Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 59


Hai người ra khỏi công ty lúc ấy, trời đã tối hẳn.

Cũng bắt đầu lạnh hơn.

Lisa để hộp bưu phẩm vào ghế sau, bản thân liền nhanh chóng ngồi vào ghế trước, hưởng thụ sự ấm áp của điều hoà.

- Của fan tặng sao?

Thái Từ Khôn nhìn hộp đồ đằng sau, khởi động xe, hỏi

- Có vẻ thế, chị Tiêu cho kiểm tra qua rồi, an toàn.

Thái Từ Khôn gật gật đầu

- Không ghi ai gửi sao?

Lisa ngoái đầu nhìn, rồi lắc đầu

- Không ghi, không có cách nào trả lại được rồi ai!

Xe dần hoà nhập vào lòng đường.

Những bông tuyết nhẹ nhàng, từ trên bầu trời đêm đen xám xịt kia, từ từ giáng xuống mặt đất.

Như những bông hoa trắng xinh đẹp.

Đường phố rất nhanh đã phủ một lớp tuyết nhỏ.

Ăn xong bữa tối về tới nhà, nền cỏ xanh sớm đã bị che bởi lớp tuyết trắng xoá.

Lisa tắm xong, ngồi trên sopha, tiếng tivi trước mặt ồn ào, mới chợt nhớ đến bưu kiện kia.

Thái Từ Khôn biết cô sẽ quên nên sớm đã mang vào nhà hộ cô, để ở nơi dễ thấy nhất. Vì thế, Lisa rất dễ dàng tìm được bưu kiện, cầm lại ghế ngồi khui.

Love bám theo chân cô, nằm phủ phục dưới thảm nhà.

Đứa trẻ to lớn này bị mẹ Lisa "ghét bỏ" vì nghịch ngợm bới tung đống hoa cỏ của bà, nên Lisa đành đón nó về bên này, chịu sự "nghiêm khắc quản lý" của đàn mèo của nhà.

Nhưng rõ ràng, "con mèo" lớn nhất của nhà lại có vẻ rất chiều đứa nhóc này.

Lisa cười xoa đầu nó vài cái, lại chăm chú vào đồ trên tay.

Quá trình mở hộp, chưa được phút, lại đem tới quá nhiều điều kinh ngạc.

Nhìn bức thư trên tay, cùng một cảm giác áp lực lâu lắm rồi mới cảm nhận lại, Lisa khe khẽ cau mày, không thể nói được lên bản thân có bao phần khó chịu.

Bức thư đơn giản viết có vài dòng ngắn súc tích.

Người gửi, Teddy Park.

Đây có lẽ là người duy nhất có quan hệ mật thiết nhất với YG mà Lisa vẫn nói chuyện.

Tuy chỉ là thi thoảng.

Nhưng nếu chỉ là một cuộc hẹn gặp mặt, tại sao không phải tin nhắn mà là thư?

Lisa ôm thắc mắc này đến tận khi Thái Từ Khôn đi xuống nhà, khua khua tay trước mặt cô

- Bảo nhi, sao thế? Đột nhiên ngơ ngơ vậy.

Lisa kịp thời hồi thần

- A, không có gì đâu.

Thái Từ Khôn gật gù, cũng không can thiệp vào chuyện của cô, chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở cô đừng để quá mệt.

Lisa cũng gật đầu, véo má anh, kêu rằng anh lo lắm.

————————

Rất nhanh, tháng 10 qua đi, tháng 11 lại tới.

Trong một buổi chiều lạnh nọ, khi gọi điện qua mạng cho nhau, Thái Từ Khôn với Lisa mới bất thình lình phát hiện được, bản thân thế mà không cùng người kia liên lạc đến hai ngày rồi.

Điều này dấy lên một cảm giác bất an trong trái tim anh.

Cảm giác bất an này có chút quen thuộc, khiến anh nhớ tới một chuyện đã từ rất lâu kia, bức thư tay đã khiến anh dùng hết vốn văn ngôn của mười mấy năm học của mình, cẩn thận từng li từng tí, viết lên.

Một bức thư chưa từng được thấy ánh sáng mặt trời.

