Chap 13: Chúng ta yêu nhau nhé, Aoko?
Lâu rùi ko đăng nhỉ? Sorry nhoa!
**************************************************
Sonoko đừng ngoài cửa phòng, lặng lẽ bấm điện thoại gọi cho một ai đó.
Ko liên lạc đc, cô khẽ nhíu mày. Gấp chiếc điện thoại cho vào túi, Sonoko quay đi. Cô đã thay đổi rất nhiều kể từ khi Ran bị mất trí nhớ. Nghiêm túc hơn và ý tứ hơn. Makoto dựa lưng vào tường, quan sát cô bạn gái của mình, nhếch mép cười ẩn ý.
----------------------------
Shinichi ngồi trong phòng của mình, cậu vừa trở về từ bệnh viện. Cậu vẫn ko tin đc rằng Ran bị mất trí nhớ. Cậu gục đầu vào hai bàn tay, đau khổ.
*Cạch*
Cậu bé Conan xô cửa phòng anh trai, cầm theo chiếc điện thoại bàn ko dây. Conan nhăn nhó:
- Anh có điện thoại này.
Shinichi gắt gỏng:
- Sao em vào mà ko gõ cửa? Anh còn phải dặn bao nhiêu lần nữa thì em mới nhớ đây hả?
- Em chẳng gọi anh bao nhiêu lần rồi còn gì? Gõ cửa đến mỏi cả tay mà có thấy anh ừ hữ gì đâu.
- Ai gọi vậy?
- Chị Sonoko ạ - Conan đáp và giơ chiếc điện thoại lên.
- Sonoko à? - Shinichi nói qua điện thoại - Sao cậu ko gọi di động cho tớ mà lại gọi vào máy bàn?
"CẬU CÒN HỎI À?" - Sonoko gào to đến mức Conan cũng nghe thấy, cậu bé bụm miệng cười và đi ra khỏi phòng, ko quên ném lại cho anh trai một cái nhìn tinh nghịch.
- Ya, cậu vặn nhỏ volume đi đc ko? - Shinichi cằn nhằn - Có việc gì mà cậu lại gọi cho tớ thế?
"Coi bộ cậu vẫn còn vô tư nhỉ?" - Giọng Sonoko mỉa mai.
- Đừng có cạnh khoé tớ nữa, có chuyện gì nói nhanh đi!"
"Chuyện là...bla bla bla bla"
- Nả ní? Cậu ko đùa chứ? - Shinichi hét váng lên.
"Cậu tự mà kiểm chứng đi, thế nhé."
Cụp. Đầu dây bên kia cúp máy. Shinichi nhìn một cách vô hồn vào bức tường đối diện, tất cả là sự thật sao?
------------------------------
- Kaito! Đi mà Kaito! - Ran ngúng ngẩy giật giật tay áo cậu.
- N... này, cậu có biết cậu đang nói gì ko đấy hả? - Kaito đỏ mặt.
Ran ngây thơ đáp:
- Sao lại ko? Chúng mình đính hôn với nhau nhé!
Kazuha nhảy dựng lên:
- Cậu đừng đùa nữa Ran ơi! Cậu mới có 17 tuổi thôi đấy!
- Ai là Ran? - Ran nhìn bạn mình, ngớ ngác - Mình tên là Angel mà!
- Aaaaaa, ko thể thế đc, Ran ơi cậu tỉnh lại đi! Cậu tên là Ran, là Ran Mori. Ko thể là Angel đc! - Sonoko vừa khóc vừa lay lay bạn mình.
Ở ngoài phòng...
Shinichi hỏi Makoto:
- Tất cả nghĩa là sao?
- Từ sáng nay - Makoto giải thích - Cô ấy tỉnh dậy và bắt đầu đi tìm Kaito, dường như cô ấy chỉ nhớ có một mình Kaito thôi. Và rồi...
- Rồi?
Heiji cắt ngang:
- Và rồi thì như cậu thấy đó, cô ấy nằng nặc đòi kết hôn với Kaito. Rồi cô ấy... ko nhận mình là Ran nữa, cô ấy tự xưng mình là Angel, Ran bảo cô ấy vốn sống ở Mĩ, nhưng cô ấy về Nhật sống cách đây 1 tháng, rồi bị tai nạn.
Makoto thở dài đáp:
- Gần đây bác sĩ nói cô ấy có triệu chứng ko tốt, trạng thái của cô ấy thay đổi liên tục. Bác sĩ bảo... nếu như đưa cô ấy ra nước ngoài mà vẫn ko tìm ra đc bệnh thì... chúng ta cần phải đưa cô ấy vào viện tâm thần...
Shinichi cười cay đắng: "Ha... ha... sự thật là thế sao? Người con gái mình yêu đây sao? Đúng là cô ấy thật sao?"
Heiji vỗ vai Shinichi như muốn an ủi:
- Shinichi, tớ biết cậu chưa tin nhưng... chẳng phải cậu đã nói rồi sao? "Khi đã loại bỏ tất cả những điều vô lí, thứ còn lại... dù khó tin đến đâu... cũng là sự thật".
Shinichi gào lên:
- Đó là tớ nói về việc phá án, ko phải việc này!
Heiji chớp mắt:
- Xin lỗi... [Thấy Makoto đang nhìn với vẻ ko hài lòng] Ko ổn rồi.
- Anh đã gọi cho Hakuba, một tên mồm mép có lẽ sẽ tốt hơn em đấy, Hattori à.
Heiji nóng gáy:
- Gì chứ? Anh coi thường em đấy à?
Makoto nhún vai:
- Em tự nhận thôi.
- E hèm - Aoko ko biết từ đâu xuất hiện - Xin lỗi vì đã chen ngang, nhưng mình nghĩ đây ko phải là lúc để hai người cạnh khoé nhau đâu.
Shinichi đang ngồi dưới đất (chắc tại sốc quá), nhìn thấy Aoko thì đứng lên, cậu nhìn cô gái như đang suy tính chuyện gì đó. Sau cùng cậu hít một hơi để lấy can đảm (vớ vẩn ăn chổi như chơi):
- Aoko này...
- Hả? - Aoko quay sang hỏi vì cô chưa nghe rõ.
- Chúng ta... - Shinichi ngập ngừng.
Tất cả im lặng lắng nghe.
- Chúng ta yêu nhau nhé, Aoko?
Một cô gái đỏ mặt, một chàng trai chết sững. Tất cả như hoá đá sau câu nói của Shinichi...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com