Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3




Sáng hôm sau, Vương Tuấn Khải ở phòng tập gặp được Thái Từ Khôn mồ hôi nhễ nhại đang chạy trên máy.

Vương Tuấn Khải hơi ngừng bước. Cái người này tập từ bao giờ đây, cũng đủ chăm chỉ.

Lại nghĩ đến Phạm Thừa Thừa vẫn đang trương bụng ngủ, anh ta lại thầm lắc đầu.

- Sớm!

Thái Từ Khôn khẽ tháo bỏ tai nghe, ngừng máy.

- Đến từ lúc nào đấy?

- 6 rưỡi 7 giờ gì đấy.

Anh uống một ngụm nước lớn. Vài giọt nước bị tràn ra lăn qua yết hầu nhô lên.

- Người cần mẫn.

Vương Tuấn Khải nhướng mày, vắt ngang khăn qua máy, khởi động. Tốc độ dần dần vào ổn định.

Thái Từ Khôn nghỉ ngắn hạn, xong chuyển mục tiêu sang khu vực tập tạ.

Hai người câu được câu không cách hẳn một khoảng nói chuyện với nhau. Cũng phải tầm hơn một tiếng sau, cuộc tập luyện sáng này mới đi đến hồi kết.

Vương Tuấn Khải kéo Thái Từ Khôn từ bàn nằm nâng tạ dậy, cười nói

- Còn luyện nữa, luyện nữa anh đi làm dân thể hình luôn đi.

Thái Từ Khôn đã thấm mệt, cười lắc đầu

- Ăn vài bữa lẩu với mấy người, anh đây lại béo thành cái bánh bao.

Hai người vắt khăn ngang qua cổ, khoác thêm cái áo, dùng tốc độ nhanh nhất đi từ phòng tập về tiểu viện.

Bên ngoài trời, trời xanh, nhưng nhiệt độ là -6 độ C. Cái nhiệt độ khiến người ta lạnh thấu tim gan.

Phạm Thừa Thừa cùng Hứa Đông Kỳ chơi game, nghe được bên đó có động tĩnh của Vương Tuấn Khải đã về, bèn chép miệng hai cái, không cho ý kiến.

Mấy ngừoi chăm thì kệ mấy người, mùa đông còn không cho bé cưng đây lười biếng tăng tí mỡ à.

Buổi chiều ấy, nhóm bốn người cùng đoàn đội, lên máy bay tư nhân khởi hành tới Mỹ. Tại sao lại là máy bay tư nhân, vì lo lắng hai người nào đó yêu đương lên hotsreach chứ sao.

Dung Chính trước khi đi, có đưa một vali nhỏ cho Vương Tuấn Khải. Ngụ ý chính là qua bên ấy thì tiện giúp anh cho "lũ trẻ" kia được ra ngoài phơi nắng hóng gió tẹo. Và nguyện vọng đấy của anh ta, đương nhiên thành hiện thực.

Ngày đầu tiên, "lũ trẻ" của Dung Chính khi đỗ xe trên đường, vô tình quẹt phải hàng rào bằng cây, lớp sơn đắt tiền xước một đoạn rất dài.

Mà hung thủ à, là người mà cả Thái Từ Khôn lẫn Phạm Thừa Thừa đều đang ngồi cười, cô gái đang uất ức úp mặt vào lồng ngực Vương Tuấn Khải ức đến không thể ức hơn.

-.....

Dung Chính nghe xong cuộc điện thoại báo tin, lời mắng mỏ bên miệng cũng không cách nào phun ra được, đành nghẹn đấy, nghẹn đến một bụng tức. Lại còn nghe loáng thoáng thấy tiếng cười của hai người nào đó, cáu bẳn gào

- Thái Từ Khôn! Phạm Thừa Thừa!

Hai người bụm miệng im lặng.

Câu chuyện rất nhanh cũng kết thúc. Dù sao một lớp sơn nhỏ, sơn lại một vài tiếng là kết thúc. Vương Tuấn Khải còn đích thân đi lựa chọn màu sắc, điều ấy làm Dung Chính cũng không tiện nhắc lại nữa.

Ngày cuối cùng của năm, không khí mừng tết tràn ngập ở từng ngóc ngách trên đường phố Paris.

Thái Từ Khôn mới sáng từ trong phòng đi ra, đã thấy hàng loạt các giá quần áo được đẩy vào phòng trà của khách sạn.

-.....

Anh vô cùng nghi ngờ, Dung Chính hay Vương Tuấn Khải đã vung tiền bao cả cái khách sạn to đùng này.

