Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

P1

1.

Mùa hè năm ngoái, lần đầu tiên Trương Triết Hạn nhìn thấy Cung Tuấn, trong lòng bỗng xuất hiện một âm thanh.

--Omega này thật xinh đẹp.

Mắt sâu mũi cao, môi hồng răng trắng. Khuôn mặt tinh xảo đẹp mắt như thế nếu nhuộm tóc sáng màu không chừng sẽ bị nhầm là con lai. Vừa hay ngược lại, làn da trắng nõn của cậu rất hợp với mái tóc đen tuyền cùng đôi mày rậm, cộng thêm lối trang điểm tỉ mỉ có vài phần phóng khoáng.

Anh bước tới, hơi cúi đầu vươn tay ra, nói xin chào, thầy Cung.

--Omega này cao thế ?

Càng đến gần thân hình cao ngất kia cảm giác áp lực càng rõ ràng hơn. Trương Triết Hạn cao 1m81, đứng giữa đám người đã như hạc giữa bầy gà, thế mà cậu Omega nọ còn cao hơn anh nửa cái đầu.

"Chào thầy Trương, em tên Cung Tuấn."

Người kia bắt tay anh, vui vẻ cười để lộ hàm răng trắng bóc đều tăm tắp, thực sự là loại vui vẻ xuất phát từ nội tâm, khiến người chậm nhiệt như Trương Triết Hạn phải tự hỏi chẳng biết cậu ta đang vui cái gì.

"Khẩu âm này... Thầy Trương là người Đông Bắc sao ?"

Anh trầm mặc nửa ngày mới cười một tiếng, trả lời tôi là người Giang Tây.

"À, ngại quá ha ha ha." Cung Tuấn lại toe toét. "Em ở Thành Đô."

--Tên này đúng là đồ ngốc.

Anh thầm kết luận.

Omega ở Thành Đô trước giờ vốn nổi tiếng xinh đẹp trong sáng, bỏ qua thân thể chỉ nhìn mặt thôi thì Cung Tuấn đúng là rất xứng danh. Tiếc là mặt đẹp nhưng người quá cao, tính tình lại ngốc nghếch, Omega như cậu ta tìm đối tượng chắc cũng không dễ đâu.

Trương Triết Hạn bị sự thân thiết của Cung Tuấn lây nhiễm, bỗng muốn nói nhiều một chút, trêu chọc đồng nghiệp tương lai đang cười ngây ngô trước mặt.

"Thầy Cung là Omega à, sao cao thế ?"

"Kiểu này cần phải kiếm một Alpha cao tới hai mét mới đủ nhỉ ?"

Anh chắc chắn Cung Tuấn không phải dạng Omega sẽ để ý vấn đề này, quả nhiên người nọ vẫn hớn hở như cũ, một bộ hoàn toàn chẳng quan trọng.

"Đúng vậy." Cung Tuấn cong mắt, vươn tay đo chiều cao của mình cùng Trương Triết Hạn, nghiêng đầu tỏ vẻ ngây thơ: "Cho nên Alpha một mét tám như thầy Trương muốn tán tỉnh em à?"

Ai thèm.

Trương Triết Hạn trước giờ đấu khẩu rất ít thua lập tức bị người nọ phản kích cho trở tay không kịp, rút tay từ túi quần ra xoa xoa chóp mũi rịn mồ hôi, đại khái do hơi chột dạ, không phải vì anh là một Alpha mét tám thấp kém.

Mà là vì bí mật của anh.

Về bản chất, họ giống nhau, đều là Omega.

2.

Mùa hè năm ngoái, lần đầu tiên Cung Tuấn nhìn thấy Trương Triết Hạn, trong lòng liền vang lên một tiếng "Ô hô" (ú hu =))))))

Thứ nhất là người này thật xinh đẹp, kiểu đặc biệt tuấn tú và cổ điển ấy, cực kì hợp với khí chất của nhân vật trong nguyên tác. Cung Tuấn không thuộc phái nhan khống, nhưng chung quy diễn "tình lữ" với người như vậy vẫn cảm thấy thoải mái hơn. Tiếp theo, người này là một Alpha hòa nhã khiêm tốn, rất có cảm giác đồng loại, mấy tháng cùng nhau đóng phim hẳn sẽ không gặp khó khăn gì.

