Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

33

Luffy mắt đỏ ngầu nhìn họ từ xa
Anh thật muốn tiến đến đẩy tên Kid đó ra , muốn đấm vào mặt hắn mà hét lớn rằng Law chỉ được là người của anh mà thôi.

Nhưng cuối cùng Luffy cũng quả thực chẳng có can đảm làm chuyện đó , Law sẽ ghét anh tới chừng nào cơ chứ ?.
Anh thất thần lái xe rời đi.

Sau đêm qua, Luffy đã đinh ninh trong lòng cho rằng Law và Kid đã hẹn hò anh vì buồn bã mà uống rượu say xỉn đến không biết trời trăng.

Tại sao ,anh đã cố gắng đến như vậy nhưng người Law chọn lại chẳng phải anh chứ
Luffy lần đầu tiên trong đời lại nảy sinh cảm giác ấm ức.
Anh tức giận mà ném mạnh ly rượu trong tay xuống sàn.

--

Bản thân Law cả ngày hôm nay không thấy Luffy xuất hiện trước mặt mình thì liền sinh ra cảm giác hụt hẫng chứ không phải là nhẹ nhõm như lần trước ,
Law thầm mắng cái tên chết bằm ấy : vì điều gì mà suốt cả ngày nay không thấy mặt mũi đâu
Cậu không muốn thừa nhận rằng ,cậu có chút nhớ anh ta...

--
Vừa tan làm về Law liền rảo bước đến gần trạm xe huýt gần đó
Lúc đi ngang qua một con hẻm nhỏ thì nghe thấy tiếng gây gổ lớn bên trong.

Luffy loạng choạng bước ra khỏi bar với bộ dạng say khướt.
Anh còn chẳng thể nhận thức được phía trước là gì, cứ thế mà đâm sầm vào một đám người. 

"Thằng nhãi, mày dám đụng tới đại ca. Mày gan to bằng trời." 

"Cút"

Luffy hất tay đám người đó ra nhưng chẳng may bị chúng giữ lại. 

"A thằng này láo, đánh chết mẹ nó cho tao!"

Tên cầm đầu hô to muốn động tay chân với anh, mà Luffy say khướt nhìn bọn người trước mặt giống như đang diễn xiếc.
Nếu không say, thì chắc chắn tối nay là ngày tận số của bọn kia rồi.
Law từ bên ngoài đi vào thấy cảnh tưởng đó cũng không thể lờ người bị bắt nạt mà đi được, như thế thật vô lương tâm.
Nghĩ tới nghĩ lui cậu đành chạy vào ngõ hô to. 

"Các anh cảnh sát ơi! Có nhóm côn đồ đang đánh người." 

Bọn người đó chuẩn bị động tay động chân nghe đến hai từ "cảnh sát" thì thi nhau bỏ chạy toán loạn.
Cho đến khi đám đó đã đi hết, Law mới từ từ đi lại, nhìn thanh niên có bóng dáng quen thuộc đang ngồi bệt dưới nền đất lạnh, nhẹ nhàng nói. 

"Anh gì ơi! Anh có sao không?" 

Người đó trở mình quay ra theo tiếng nói êm dịu.

Là Luffy!

Law hơi ngạc nhiên sau đó là bực mình thở dài, biết thế thì để anh ta bị đánh cho rồi.
Sao mà lại thành ra bộ dạng như vậy chứ !

"Đứng lên! Tôi đưa anh về."

Dù đúng là ghét anh ta nhưng cũng không đành lòng để anh suốt đêm ở đây được. 
Nhưng mà không có địa chỉ nhà anh ta thì đưa đi đâu được chứ
Law nghĩ tới nghĩ lui một hồi liền vỗ nhẹ vào má anh ta :

"Này ,mau đọc địa chỉ nhà cho tôi ...ơ này dậy đọc địa chỉ nhà đã rồi hẵng ngủ ...tỉnh lại "

Cậu thấy người kia đã mơ màng chẳng biết trời trăng gì lay mãi cũng không tỉnh cũng không biết phải làm thế nào.
Law đành dìu Luffy đến một khánh sạn  ở gần đó.

