị hoàn toàn, Hưng muốn linh hoạt giữa hai vai trò, còn tôi chỉ khao khát được làm thú cưng, được dạy dỗ và sử dụng bởi các bạn cùng phòng.
Bảo bước tới, đôi giày da kêu cộp cộp trên sàn, mỗi bước chân như nhịp trống thúc giục, tay nó bóp mạnh vú tôi, ngón cái thô ráp miết lên núm, lực vừa đủ để làm tôi cong người rên lên khe khẽ, giọng run run lạc đi vì sướng:
- Chủ Bảo... con chó chịu không nổi... nhẹ thôi...
Tôi đổi cách xưng hô, gọi nó là "chủ" như một con chó ngoan ngoãn cúi đầu trước chủ, làm Bảo nhếch môi cười, tay vẫn không buông tha, giọng khàn khàn trầm thấp như ra lệnh:
- Tốt lắm, con chó. Từ giờ mày là con chó của cả phòng. Quỳ xuống, nghe lệnh.
Kiên chen vào, tay cầm cái roi da nhỏ lấy từ ba lô của nó, một cái roi đen bóng, dài chừng nửa mét, đầu roi mòn vẹt vì từng được dùng nhiều lần, nó vỗ nhẹ lên lòng bàn tay, tiếng chát khô khốc vang lên, đôi mắt sáng rực nhìn tôi như nhìn một món đồ chơi mới:
- Còn tao thì sao, con chó? Gọi tao là gì?
Tôi quỳ xuống sàn, cơ thể trần truồng run rẩy dưới ánh mắt của cả ba, ngước lên nhìn nó, giọng nhỏ nhẹ đầy phục tùng:
- Chủ Kiên... con chó muốn chủ dạy dỗ... con chó sẵn sàng nghe lời...
Kiên cười lớn, tiếng cười vang vọng khắp phòng, bước tới quất nhẹ roi vào mông tôi, tiếng chát vang lên giòn tan, không mạnh, chỉ đủ làm da đỏ lên một vệt hồng nhạt, không rách, không chảy máu. Tôi cong người, rên lên, giọng lạc đi vì khoái cảm:
- Chủ... con chó sướng... đánh thêm đi, con chó xin chủ...
Hưng đứng cạnh, cởi phăng quần đùi, để lộ con cặc to dài căng cứng dưới lớp quần lót ướt mồ hôi, đầu cặc đỏ rực rỉ ra vài giọt nước nhờn qua lớp vải mỏng, cơ bắp trên đùi và bụng nó nổi lên rõ rệt, rám nắng và săn chắc, nó nắm tóc tôi, kéo đầu tôi lại gần, ép mặt tôi áp vào háng nó, mùi tanh nồng từ mồ hôi và dục vọng xộc thẳng vào mũi, làm tôi điên dại. Giọng nó đểu cáng, đầy uy quyền:
- Gọi tao là "cậu", con chó. Ngửi đi, hít sâu vào, tao chưa đụ mày mà mày đã ướt thế này rồi.
Tôi hít sâu, mùi mồ hôi và hơi thở dục vọng từ nó làm tôi quay cuồng, giọng run run như cầu xin:
- Cậu Hưng... con chó thèm... con chó muốn cậu hành hạ...
Đêm đó, căn phòng 102 biến thành một sàn đấu dâm dục, nơi bốn đứa lao vào nhau như bầy thú hoang thoát khỏi lồng sắt, tiếng mưa vẫn đều đặn đập vào kính, hòa cùng tiếng rên rỉ, tiếng roi vút nhẹ, và tiếng thở dốc ngắt quãng. Không gian ngột ngạt của căn phòng giờ tràn ngập mùi mồ hôi, mùi nước lồn rỉ ra từ tôi, và mùi tinh dịch thoảng lên từ những lần bọn nó thủ dâm trước đó, ánh đèn bàn vàng vọt lập lòe, chiếu lên bốn cơ thể trần truồng, bóng in trên tường xi măng loang lổ như một bức tranh sống động của dục vọng.