Cung Tuấn sống hai mươi tám năm tới giờ đều gặp sao yên vậy, ngoại trừ một chấp niệm khó bỏ là phát tài ra thì chính là thong thả sinh hoạt.

Trước khi vào nghề cậu đã suy nghĩ hồi lâu, người quen tính thẳng thắn vô tư rất khó lập tức nhảy vào cái thùng nhuộm showbiz này, mặc dù mấy cái chuyện thối nát chưa chắc sẽ rớt trúng đầu mình, nhưng ngẫm lại vô số lợi ích và đầy ắp mưu mô cậu đã thấy phiền phức.

Mẹ Cung Tuấn từ nhỏ đã bảo đời trước cậu có mệnh thiên tử, đời này mới được vô tâm vô phế như vậy.

"Mẹ, hoàng thượng phải tự mình kiếm tiền, còn phải dấn thân vào showbiz lăn lộn, nghe hợp lí không ?" Mỗi ngày trước khi thi cậu đều kể khổ với mẹ.

Mẹ cậu là người phụ nữ Tứ Xuyên Trùng Khánh điển hình, bà nhướng mày gõ nồi, nói lão nương thật vất vả mới nuôi mày lớn lên đẹp trai thông minh như thế, còn muốn tiếp tục ăn hết vốn mẹ à?

Cung Tuấn phàn nàn thì phàn nàn chứ thông minh thì vẫn thông minh. Trước khi thi ngày nào cũng cười ngây ngô, ai hỏi bèn bảo mình ngoài cái mặt ra thì chả biết gì hết, ai ngờ lúc công bố thành tích xong lập tức khiến bạn học đồng loạt phẫn nộ, chỉ trích đồ Versailles* không biết xấu hổ.

*Tức là kiểu khiêm tốn giả nai, cố tình làm bản thân mờ nhạt để nổi trội sự tài giỏi.

Người thông minh thích dùng não để phác họa con đường thành công của mình. Hồi trung học bạn học chú trọng thời gian, cậu lại đề cao hiệu suất. Bước chân vào giới rồi, người khác lo chạy thông cáo, cậu lại âm thầm lôi kéo người đại diện thương lượng đối sách.

"Lá gan của cậu cũng lớn lắm..." Trương ca thấy Cung Tuấn suỵt suỵt, hắn nói cái này mà bị phát hiện là cả cư dân mạng sẽ ùa vào bôi đen chết luôn.

"Có gì đâu, dùng giới tính nào thì cũng như diễn kịch thôi, em sẽ không bỏ bê bộ phim nào cả. Mấy năm nay Omega trong giới ít, thù lao cao, kiếm tiền nhanh, vì sao không đổi cách cạnh tranh chứ ?" Cậu nháy mắt khuyên người đại diện. "Công ty chúng ta mới ký với tên Bắc Điện* kia không phải cũng là A giả O sao, hôm bữa đi liên hoan hắn không dán miếng dán ức chế mà em còn chả ngửi được mùi tin tức tố, chứ nói gì là nhìn bề ngoài của hắn, chẳng giống Omega chút nào."

*Học viện Điện Ảnh Bắc Kinh.

"Thế cậu..." Trương ca nhíu mày quan sát mặt Cung Tuấn, người nọ cười lên đôi mắt cong cong, dáng vẻ thật sự quá mê hoặc nhân tâm, hắn không thể không sửa miệng: "Thế cậu giống Omega hơn đó."

Omega nam nhận phim đam chuyển thể cũng bình thường. trước kia cậu từng nhận một bộ, diễn vai thụ.