--

"Phòng 206 , a đây rồi "

Law một tay giữ Luffy khỏi bị ngã ,một đưa chìa khóa mở cửa phòng.
Vào trong phòng cậu liền đỡ Luffy nằm xuống giường, định vào nhà tắm lấy khăn lau sạch sẽ người cho anh thì bị một lực mạnh mẽ kéo cậu ngã ngửa ra giường. 
Định hình lại thì đã thấy Luffy thượng lên mình ,
vẻ mặt của Luffy lúc này trông rất đáng sợ làm cậu cư nhiên hoảng hốt ,
Law đẩy mạnh Luffy ra ,sợ hãi mà lắp bắp :

"Luf..fy anh sao vậy, .."

Nhìn Luffy không tỉnh táo như vậy cậu biết nán lại ở đây chỉ gây thiệt cho mình
Law chẳng bận tâm đến người kia nữa ,cậu dùng sức chạy về phía cửa muốn bỏ chạy nhưng lại bị Luffy bắt được kéo lại ,quẳng lên trên giường .
Cậu run rẩy , cố nhích người về phía bên kia tấm đệm.
Luffy đột nhiên đưa mặt tới gần cậu làm Law rụt người lại , anh chầm chậm phả hơi thở đầy mùi cồn vào tai cậu.:

" Tại sao em lại hôn tên Kid đó chứ! "

"Em có biết tôi đã đau thế nào không ?"

Luffy nghiến răng ,ánh mắt ghen tuông nhìn cậu ,sau đó anh cúi xuống ngấu nghiến đôi môi của Law cưỡng ép bắt cậu phải mở miệng ra nhưng cậu không chịu, vẫn cứ mím chặt môi một cách đau đớn. 
Luffy cắn thật mạnh môi Law đến chảy máu khiến cậu phải khóc nấc , lúc đó anh mới hả hê đưa lưỡi vào trong.
Dịch vị của anh tràn vào cay nồng đậm chất rượu – thứ mà cậu ghét nhất. 

"Không ...ưm ... tôi...không hôn ai cả..hức mau ..buông!"

Law kịch liệt lắc đầu ,gương mặt lã chã nước mắt.Cậu thật không hiểu anh ta đã hiểu lầm điều gì ?
Tại sao lại nói những lời kì lạ như vậy .
Luffy sau đó cũng chẳng nói chẳng rằng
anh hấp tấp cởi quần áo trên người mình xuống , tuy đã say đến đầu óc mụ mị nhưng chân tay lại vô cùng nhanh nhẹn,

"Anh diên rồi ! "

Luffy tóm lấy chân cậu, bằng một cái giật mạnh đã kéo toàn bộ cơ thể cậu sát vào mình.
Cả người cậu bị sức nặng cơ thể anh ghim chặt xuống giường, nước mắt len vào khóe môi mặn chát không ngừng mấp máy van xin

"Anh .... tránh xa ..tôi ra ...làm ơn.."

Bỏ ngoài tai tiếng khóc nghẹn ngào, mắt anh dại đi khi nhìn thấy cơ thể của người mình thương dưới thân.
Ham muốn trong anh lại bùng lên mãnh liệt, Phải chiếm lấy Lawl

Law cứ nấc lên sợ hãi, bàn tay cố đẩy anh ra nhưng với sức lực này... Cậu thực không sao chống cự nổi.

Luffy từ từ di chuyển xuống vùng cổ của cậu, đưa tay thô bạo xé tan chiếc áo sơ mi mỏng mà Law đang mặc , sau đó tay đã bắt đầu kéo quần dài của cậu xuống.