Lũ giàu có.

Thái Từ Khôn có thể đã quên béng mất, bản thân cũng là một đứa phú nhị đại.

A Vinh cùng stylist của anh đẩy đồ vào xong, ra ngoài liền gặp phải Thái Từ Khôn đang muốn đi tới nhà hàng khách sạn.

- Boss!

A Vinh gọi một tiếng.

Thái Từ Khôn nghe được, quay người lại. A Vinh đã chạy bước lớn tới chỗ anh, chỉ ngón trỏ vào căn phòng trà

- Trong kia có đồ ăn sáng đã chuẩn bị sẵn, anh trực tiếp vào đó là được.

Thái Từ Khôn cười khoác vai cậu ta, đi về phía phòng trà

- Xịn vậy luôn?

A Vinh cười chạy đi cùng stylist lấy đồ. Thái Từ Khôn bước vào, lập tức bị không gian ấm áp làm cho cả người thoải mái.

Cũng không khó lắm để thấy được em gái nào đó đang ngồi co chân, đầu nghiêng nghiêng ngả ngả, để mặc cho stylist thích làm gì thì làm.

- Giỏi nha, sáng nay dậy sớm rồi nè.

Thái Từ Khôn cười nói một câu. Hứa Đông Kỳ mở mắt ra, qua tấm gương to đùng trước mặt híp mắt nhìn anh

- Em không nghĩ đây là một lời khen.

Thái Từ Khôn không cho ý kiến

- Thế nào, đêm qua chơi có vui?

Hứa Đông Kỳ cầm ly trà ấm trên bàn lên uống một ngụm nhỏ.

- Vui, có quà đấy, anh lấy không?

- Tốt thế sao?

Thái Từ Khôn nhướng mày lên, tỏ vẻ kinh ngạc

- Đương nhiên, kẹo cần tây và cần tây nguyên cây, anh thích cái nào hơn?

Thái Từ Khôn thành công bị cô ấy ép im lặng.

Trong lúc tạo mẫu, bọn họ đã xử lí xong bữa cơm trưa.

Đầu giờ chiều, tiến hành thử lễ phục và chụp ảnh.

Giữa chiều, mỗi người một xe, tiến tới toà nhà nơi tổ chức điển lễ.

Thái Từ Khôn vừa xuống xe, đã nhìn thấy người quen. Micheal Borbason cùng Harley Borbason, hai vị ấy như tự đem theo ánh sáng riêng, đứng chỗ nào cũng bắt mắt.

Và cũng không quá khó, để anh nhìn thấy được bóng dáng mảnh mai đứng trong đoàn người.

Cô gái mái tóc dài đen thẳng, mặc bộ váy đen tuyền được điểm vài viên chân châu trắng nổi bật lên. Chiếc váy thiết kế rất hợp với cô, phô trương ra xương quai xanh tinh tế cùng bờ vai trắng ngọc, đặc biệt mê người.

Thái Từ Khôn đột nhiên nghĩ, cảnh đẹp như vậy, thật chỉ muốn hung hăng ôm cô vào lòng, giữ cho riêng mình.

Tầm mắt của anh rất nhanh bị chuyển dịch. Vương Tuấn Khải vỗ vai anh, hất cằm sang đó, khẽ nói nhỏ

- Sang bên kia, đưa tiểu cô nương người ta đi kí tên lấy thiệp đi, có vẻ cô ấy cũng mới đến.

Thái Từ Khôn nhìn sang khu vực sáng ngời đang được bao lại kia, gật gật đầu.

- Vậy bên trong gặp.

- Được.

Lisa đứng ngây ngốc ở đấy. Trợ lý vừa chạy đi lấy thuốc giảm ho, cô đành phải cô độc nhìn xung quanh, mím môi im lặng.

Thật ra không phải không có người quen biết, chỉ là không muốn liên luỵ đến người ta, người ta cũng không muốn dính tới mình, nên chỉ gật đầu chào coi như qua.

YG động tay động chân, cô cũng không có cách nào.

- Lisa?

Giọng nói kia từng vang lên vô số lần trong giấc mơ của cô nhiều năm về trước, là bí mật nhỏ không thể nhìn thấy ánh sáng của cô. Lisa giật mình quay đầu lại, người con trai nhuộm tóc bạch kim, áo vest đen phối áo somi lam thẫm càng khiến vóc dáng anh trông cao lớn hơn, đem theo chút nào đó lạnh lùng cùng ôn nhu của biển sâu.

-...Khôn?


(Thả 🌟 cho mình nhaaa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com