Bộ phim phỏng theo chiều cao 1m86 của cậu, tìm đến một nam Alpha cao 1m92. Lúc đó còn trẻ, không có kinh nghiệm diễn gì nhiều, Cung Tuấn dựa vào túi da xinh đẹp cùng thân phận Omega giả, thoải mái được bạn diễn quan tâm chăm sóc, khiến cậu lần ấy không phân rõ đâu là phim đâu là thật, tự hỏi Alpha nọ có phải muốn tán mình hay không. May mắn việc cả hai đều là Alpha đã cảnh tỉnh cậu, Cung Tuấn trẻ người non dạ từ giới hạn nhập diễn vật lộn trở về.

Về sau cậu thành thục lên rất nhiều, không nảy sinh tình cảm với Alpha trong phim nữa, mà bắt đầu hi vọng gặp được đối tác là Alpha, bởi giới tính giống nhau có thể ngăn chặn rất nhiều tình cảm không cần thiết và vấn đề khó xuất diễn sau khi đóng máy.

Khoảng hai năm nay vận khí cậu không tệ, đóng bộ phim tình cảm có nữ chính Châu Vũ Đồng giống cậu, là A giả B, tới lần này lại có bạn diễn nam Trương Triết Hạn cũng là Alpha.

Nơi nào có Alpha nơi đó sẽ xuất hiện cạnh tranh.

Trương Triết Hạn muốn tranh nhân vật Ôn Khách Hành với Cung Tuấn, cuối cùng thất bại.

Mặc dù tính Cung Tuấn khá ôn hòa, nhưng suy cho cùng vẫn là Alpha, đối mặt với đồng loại rất dễ bị kích thích tính háo thắng. Lúc Châu Vũ Đồng gọi điện cho cậu, cậu còn đang cười đến vô tâm vô phế, bảo lần này mình đã thành công bảo vệ địa vị công trong phim.

"Này, dù gì anh ta cũng là Alpha, vai công đã cho Omega như anh rồi còn bắt anh ta diễn thụ, người ta không khó chịu sao ?" Châu Vũ Đồng ở đầu bên kia mắng cậu đúng là chỉ biết cười ngốc, chẳng biết xử lý mối quan hệ nhân mạch gì cả. Cô kêu cậu nhanh nhanh giúp người ta xây dựng tâm lý đi, anh ta không giống anh đâu đồ Omega giả co được dãn được.

Lúc ấy Trương Triết Hạn đang trang điểm chờ chụp ảnh, mi mắt rũ xuống yên lặng ngồi một chỗ, còn Cung Tuấn vẫn mải suy nghĩ nói như nào mới khiến anh cam tâm tình nguyện diễn 0 vì mình.

Sau khi search một chuỗi tin tức của anh trên điện thoại xong, cậu liền giả vờ lơ đãng, kì thật khá khoa trương, lắc lư tới trước mặt người kia.

"Oa, lão Trương, em vừa mới xem anh hát, anh hát hay thật đấy !"

"Oa, lão Trương, vóc dáng của anh, cơ tay, cơ ngực này luyện kiểu gì vậy, chỉ em với !"

"Ô hô, sao anh còn biết đàn dương cầm chơi bóng rổ cưỡi ngựa viết ca từ đánh golf nữa vậy ??"

...

Hai thợ trang điểm mím môi cười, trao đổi cho nhau một ánh nhìn ngầm hiểu, nhanh chóng thu dọn cốp trang điểm rời khỏi hiện trường khổng tước xòe đuôi.

"Em ghê thật, y như thủy quân." Trương Triết Hạn vừa bực mình vừa buồn cười, anh nói mình diễn Chu Tử Thư không sao cả, không cần dỗ anh.

"Vậy còn em, em biết cái gì ?" Bấy giờ Trương Triết Hạn mới ngẩng đầu nhìn cậu, anh nói, năng khiếu với sở thích của em anh còn chưa rõ đâu.

