Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 101: Họp gia đình

"Lệnh Thâm, con là đứa cháu ông xem trọng nhất "
Cố lão gia tay chống quải trượng, đứng lên
"Sự việc trước đây ông không tính, trước mắt con lừa dối Thiến Thiến ở bên ngoài qua lại với cháy gái nó, chuyện này truyền ra ngoài con có biết ảnh hưởng lớn thế nào không? Mặc kệ đối với con hay là Cố gia, đều rất bất lợi!"

"Nếu ảnh hưởng lớn như vậy thì không cần thiết truyền ra ngoài"

Cố Lệnh Thâm ngồi trên ghế, ngữ khí nhẹ nhàng bâng quơ, trong gương mặt trầm ổn lộ ra vẻ ngoan tuyệt, Cố lão gia nhất quán biết rõ đứa cháu này của mình có bao nhiêu thủ đoạn, Cố Lệnh Thâm đã nói không lan truyền tin tức thì nhất định truyền không ra.

Cố lão gia sửa sửa miệng.

"Tuy nói như thế, nhưng con cùng Thi Mị cũng không thể tiếp tục lui tới, nó là cháu gái của Hướng Thiến, con và nó yêu đương vụng trộm, đây là thiên lí bất dung. Con đã 30 tuổi,  tiểu nha đầu này mới 19, có một số chuyện không cần nói ra nhưng ắt con phải tự biết"

Con ngươi Cố lão gia, dấu diếm sự khôn khéo. Thi Mị ngồi ở ghế trên, ngón tay bắt lấy gấu quần, vô thanh vô tức.

"Ông nội, ông nếu nói như vậy, chính mình tuổi lớn một chút, ở trong sân lưu cẩu đậu điểu thì vẫn tốt, chuyện khác không cần lại nhọc lòng."

Cố lão gia hơi sững sờ, không nghĩ tới Cố Lệnh Thâm có thái độ này.

"Lệnh Thâm."

Thi Mị đã thiếu kiên nhẫn, lại bị Hướng Thành đánh gãy nàng lời nói:
"Cố tổng, là tôi không biết cách dạy con, hy vọng ngài rộng lượng không so đo, tôi hiện tại lập tức đem nó về dạy dỗ, dù sao cũng mới 19 tuổi, tôi thân là cha đương nhiên có trách nhiệm "

Thi Mị một lòng lạnh xuống,  nếu cô bị Hướng Thành mang trở về, còn có đường sống sao?

"Hướng Thành, tôi và ông không có quan hệ, ông không có tư cách quản tôi."

Thi Mị vốn lặng im nay mới ngẩng đầu, lạnh lùng nói:
"Tôi không họ Hướng, tôi tên Thi Mị, tôi và Hướng gia vĩnh viễn không có bất kì luận quan hệ gì"

"Mày!"

Hướng Thành hỏa khí tức khắc cháy rực trong đầu, không nghĩ tới Thi Mị còn dám  ngỗ nghịch với mình, xông tới phải cho Thi Mị một cái tát, lại bị tay Cố Lệnh Thâm chặn cao lại giơ lên

"Hướng tiên sinh, đây là Cố gia."

Xương tay Cố Lệnh Thâm to lớn, Hướng Thành trong lúc nhất thời cảm thấy cổ tay mình sắp bị bóp nát, không nghĩ tới Cố Lệnh Thâm cư nhiên trắng trợn táo bạo che chở Thi Mị.

"Ba."

Cố Lệnh Thâm buông tay, nhìn về phía Cố tiên sinh nãy giờ im lặng, nhàn nhạt nói:
"Con hôm nay trở về, là vì thương lượng chuyện hôn sự cùng Thi Mị , con sẽ  kết hôn."

"Cái gì? Chú ba, chú muốn kết hôn?"
Cố Cửu Âm kinh ngạc nhìn Cố Lệnh Thâm, không nghĩ tới bọn họ trở về, cư nhiên là vì chuyện kết hôn.

Trai tim Thi Mị cũng chấn động, ngưỡng mặt nhìn người đàn ông bên cạnh, hắn như cũ cao lớn đĩnh bạt, ngữ khí nói chuyện như cũ trầm ổn, một chút cũng không làm người khác cảm thấy phù hoa hoặc khác đi chính là an tâm.
" Hoang đường! Thật sự hoang đường!"

Không chờ ba hắn mở miệng, Cố lão gia  đã đánh gãy lời hắ.
" Con có biết mình vừa nói gì không? Cưới một người là cháu gái ruột của hôn thê, một cô gái 19 tuổi, con đây là đang muốn giẫm lên vết xe đổ...?! Chẳng lẽ năm đó giáo huấn con chưa đủ sao? Còn nửa, Thiến Thiến là hôn thê con, con hiện tại muốn làm gì?"

"Việc này không cần ông nội nhọc lòng." Cố Lệnh Thâm trả lời.

Giẫm lên vết xe đổ.

Là chỉ việc năm đó sao?
Thi Mị không biết năm đó rốt cuộc phát sinh cái gì, cơ bản biết là loạn luân, Cố Lệnh Thâm cùng chị gái hắn có quan hệ, chị gái này qua đời sau khi liều mình sinh hạ Cố Trăn.

Bên ngoài đối với đứa con trai Cố Trăn này của hắn đồn thổi thật sự mơ hồ, lời đồn chị em loạn luân hương diễm, còn có Cố Lệnh Thâm vì bảo toàn thanh danh đối với chị gái ra tay thủ đoạn, sau vì áy náy trong lòng mới nhận đứa con trai này. Nhưng tình huống cụ thể ra sao không ai biết.

Nhìn dáng vẻ, người Cố gia người dường như đối với loại chuyện này đều tỏ ra kiêng kị, liền Cố lão gia cũng chỉ dám mịt mờ đề cập một câu.

Kỳ thật khi Thi Mị tính tiếp cận Cố Lệnh Thâm, Lâm Mẫn Trạch cũng dùng mọi cách khuyên can, giống như chuyện này là quá khứ đen tối so với địa ngục còn tối tăm hơn của Cố Lệnh Thâm, người nguy hiểm như vậy cách cành xa càng tốt.
Chỉ là, Thi Mị cuối cùng vẫn là nghĩa vô phản cố trên mặt đất.

Thi Mị yên lặng nhìn Cố Lệnh Thâm, nghĩ đến vừa mới rồi ở Lệ Viên, hắn khi cô khóc lóc thảm thương đã kéo vào trong lòng ngực, hơi thở quen thuộc trên người làm người ta thực an tâm.

Có đôi khi lỗ tai nghe được, chưa chắc đã như điều tận mắt nhìn thấy.

"Cố Lệnh Thâm, con cũng đừng chơi đòn bí hiểm với ta."
Cố lão gia bỗng nhiên cười lạnh một tiếng.
"Thiến Thiến đã nói với ta, cô gái này  tiếp cận con chính là có mục đích khác, con lại không biết phân biệt tốt xấu luôn đứng về phía cô ta. Chỉ vì cô ta, tính thời gian bám theo con được bao lâu mà con hào phóng chi số tiền lớn, còn mua một căn hộ cao cấp... Xem ra Cố tổng thực xa hoa"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com