Nhưng điều này, Thái Từ Khôn nào biết.

Cùng thời gian ấy, Lisa lại lần nữa nhận được bưu phẩm kia.

Vẫn không ghi tên người gửi.

Bức thư bên trong lại nhiều thêm chữ kí của một người.

Teddy Park, và Bambam.

Lisa suy tư, thật sự bắt đầu lo lắng.

Vì nhắn tin cho hai người kia không được, cô bèn hỏi Jennie, cô ấy cũng không biết rõ tình hình, chỉ có thể nói giới giải trí Hàn lần này sợ là phải thay trời đổi đất rồi. Lí do vì vướng vào một số vụ việc đen phạm pháp.

Thậm chí còn có vẻ....liên quan trực thuộc tới YG.

Lisa trầm mặc.

Chạy theo những ngày lo âu ấy, là thời gian chưa từng ngừng trôi.

Cuối cùng, sau khi trao đổi với Dung Tiêu về vấn đề này xong, Lisa gửi cho anh một tin nhắn.

_Lili: Khôn, em nghĩ em cần về Hàn một chuyến.

Gần tiếng sau, điện thoại lại rung lên.

_Khôn: Đi công việc sao?

_Lili:....Không hẳn.

_Lili: Việc tư.

Thái Từ Khôn đoán được, có lẽ liên quan tới bưu phẩm lần trước kia, và có lẽ, cô không muốn nói với anh.

_Khôn: Được, anh đợi em trở về ăn miếng sủi cảo đầu tiên tết Đông chí.

_Lili: Được! *cười vui*

Cứ thế, đơn giản nói qua đoạn tin nhắn, Lisa lên máy bay đi tới Seoul, Hàn quốc.

Mà Thái Từ Khôn vẫn chôn chân ở Milan, Italia vì sự kiện quốc tế xuân hạ của Prada.

- Cậu cũng thật là, nếu hộp đựng nhẫn cưới, cứ trực tiếp dùng bên De Beers là được, quan trọng những thứ này thế!

Giám đốc của Prada cười nói.

- Cảm giác nghi thức vẫn phải có mà anh, với lại.....

Thái Từ Khôn nhẹ cười, mân mê hộp nhỏ xinh trên tay

- Em muốn cho cô ấy những thứ tốt nhất.

Tâm thái anh vẫn rất ổn.

Cho đến khi nhìn thấy một bóng dáng ở bên ngoài bữa tiệc tối.

Không quá cao, khá gầy, khoác chiếc áo tây dài, đầu tóc để tự nhiên thoải mái. Chân không ngừng đá tuyết trên đất.

Một bộ dạng có chút gấp gáp, lại rất kiên nhẫn mà chờ đợi.

Có vẻ là chờ đợi anh.

Người đó, là Bambam.

Trời hôm đó, đột nhiên lạnh đến đáng sợ.

————————

Thái Từ Khôn luôn tự tin, độ nổi tiếng anh có thể không bằng cô, nhưng nặng lực để bảo vệ cô, anh vẫn có.

Nhưng lần đầu tiên, sự tự tin này đã bị dao động.

Kể từ giây phút nụ cười thấp kia xuất hiện trên khuôn mặt điển trai của người kia, và cả vào giây phút..... anh nghe được câu nói đó.

Úp úp mở mở, lại khiến tim anh như treo một tảng đá lớn, đang trong bờ vực sụp đổ.

- Đáng tiếc, dù cậu có năng lực đến đâu, cũng mãi mãi không bảo vệ được cô ấy.

- Cậu vẫn mãi chỉ là kẻ thất bại trong thứ tình cảm này thôi.

( I'm coming back!!!

Vốn bảo là theo lịch cũ, nhưng chap này viết ngắn quá, mà cố viết thêm cũng không phù hợp, nên mình dứt khoát đăng luôn nèeee!!

Đố mọi người biết, liệu mình có cho ngược không đấy~ (/ω\)

Nhớ bình luận cho mình biết nhaaaa~~~

Và đừng quên bé 🌟🌟🌟 nèeee~~

Và thật sự là hẹn gặp tuần sau nhó =)) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com