Trương Triết Hạn đã trang điểm xong, một đầu tóc dài đen như mực, hai lọn tóc mai rũ xuống che lại sườn mặt, cứ như thế ngước mắt lên nhìn cậu.

Cung Tuấn bị người nhìn đột nhiên não đứng máy, thế là miệng không kiềm được tuôn một đáp án ngoài dự đoán. Cậu nói, à, em biết, em biết hát.

"Thật sao ?" Trương Triết Hạn dáng vẻ rất hứng thú, đồng tử sáng lên mang đầy ý cười. "Hát anh nghe đi."

Trong đầu bỗng xuất hiện một làn đạn mạc fan khuyên cậu "Xin đừng cất giọng", nhưng thấy người nọ có ý khẩn cầu, cậu lại mơ mơ hồ hồ.

Thật giống như hồi trung học, cậu không sợ mấy cảnh tượng hoành tráng, có đứng trên đại lễ đường trước mấy ngàn người biểu diễn vẫn chẳng luống cuống chút nào. Thế mà vô tình chạm mắt với một bạn nữ si tình dưới ánh đèn thôi, là bản thảo đọc thuộc làu làu phút chốc bể nát, từng con chữ biến thành cánh hồ điệp, chạm vào tim, va vào đầu, sau đó phần phật bay mất.

Cung Tuấn kiên trì hát xong một đoạn "Ái Nì Ú Hu~".

Alpha thành thục hai mươi tám tuổi, cao 1m86, lại đứng trân người như một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch.

Trương Triết Hạn không cắt ngang, vẫn luôn nín cười chẳng nói lời nào.

"Hát xong rồi ?" Anh hỏi, Cung Tuấn liền gật đầu.

Đó là lần đầu tiên cậu thấy anh cười vui vẻ như vậy, cười tới mức nằm nhoài ra bàn. Người nọ một thân diễn phục màu xanh mỏng manh bao phủ tấm lưng, đôi xương hồ điệp hiện rõ gờ cong xinh đẹp, tóc dài từ trên vai trượt xuống gò má, lúc ngẩng đầu đáy mắt còn ánh lên lệ cười.

"Hát rất hay." Trương Triết Hạn nghiêm mặt nói. "Lên tone cao xíu nữa là được."

Cậu nói, thế thầy Trương rảnh thì dạy em hát đi.

"Được." Đôi mắt anh cong cong, dáng vẻ tâm tình cực tốt. "Để báo đáp lại thì em có thể dạy anh gì nào ?"

Cung Tuấn bèn nghĩ nghĩ xem thứ gì mình biết mà Trương Triết Hạn không biết, chợt lời nói của Châu Vũ Đồng lóe lên, cậu mới nói để em dạy anh cách diễn thụ.

"Ồ..." Trương Triết Hạn gật gật đầu, giả vờ không vui. "Thầy Cung đây là cảm thấy tôi diễn không tốt ?"

"Không phải không phải em đùa thôi..."

"Phốc." Trương Triết Hạn không lạnh mặt nữa. anh bật cười, giương mắt lẳng lặng nhìn về phía Cung Tuấn, nói em tin anh đi, anh rất chuyên nghiệp, tuyệt đối không thành vấn đề.

Cung Tuấn nhìn chằm chằm đôi mắt vừa nhu hòa vừa sáng rỡ kia.

Mặc dù cậu còn chưa hiểu rõ nhân vật Chu Tử Thư lắm, nhưng nếu như cậu là Ôn Khách Hành, chắc chắn sẽ động tâm với Chu Tử Thư của Trương Triết Hạn. Anh thậm chí không cần học, cũng không cần diễn, cứ đứng ở đó liền tự tạo nên không khí. Cung Tuấn còn định hỏi anh có muốn gia nhập liên minh A giả O hay không, vì lực hấp dẫn kì lạ trên người anh quả thực là thiên phú dị bẩm.

"Em tin anh." Cậu đưa tay nhẹ nhàng chạm vào mái tóc rũ trên vai Trương Triết Hạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com