Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 23 - NHIỆT ĐỘ TĂNG CAO, ÁP LỰC TAN BIẾN

Seungcheol – học bá quốc dân – chính thức được công nhận là sinh viên xuất sắc nhất kỳ học.
Bằng khen treo khắp trường, bài diễn văn được trích dẫn đăng trên báo.

Nhưng hôm nay, khi vừa hoàn thành ca cuối tại DALIA, anh lại không vui vẻ mấy.

> “Ủa… sao mặt cau vậy Cheol?” – Chan hỏi khi đang lau ly.
“Mingyu… hình như stress với dự án mới á.”
“Vậy làm gì cho ảnh đi?”
“Tui không biết làm gì ngoài pha cafe với nấu mì nữa…”
Chan liếc, cười đểu:
“Vậy hỏi anh Wonwoo đi, ảnh có kinh nghiệm chiều bồ giàu nhất vũ trụ đó.”
“Ể…”
“Anh Wonwoo từng nói: muốn hết stress thì không phải ăn hay ngủ… mà là cho căn phòng nóng lên hơn nhiệt độ thường. Hơi đau mình một tí nhưng đáng lắm nha~”

Cheol đỏ mặt nhưng gật đầu.

---

Tối hôm đó – 9:45 PM.

Mingyu vừa mở cửa nhà đã sững người:

DALIA hôm nay… như biến thành nhà hàng 5 sao:

Bàn ăn trải khăn trắng

Ánh nến lung linh

Rượu vang Ý hàng hiếm

Sườn nướng sốt đỏ, mì Ý kem tỏi, salad trái cây

Và người đứng giữa phòng bếp: Seungcheol.

Áo lưới đen mỏng như sương, bên trong là sơ mi trắng mỏng, quần đùi cạp thấp… chỉ cần cúi xuống là ai đó nghẹt thở.

> “Vô ăn đi, để nguội hết ngon á!” – Cheol cười, đẩy ghế cho bồ ngồi.
Mingyu vẫn đứng.
Nhìn đồ ăn… rồi nhìn Seungcheol… rồi nuốt khan.

> “Cái này là… cho em ăn đúng không?”
“Ờ, ăn lẹ đi.”
“Anh chắc là… em chỉ ăn bữa tối thôi chứ?”
“Ủa chứ ăn gì nữa?”

Mingyu kéo ghế bật nhẹ, ghé tai anh:

> “Anh ngon hơn đồ ăn. Và giờ em đang rất đói.”


---

Cảnh fade out:

Đèn mờ.
Ánh nến lung linh.
Ly rượu rớt nhẹ.
Áo sơ mi bung nút.
Tiếng cười khe khẽ.
Rồi là tiếng Cheol:

> “Mingyu… đừng… đừng… mạnh quá…”
“Nhưng anh bảo muốn giải stress mà?”
“Giải… vừa thôi chứ… trời ơi…”
“Suỵt… em yêu anh… nên em biết anh chịu được mà.”


---

Sáng hôm sau – 07:00 AM.

📸 Instagram @KMG_theWolf update ảnh:

> Một chiếc lưng trần mảnh khảnh, mặt úp vào gối, tay kéo chăn lên đầu.
Trên lưng là… đầy dấu hôn.
Caption:
“Người ta gọi đây là học bá.
Còn tôi gọi là học bá của riêng tôi.”


---

Cả mạng xã hội: CHÁY. NỔ. HOẢNG LOẠN.

> “TÔI BIẾT CÁI LƯNG ẤY. LÀ SEUNGCHEOL!!!”
“ỦA MỚI HÔM QUA CÒN ĐỌC DIỄN VĂN. HÔM NAY ĐỌC VẾT CẮN…”
“MINGYU!!! EM BÉ QUỐC DÂN ĐÂU PHẢI ĐỂ YÊU DỮ VẬY ĐÂU!!!”


---

DALIA sáng sớm:

Seungcheol lết ra khỏi giường như xác sống.

> “Chan ơi… làm ly Americano… tui… tui đau lưng quá…”
Chan quay lại, nhìn anh từ trên xuống dưới:
“Ủa lưng bị gì vậy Cheol?”
“Bị… bị ‘áp lực’ đè thôi…”


---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com