Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#Bà tớ

Hôm nay lại là một tiết học Văn về thơ. Lại là những bài thơ về "Bà".

Mỗi lần nghe những câu thơ ấy, tớ như được dẫn vào một thế giới khác. Nơi đó, bà là suối nguồn dịu dàng, là người kể chuyện ấm áp, là kim chỉ nam đầu đời. Tuổi thơ trong thơ sao mà đẹp đến nao lòng được bà ôm ấp, được bà chỉ dạy điều hay lẽ phải, được bà nuông chiều bằng một tình yêu vô điều kiện.

Và mỗi lần như thế, một cảm giác nghèn nghẹn lại trào lên nơi cổ họng. Nó không phải là xúc động vì cái đẹp, mà là sự ganh tị, một sự ganh tị vụng về, ích kỷ với những nhân vật trữ tình trong thơ.

Bà nội của tớ chưa bao giờ là người bà như thế.

Lớn lên rồi, tớ mới bắt đầu hiểu được những hành động và suy nghĩ của bà, và nó khiến tớ đau lòng hơn là giận. Bà không dịu dàng, không nuông chiều tớ. Bà không dạy tớ những điều đúng đắn, mà dạy tớ một cách nghĩ cay nghiệt về thế giới. Điều duy nhất bà quan tâm không phải là ai đúng, ai sai, mà là quan điểm của bà phải luôn đúng. Bà sống trong một vỏ bọc, tin rằng mọi người xung quanh đều đối xử tệ với mình, dù thực tế không phải vậy.

Tớ biết mình ích kỷ khi đi so sánh một người lớn tuổi với những hình tượng lý tưởng trong văn chương. Nhưng sự thật này làm tớ mệt mỏi. Mệt mỏi vì phải gồng mình lên để hiểu, để không ghét bỏ. Tớ không ghét bà, dù một giây phút nào đó tớ đã ước mình được lớn lên dưới sự ân cần bà không thể trao.

Tớ chỉ thấy đau lòng. Đau lòng cho một mối quan hệ thiếu đi sự kết nối ấm áp, thiếu đi những bài học nhẹ nhàng. Đau lòng vì không thể sửa chữa được những khúc mắc, những gai góc đã in hằn sâu trong suy nghĩ của bà.

Tớ chỉ hy vọng, một ngày nào đó, tớ đủ mạnh mẽ để chấp nhận rằng tình yêu thương có nhiều hình dạng, và không phải hình dạng nào cũng là dịu dàng và ánh sáng. Tớ sẽ chấp nhận sự phức tạp này, để không còn cảm thấy quá tải và đơn độc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com