Bảo đè Hưng xuống giường, khung sắt kêu két két liên tục dưới sức nặng của cả hai, nó cởi phăng quần jeans, để lộ con cặc to lớn, gân guốc, đầu cặc đỏ rực lấp ló vài giọt nước nhờn. Nó không trêu chọc như trước, mà đút thẳng cặc vào đít của Hưng, tiếng phạch vang lên khi đầu cặc xuyên qua lớp thịt chặt khít, Hưng cong người rên rỉ, cơ bắp trên lưng và tay nó căng cứng, hai tay bấu chặt thành giường đến mức móng tay cắm sâu vào lớp sơn bong tróc. Bảo nhấp mạnh, từng cú thúc sâu đến tận gốc, tiếng da thịt va chạm phành phạch vang lên đều đặn, đít Hưng co bóp dữ dội, nó đè chặt hai tay Hưng xuống giường, giọng trầm trầm ra lệnh:
- Con chó, nằm im coi, để chủ đây đụ cho mày sướng. Còn con chó Tùng nhìn kỹ cách tao chơi nó đi rồi mãy học theo nó cách hầu hạ bọn tao
Hưng rên rỉ dữ dội, cơ thể giật nảy mỗi lần cặc của Bảo đâm sâu, đít nó bị giãn ra, mồ hôi chảy ròng ròng xuống lưng, con cặc to lớn của nó dựng đứng, rỉ nước nhờn xuống drap giường. Nó thở hổn hển, giọng lạc đi vì bị đụ tàn bạo:
- Áhhhhhh.......Chủ...Ahhhhh~~ con chó sướng... đụ mạnh nữa đi... đít con chó nát rồi...Ahhhh~~sướnggg~ Ưmmmm~~
Bên cạnh, Kiên quỳ xuống sàn, tay cầm roi da quất lên đùi tôi, từng phát chát chát đều đặn như nhịp trống, để lại những vệt đỏ hồng kéo dài từ đùi lên mông, roi không mạnh, chỉ đủ làm da tôi nóng rát, nhưng mỗi lần roi chạm vào, lồn tôi lại rỉ nước nhiều hơn, chảy thành dòng xuống sàn bê tông lạnh lẽo. Nó cởi áo phông trắng, để lộ cơ thể rắn rỏi, từng múi cơ bụng nổi lên rõ mồn một dưới ánh đèn, con cặc của nó căng cứng trong quần lót, nhúc nhích như muốn bung ra. Nó kéo tôi lại gần, tay nắm tóc ép đầu tôi áp vào cặc nó qua lớp vải, mùi tanh nồng xộc lên mũi, rồi ra lệnh:
- Con chó dâm, ngậm cặc tao đi. Nhìn thằng Hưng bị chơi kìa, còn mày phải học cách bú cặc cho ngon. Há miệng ra, liếm từ dưới lên, không được cắn.
Tôi quỳ trước mặt Kiên, há miệng ngậm lấy cặc nó qua lớp quần lót, lưỡi trượt từ gốc lên đầu, cảm nhận từng đường gân nổi lên qua lớp vải mỏng, nước bọt của tôi thấm ướt quần lót, hòa cùng vài giọt nước nhờn rỉ ra từ đầu cắc. Kiên vừa quất roi lên mông tôi, vừa hướng dẫn, giọng đầy uy quyền:
- Con chó, liếm mạnh hơn. Dùng lưỡi cuốn quanh đầu cặc, hút mạnh vào, tao muốn nghe tiếng chụt chụt. Nhìn thằng Hưng kìa, rên to lên để con chó này học cách hầu hạ.
Hưng bị Bảo đụ tàn bạo, rên lớn hơn, tiếng rên lạc cả giọng, hòa cùng tiếng phạch phạch của cặc ra vào đít, nó cong lưng, mồ hôi chảy thành dòng xuống sàn, cặc nó giật giật dữ dội, nước nhờn bắn ra từng giọt nhỏ. Bảo vừa nhấp hông, vừa quay sang tôi, giọng trầm trầm dạy dỗ:
- Con chó, nhìn kỹ đi. Muốn hầu hạ tao ngon thì phải rên to như thằng Hưng, phải để nước lồn chảy ra cho tao sướng. Tao đụ mày, mày phải làm tốt hơn nó.
Tôi vừa bú cắc Kiên, vừa nhìn Hưng bị đụ, lồn tôi co bóp dữ dội, nước rỉ ra thấm ướt sàn, đôi vú căng tức đau nhức khi bị roi của Kiên quất vào. Kiên kéo quần lót xuống, để cặc bật ra ngoài, dài và gân guốc, nó đập cặc lên mặt tôi, tiếng bạch vang lên, rồi nhét thẳng vào miệng tôi, giọng ra lệnh:
- Con chó, tập trung ngậm sâu vào. Hút mạnh, lưỡi quấn quanh cặc, tao muốn mày sặc nước bọt. Học nhanh đi, không tao đánh mày nát mông.