Law bị ép đến đường cùng, chỉ còn biết dùng lực chân, vung loạn xạ.
Luffy thấy thế, dùng tay bắt ngay lấy cổ chân phải cậu, sau lại bóp mạnh. Law đau đến thét lên.
Bây giờ thì trên người, chỗ nào cũng không còn sức cả rồi.

"Để tôi yên đi! Làm ơn!"

Law nghẹn ngào nếm từng giọt nước mặn chát

Luffy cởi bỏ chiếc boxer còn lại trên người cậu, chiếc eo thon gọn cả bắp đùi trắng sứ nhỏ nhắn dường như làm dục vọng của anh lên tới đỉnh điểm.
Tâm trí anh chẳng còn có thể suy nghĩ điều gì nữa.
Không nói một tiếng, dục vọng cao trào ấy khiến anh hấp tấp đâm thứ thô to kia vào hậu huyệt chặt khít mà không có bước dạo đầu.
Law đau đớn thét lên.
Hậu huyệt suốt hơn 5 năm chưa từng dùng nay lại bị Luffy mạnh mẽ chiếm đoạt
khiến phần dưới của cậu như bị xé ra làm hai.
Anh động càng mạnh, nước mắt cậu lại túa ra nhiều hơn.

"Không được ....... mau...... mau thả tôi ra!"

Law kêu xin đến khản cả giọng nhưng đã sớm vô ích.
Người trước mặt chẳng khác gì thú dữ điên cuồng mà chiếm lấy cậu.
Bàn tay Law bấu chặt vào lưng anh làm tấm lưng anh chảy máu. Nhưng Luffy chẳng bận tâm mà đưa đẩy mạnh mẽ,
Căn phòng phút chốc chỉ còn tiếng nấc tủi nhục của cậu hòa cùng hơi thở dồn dập của anh.

" Hức.. Đau.. đau quá " 

Luffy hăng say đâm chọt không màn đến biểu cảm đau khổ của người dưới thân, giây phút này anh chỉ biết bản thân vô cùng sung sướng, bên trong Law rất ấm nóng sự se khít bao bọc lấy nam căng làm anh hoàn toàn chìm đắm vào dục vọng 
Nhìn xuống nơi giao hợp ,dịch thủy chảy không ngừng , những tiếng phành phạch cứ vang lên theo mỗi cú thúc của Luffy, sự thoải mái đang dần dần lấn át hết tất cả tâm trí của anh, đem hai chân Law để lên vai mình nâng mông cậu lên cao một chút sau đó anh lại tiếp tục dồn dập tấn công 

"Aaaa.. ưm..chậm chút.. hức tôi không chịu.. nổi " 

Luffy đưa tay vuốt ve khắp cơ thể của Law, sự mịn màng mát lạnh càng làm anh thích thú, Cúi xuống hôn lấy hai cánh môi đang bị cậu dày vò, đầu lưỡi ướt át không ngừng vờn quanh bên ngoài đôi môi mềm mại khiêu khích.
Vươn tay bóp lấy hai bên gò má của cậu ép cậu phải há miệng tiếp nhận cái lưỡi hư hỏng của anh, đầu lưỡi chui tọt vào bên trong ngay lập tức không ngừng khoáy đảo, anh hút hết tất cả mật ngọt của cậu 
Law đau khổ vùng vẫy, cậu sợ hãi không ngừn lắc đầu né tránh thế nhưng cậu càng giãy giụa thì sức lực ở bàn tay anh càng siết chặt làm cậu đau đến ứa nước mắt

  " Ưm.. ưm " 

Thời gian trôi qua không biết bao lâu Law chỉ biết ngay khi cậu sắp ngất đi thì nghe thấy tiếng gầm nhẹ của anh phát ra kèm theo đó là một cỗ ấm nóng ồ ạt chảy vào cơ thể mình.

Luffy sau nhiều lần thoả mãn liền ngã rạp người xuống giường ôm lấy Law.
Mùi hoa nhài quen thuộc thoảng nhẹ bên chóp mũi khiến anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. 

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com