Tôi ngậm cặc Kiên, lưỡi quấn quanh đầu cặc, hút mạnh đến mức nước bọt trào ra khóe miệng, chảy xuống cằm, tiếng chụt chụt vang lên mỗi lần tôi mút vào, còn Hưng bên cạnh rên rỉ thảm thiết, đít bị Bảo đụ đến đỏ rực, cơ thể giật nảy như sắp ngất.
Sau một hồi hành hạ, cả ba thằng ngồi xuống giường, để tôi quỳ dưới sàn trước mặt chúng, cơ thể trần truồng run rẩy, nước lồn vẫn rỉ ra từng giọt nhỏ xuống nền bê tông lạnh lẽo, ánh đèn bàn chiếu lên ba khuôn mặt rám nắng, góc cạnh, ánh mắt sáng rực nhìn tôi như nhìn một món đồ chơi quý giá. Bảo ngồi giữa, đôi chân dài dang rộng, tay chống lên đầu gối, giọng trầm trầm vang lên như ra lệnh:
- Từ giờ, phòng 102 có quy tắc riêng. Con chó nghe cho rõ đây. Một, mày là con chó chung của hai chủ và cậu, phải nghe lời tuyệt đối, không được cãi. Hai, mỗi đêm tụi tao sẽ thay phiên chơi mày, nhưng chưa phá trinh mày đâu, để dành cho dịp đặc biệt. Ba, mày phải hầu hạ tụi tao mọi lúc, từ liếm chân, lau mồ hôi, đến ngậm cặc khi tụi tao muốn. Bốn, tụi tao sẽ trói mày, đánh mày, nhét đồ chơi vào người mày, nhưng không làm mày đau quá, chỉ đủ để mày sướng. Hiểu chưa, con chó?
Tôi quỳ dưới sàn, cúi đầu sát đất, giọng nhỏ nhẹ đầy phục tùng:
- Dạ chủ... con chó hiểu... con chó sẽ ngoan, sẽ nghe lời hai chủ và cậu...
Kiên chen vào, tay cầm roi da vỗ nhẹ lên vai tôi, tiếng chát vang lên khô khốc, ánh mắt sáng rực nhìn xuống:
- Tốt. Thêm một điều nữa, con chó không được tự ý sờ lồn hay cặc khi chưa có lệnh. Muốn sướng thì phải xin tụi tao, tụi tao sẽ quyết định khi nào mày được sướng. Rõ chưa?
- Dạ... con chó rõ... con chó sẽ xin phép trước...
Tôi lí nhí đáp, đầu vẫn cúi thấp, lồn co bóp vì kích thích từ lời nói của nó. Hưng cười lớn, tay vỗ lên đùi đánh bộp một cái, giọng đểu cáng vang lên:
- Con chó ngoan lắm. Cuối cùng, mày phải giữ phòng sạch sẽ, lau sàn, giặt đồ cho tụi tao. Phòng 102 là lãnh địa của hai chủ và tao, mày là con chó trung thành, phải phục vụ hết mình. Đồng ý không?
- Dạ cậu... con chó đồng ý ạ... con chó sẽ phục vụ hai chủ và cậu...
Tôi ngẩng lên, ánh mắt long lanh nhìn ba thằng, cơ thể run rẩy vì vừa sợ vừa phấn khích.
Cả ba thằng gật đầu, ánh mắt đồng thuận nhìn nhau, rồi quay xuống tôi, Bảo đứng dậy, đôi giày da kêu cộp một tiếng khô khốc, tay chỉ xuống sàn trước mặt:
- Tốt. Giờ bắt đầu đêm đầu tiên, con chó quỳ đây, ngậm cặc tao trước. Hai thằng kia, chuẩn bị đồ chơi đi, đêm nay tụi tao huấn luyện con chó cho thật ngoan.
Tôi quỳ ngay trước mặt Bảo, lưỡi thè ra đón lấy con cặc to lớn của nó, mùi tanh nồng từ da thịt xộc lên mũi, làm tôi mê mẩn, còn Kiên và Hưng lục trong ba lô, lôi ra một cuộn dây thừng nhỏ và một cái sextoy bằng silicon đen bóng, ánh mắt sáng rực nhìn tôi như nhìn một con mồi sắp bị xâu xé.
Tiếng mưa bên ngoài dần nhỏ lại, chỉ còn những giọt nước lăn dài trên ô kính mờ đục, rơi tí tách như nhịp đập của một trái tim đang hồi hộp. Căn phòng 102 giờ đây không còn là một nơi trú ngụ bình thường nữa, mà đã hóa thành một đấu trường, nơi dục vọng được thả tự do và những luật lệ mới được đặt ra. Bảo đứng đó, đôi mắt sắc lạnh nhìn xuống tôi, tay nắm chặt dây thừng vừa lấy từ tay Kiên, chậm rãi quấn quanh cổ tôi, từng vòng dây thô ráp cọ vào da, không chặt đến mức đau, nhưng đủ để tôi cảm nhận được sự kiểm soát tuyệt đối từ nó. Kiên ngồi cạnh, tay cầm roi da gõ nhẹ lên đùi, tiếng chát chát đều đặn như một lời cảnh báo, ánh mắt nó lấp lánh sự thích thú xen lẫn tàn nhẫn, như một kẻ săn mồi đang chờ đợi con thú nhỏ yếu ớt trước mặt khuất phục hoàn toàn. Hưng thì dựa lưng vào tường, đôi chân dài gác lên giường, tay nghịch cái sextoy đen bóng, xoay tròn nó giữa các ngón tay, nụ cười đểu cáng trên môi không giấu nổi sự phấn khích khi nghĩ đến những gì sắp xảy ra.
Bảo kéo dây thừng, buộc tôi cúi thấp hơn, đầu tôi gần sát sàn, giọng nó trầm trầm vang lên, lạnh lùng nhưng đầy uy quyền:
- Con chó, đêm nay là bài học đầu tiên của mày. Mày phải biết cách hầu hạ tụi tao cho đúng, không được làm sai, không được kêu ca. Bắt đầu đi, ngậm cặc tao sâu hơn, dùng lưỡi cho khéo.
Tôi run rẩy làm theo, lưỡi quấn quanh cặc Bảo, ngậm sâu đến mức nước bọt trào ra khóe miệng, chảy thành dòng xuống sàn, tiếng chụt chụt vang lên trong không gian tĩnh lặng, hòa cùng tiếng thở dốc của tôi và tiếng cười khẩy của Kiên. Nó đứng dậy, bước vòng ra sau tôi, roi da trong tay vung lên, quất nhẹ vào mông tôi thêm vài cái, mỗi phát đều đều, không quá mạnh nhưng đủ để làm da tôi đỏ rực, lồn tôi co bóp dữ dội, nước rỉ ra nhiều hơn, thấm đẫm đùi trong. Kiên cúi xuống, thì thầm vào tai tôi, giọng đầy khiêu khích:
- Con chó, mày thích bị đánh thế này đúng không? Rên to lên cho chủ nghe, đừng có kìm, tao muốn nghe mày cầu xin.
Tôi rên lên, giọng lạc đi vì vừa đau vừa sướng, cố gắng làm hài lòng Kiên:
Chủ... con chó sướngggg~~ Aaaaa~~... xin chủ đánh... Ahhhhh~~... con chó muốn chủ dạy dỗ...
Hưng chen vào, nó rời khỏi giường, bước đến gần tôi, tay cầm sextoy áp sát vào khe lồn tôi, đầu silicon lạnh lẽo cọ vào lớp thịt ướt át bên ngoài, không xuyên vào trong, làm tôi giật nảy người, vú rung lên dữ dội dưới ánh đèn vàng vọt. Nó cười lớn, giọng đểu cáng vang lên:
- Con chó, mày thèm lắm rồi đúng không? Để cậu kích mày sướng bằng cái này, nhưng mày phải rên to hơn nữa, không thì cậu đánh mày đấy.
Nó giữ sextoy cọ qua cọ lại bên ngoài lồn tôi, không đút vào, cảm giác silicon trơn trượt trượt qua khe ướt át làm tôi cong người, rên rỉ thảm thiết, nước lồn chảy ra ướt cả tay Hưng. Bảo vẫn đứng trước mặt, tay kéo dây thừng ép tôi ngậm cặc nó sâu hơn, giọng nó lạnh lùng ra lệnh:
- Con chó, không được ngừng. Vừa ngậm cặc tao vừa để thằng Hưng chơi mày, mày phải làm tốt cả hai. Nếu không, tụi tao trói mày lại, nhét đồ chơi vào đít mày cho mày biết mặt.
Tôi gật đầu trong cơn mê muội, cố gắng làm theo lời Bảo, lưỡi vẫn quấn quanh cặc nó, trong khi Hưng tiếp tục dùng sextoy cọ sát bên ngoài lồn tôi, nhịp nhàng nhưng đầy tàn nhẫn, mỗi lần cọ qua là một lần tôi rên lên đứt quãng, cơ thể run rẩy không kiểm soát nổi. Kiên đứng cạnh, roi da trong tay không ngừng vung lên, quất vào đùi, vào mông tôi, tiếng chát chát hòa cùng tiếng rên của tôi tạo thành một bản nhạc dâm dục kỳ lạ, vang vọng khắp căn phòng nhỏ bé.
Cả ba thằng thay nhau hành hạ tôi suốt đêm, không ai dừng lại, không ai mệt mỏi. Bảo rút cặc ra khỏi miệng tôi, phun tinh lên mặt tôi, dòng tinh nóng hổi chảy dài xuống cằm, thấm vào tóc, mùi tanh nồng xộc lên mũi làm tôi càng thêm điên dại. Kiên ngồi xuống, kéo tôi lại gần, bắt tôi bú cặc nó tiếp, trong khi Hưng vẫn không ngừng dùng sextoy cọ sát bên ngoài lồn tôi, tay còn lại bóp mạnh vú tôi, ngón tay miết lên núm làm tôi cong người vì đau và sướng lẫn lộn. Tiếng rên của tôi hòa với tiếng cười của ba thằng, tiếng khung giường kêu két két mỗi khi một trong số chúng đè tôi xuống, và tiếng mưa tí tách bên ngoài như một lời nhắc nhở rằng đêm nay còn dài, rất dài.
Khi trời gần sáng, cơn mưa đã ngừng hẳn, chỉ còn lại sự tĩnh lặng nặng nề trong căn phòng 102. Tôi nằm sõng soài trên sàn, cơ thể trần truồng ướt át mồ hôi và nước lồn, dây thừng vẫn quấn quanh cổ, sextoy bị Hưng vứt sang một góc, lăn lóc bên cạnh đôi giày da bám bụi của Bảo. Ba thằng ngồi trên giường, thở hổn hển, mồ hôi lấp lánh trên cơ bắp săn chắc, ánh mắt vẫn sáng rực nhìn xuống tôi. Bảo rút điếu thuốc từ bao, châm lửa, làn khói trắng bay lượn trong không khí, nó nhếch môi nói, giọng khàn khàn:
- Con chó, mày làm tốt lắm. Nhưng đây mới là khởi đầu thôi. Từ giờ, phòng 102 là nhà của mày, và tụi tao là chủ của mày. Nghỉ đi, mai tiếp tục.
Kiên cười khẩy, tay gõ roi lên đầu gối, thêm vào:
- Đúng đấy, con chó. Mày còn nhiều thứ phải học. Tao chưa chơi đủ đâu, mai tao sẽ thử mấy trò mới với mày.
Hưng nằm ngửa ra giường, tay gác lên trán, cặc nó vẫn cứng ngắc dưới lớp quần đùi vừa mặc lại, giọng lười biếng nhưng đầy đe dọa:
- Con chó, ngủ cho khỏe đi. Cậu còn chưa đụ mày đâu, mai cậu sẽ làm mày rên to hơn nữa.
Tôi nằm đó, cơ thể mỏi nhừ, lồn và miệng đau rát, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác kỳ lạ – vừa sợ hãi, vừa thỏa mãn. Phòng 102 giờ đây không chỉ là nơi ở, mà là một lãnh địa tối tăm, nơi tôi trở thành con chó của hai chủ và một cậu, nơi những ngày tháng đại học của tôi sẽ bị nhuộm đen bởi dục vọng không bao giờ dứt. Tôi nhắm mắt, tiếng thở đều đều của ba thằng vang lên trong không gian, và tôi biết, đây chỉ là khởi đầu của một chuỗi ngày dài phía trước.
--------------------END----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com